* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Lọ lem đường phố (Trò chơi của người quá cố)
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 5872
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
ững chuyện gì thì ông ta không cần quan tâm.

Trong khi đó, ở Lộ Thiên, bài báo vô tội vạ kia đang gây nên một trận bão táp. Nữ sinh trong trường toàn bộ đều đổ xô hết ra trước cổng để đợi kẻ được bài báo nhắc đến với chức danh “kẻ bắt cá hai tay”. Nam sinh vì muốn xem náo nhiệt nên cũng ra cổng trường đứng đợi nhưng không đến quá gần.

Không phải nói cũng biết, sức nóng đang lan ra từ đám nữ sinh lớn đến thế nào. Ai cũng hùng hùng hổ hổ, mặt mày đỏ bừng giận dữ, ở trong tư thế sẵn sàng xé xác “kẻ bắt cá hai tay” kia ra.

Bầu không khí đã ồn ào những tiếng mắng nhiếc rủa xa, nay thêm những tiếng hét khi chiếc xe hằng ngày chở Thiện đi học vừa dừng lại trước cổng.

Thiện vừa ra khỏi xe, còn chưa kịp đóng cửa lại thì đã bị đám nữ sinh ùa tới vây quanh. Cánh cửa xe bị đẩy vào người khiến cậu đau điếng.

“Các người điên à? Có biến ra không?” – Tiếng quát át luôn tất cả mọi tiếng ồn.

Bị giật mình, đám nữ sinh đứng gần Thiện vội vàng lùi lại và hiển nhiên là đạp vào chân người phía sau.

Và cuối cùng, sau khi những gót giày nhọn đến mức có thể giết người ung dung đạp vào chân người phía sau, điều gì đến cũng đến. Theo hiệu ứng domino, đám nữ sinh lần lượt mất thăng bằng và ngã đổ lên nhau tạo thành một đám hỗn độn, người đè người.

Nhìn vào cái cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, Thiện vừa cau có lại vừa buồn cười nhưng cơn đau do bị cửa xe đập vào làm cậu nhanh chóng không thể cười được.

Vội thoát khỏi cánh cửa, Thiện đứng hai tay xỏ túi quần đợi đám nữ sinh đứng lên để xử tội.

Thiện thì chưa bao giờ kiên nhẫn trong khi để đám hỗn độn trước mặt ổn định thì phải mất rất nhiều thời gian. Không thể chờ đợi, cậu đành đóng vai ác, nạt ngang luôn khi đám nữ sinh còn đang nằm khóc dưới đất.

“Mới sáng sớm mà các người làm cái trò gì thế hả?”

Không có ai trả lời vì tất cả đều đang vô cùng đau đớn và cố gắng gượng thoát ra khỏi đám hỗn độn. Nữ sinh mang giày đỏ nằm dưới đất gần chỗ Thiện nhất rưng rưng nước mắt đưa tờ báo về phía cậu.

Thiện giật lấy tờ báo, lướt mắt đọc qua nội dung, gương mặt dần trở nên lạnh lẽo.

Nhìn thấy thế, đám nữ sinh vừa hả hê lại vừa thấy sợ. Biết đâu chàng thiếu gia nóng tính này lại trút lên đầu họ trước thì sao?

“Trong vòng một phút, các người cút hết khỏi cổng trường và đem đốt hết báo đi ngay! Nếu không ngày mai khỏi đến đây học nữa.” – Giận cá chém thớt thật rồi, Thiện quát lên. Sau tiếng quát của cậu, đám nữ sinh bán sống bán chết thoát khỏi mớ hỗn độn và chạy bắn vào trường.

“Mới sáng sớm cậu làm cái trò gì thế?” – Vừa hay giọng nói của người đang được mong đợi vang lên sau lưng Thiện.

Quay mặt lại nhìn Ân với đôi mắt đỏ ngầu, Thiện hằm hằm nói: “Cậu đến đúng lúc đấy.”

Gương mặt Ân còn đang có phần khó hiểu thì đã bị Thiện kéo tay đi vào trong trường. Mọi người nhìn thấy cảnh đó dù rất muốn lén đi theo xem thế nào nhưng không dám.

Ân để Thiện kéo đi về phía sau phòng học trong khi cổ tay bắt đầu thấy nhức.

Đến nơi, Thiện kéo mạnh tay Ân về phía trước để cô đối diện với mình.

Ân suýt chút mất thăng bằng.

“Cậu điên à?” – Giấu cánh tay đau ra phía sau, Ân trừng mắt hỏi Thiện.

“Cậu không thích tôi có phải vì đã có người khác không?” – Thiện trừng mắt, giọng nói đầy phẫn nộ.

“Không.” – Ân dứt khoát.

“Vậy cậu nói xem chuyện này là thế nào” – Đưa tờ báo ra trước mặt Ân, Thiện đã rất kìm chế để không ném nó vào cô.

Đón tờ báo bằng một tay, đôi mắt Ân lướt một lượt từ trên xuống dưới rồi khẽ chau mày.

“Giải thích đi! Chuyện này là thế nào?” – Thiện quát lên, ghì chặt lấy vai Ân. Cảm giác ghen tức làm cậu muốn nổ tung.

“Cậu muốn tôi giải thích gì?” – Hất tay Thiện ra khỏi vai mình, gương mặt Ân trở nên lạnh lùng.

“Có đúng là sau lưng tôi, cậu bắt cá hai tay không?” – Nhướn mắt nhìn Ân qua hai hàng mi, Thiện thật sự mong cô trả lời là không.

“Không.” – Ân nhún vai, nhìn cô chẳng có vẻ gì là muốn thanh minh.

“Thế tại sao lại có những bức ảnh này?” – Trong lòng nhẹ nhõm đi được phần nào, Thiện vẫn gặng hỏi.

“Có người chụp lén.” – Ân trả lời tỉnh bơ.

“Thế tại sao cậu lại đi cùng anh họ tôi?”

“Tại sao tôi lại không thể đi cùng anh họ cậu? Vì đó là anh của cậu nên tôi không được phép đi cùng à?”

“Là ai cũng không được.” – Thiện gắt.

“Đừng có nói với tôi là cậu đang ghen.”

“Không! Dù sao cậu cũng là người tôi bỏ một số tiền lớn để thuê về. Trong thời gian tôi còn thuê cậu, cậu không được phép qua lại, gặp gỡ hay nói chuyện với bất cứ người con trai nào.” – Bị thái độ của Ân làm cho tức phát điên, Thiện quát.

Những lời nói của Thiện như một nhát dao cắm phập vào tim. Bất giác Ân lùi lại một bước nhỏ, gương mặt vụt lên nét chua xót nhưng rồi thật nhanh lại trở về vẻ bất cần.

“Tôi… xin lỗi. Tôi nói hơi quá.” – Sắc mặt trắng bệch của Ân làm Thiện khựng lại.

“Không có gì. Cậu nói đúng mà. Tôi là do cậu thuê về vì thế tôi nên ngoan ngoãn để có thể nhận được tiền.” – Ân nhún vai.

“Cậu biết không phải là tôi có ý đó mà.” – Thiện dịu giọng.

“Thôi, cậu đi dẹp loạn đi! Nếu không đám fan của cậu lột da tôi mất.” – Ân vừa nói vừa quay mặt bỏ đi.

Ân đã tỏ thái độ không muốn tiếp tục nói chuyện, Thiện cũng đành miễn cưỡng rời khỏi. Rõ ràng người phải tức giận là cậu, thế mà đến cuối cùng lại phải nhượng bộ cô.

“Tất cả là thật chứ?” – Đầu óc Ân còn chưa kịp thoải mái thì một giọng nói vang lên phía sau lưng.

Không trả lời, Ân không nghĩ mình có nghĩa vụ phải giải thích với bất cứ ai.

“Nếu tôi trả số tiền lớn hơn thì cậu sẽ là của tôi chứ?” – Người phía sau không nản lòng trước thái độ của Ân mà tiếp lời, trong giọng nói có chút hào hứng.

Quay người lại nhìn Hy, gương mặt Ân có thể nói là lạnh đến mức đóng băng mọi thứ.

“Cậu muốn gì ở tôi? Muốn tôi hay muốn trái tim tôi?”

“Trái tim cậu.” – Hy trả lời qua loa mà không cần suy nghĩ.

“Nói dối hợp lí một chút đi! Cậu muốn có một người yêu được mua bằng tiền sao?” – Ân cười khẩy, ánh mắt nhìn Hy đầy coi thường.

“Tôi…”

“Xem ra sở thích của cậu đặc biệt đấy.”

“Là gì cũng được. Tôi muốn có cậu.” – Hy nói chắc nịch.

“Đừng làm những chuyện khiến tôi coi thường cậu.” – Ân nói rồi lạnh lùng bỏ đi.

“Tại sao Thiện được mà tôi lại không được?”

“Lòng tự trọng của tôi chỉ có một và tôi đã bán cho Thiện rồi. Đã không còn nữa!”

Lời vừa dứt, Hy nghe thấy tiếng bước chân của Ân xa dần. Đột nhiên cậu cảm thấy giận bản thân mình. Câu nói cuối cùng của Ân, dù ngữ điệu đều đều nhưng cậu nghe ra bên trong đó có cái gì vô cùng xót xa.

Bỏ hai tay vào túi quần, Hy ngẩng mặt nhìn lên trời, thở hắt ra một tiếng dài. Trên đầu cậu, bầu trời vẫn trong xanh và cao vút, những đám mây hờ hững trôi. Từ trên đó, ông trời hé mắt thích thú nhìn xuống thế gian đang mù quáng và vô tư làm tổn thương lẫn nhau.


Chương 24: Tự tử

Trời về chiều, nhiệt độ dần hạ xuống, cái lạnh lởn vởn xâm chiếm những tâm hồn lạc lối và nhấn chìm nó trong sự cô đơn.

Ngồi bên bờ sông, mái đầu cô gái không ngừng gật gù qua lại. Men rượu váng vất trong người làm cô không cách nào ngồi thẳng.

Dốc nốt số bia trong chai vào miệng, cô khẽ nhăn mặt khi chất lỏng đắng ngắt đi qua cổ họng.

Đưa tay lên lau miệng, chợt cô cảm thấy mình muốn cười. Và cô cười, cứ thế cười như điên như dại, cười đến mức hai tay phải chống ra sau để không ngã ra đất. Cô lúc này mới thật đáng cười làm sao. Cười cho chính mình, cười cho người mẹ của mình, cười cho tất cả những gì đang diễn ra.

Chợt tiếng cười im bặt một cách đột ngột, đột ngột như khi nó bắt đầu. Đưa bàn tay dính đất áp lên bên má, nơi hai tiếng trước nhận trọn một cái tát từ mẹ mình, cô bật khóc.

Nước mắt cứ thế chảy ra. Cô lúc này cũng thật đáng khóc. Khóc cho những điều mình muốn nhưng không thể thực hiện, khóc cho những đoạn đường mình đã bước sai, khóc cho những thứ bỏ ra để đánh đổi những điều không đáng.

Càng suy nghĩ, cô càng khóc lớn hơn, khóc lớn đến nỗi át luôn cả tiếng bước chân dồn dập đang tiến lại phía mình.

Một bàn tay bất ngờ đặt lên vai cô và kéo cô lại thật mạnh.

“Đan, mày điên à? Làm cái trò gì ở đây thế hả?” – Người vừa đến đang cố kìm chế để không quát lên.

“Chị có biết tôi đợi chị lâu lắm rồi không?” – Gương mặt vẫn còn đẫm nước mắt, Đan nhìn chị mình bằng đôi mắt đã khép một nửa, giọng nói lè nhè.

“Đứng lên và đi về ngay! Sao mày có thể ra đây uống bia thế này hả?” – Lắc đầu ngao ngán, Ân nheo mắt nhìn em mình.

“Về đâu? Mẹ đuổi tôi đi rồi.” – Hất cánh tay đang cố kéo mình đứng dậy ra, Đan tiếp tục nói bằng giọng điệu say khướt.

“Mẹ con mày lại làm cái trò gì nữa vậy?” – Không tiếp tục đỡ Đan dậy, Ân đứng thẳng người lên, hai tay chống hông.

“Mẹ muốn tiền đầu tư, là tiền đầu tư, mà chị có hiểu tiền đầu tư là cái gì không?” – Chệnh choạng đứng dậy, Đan đập đập tay vào vai Ân.

Không nói gì, Ân đứng im lắng nghe rượu trong người Đan nói.

“Công ty của mẹ và dượng cần có vốn đầu tư. Nếu không có, tôi sẽ phải vào tù còn mẹ thì nhà cũng không có mà ở, chị có biết không?” – Đập đập tay vào ngực mình, Đan nói.

Ân ngoài lắc đầu ra thì không biết nên làm gì.

__Nó có biết mình đang nói gì không nhỉ?__

“Mà nói đến tiền thì phải nói đến Thiện, là Vương thiếu gia, là người yêu của chị đấy.” – Chỉ vào vai Ân, Đan tiếp lời.

“Nói tới đây là tao hiểu rồi, mày im đi.” – Gạt ngón tay Đan ra khỏi vai mình, giọng Ân trở nên lạnh lẽo.

“Chị thì hiểu cái quái gì? Thật ra chị chẳng hiểu cái gì hết. Đầu óc chị ngoài mấy cái suy nghĩ ngược ngạo không ai hiểu được thì chẳng có gì hết.” – Đan bất ngờ quát lên.

“Lúc nào chị cũng tỏ ra mình biết mọi thứ, mình hiểu tất cả… nhưng đó chỉ là chị tỏ ra mà thôi. Thực tình thì chỉ số thông minh của chị chỉ bằng của ruồi muỗi.”

Ân im lặng, cô không nghĩ mình đủ rảnh rỗi để đôi co với người say rượu.

“Im à? Không cãi à? Chị lại định phô cái mặt khinh người ra chứ gì. Chẳng qua chị không biết nói gì nên mới bày đặt như thế. Chị đừng có giả vờ nữa.” – Nắm lấy cổ áo Ân bằng đôi tay gần hết sức, Đan lay thật mạnh.

“Đừng làm nhàu áo tao!” – Gạt nhẹ hai tay Đan ra, Ân càu nhàu.

“Đây đây đây đây.” – Gõ gõ vào trán Ân, Đan tiếp lời: “Chính là cái bộ dạng đáng ghét này đây. Chị cho là mình biết mọi thứ, vậy chị có biết vì chị mà mẹ tát tôi không? Từ bé đến lớn mẹ không bao giờ đánh tôi nhưng chỉ vì chuyện chị cặp với Thiện mà mẹ tát tôi. Chị cho rằng mình hiểu mọi chuyện, vậy chị có hiểu cảm giác của tôi không? Tôi đâu có muốn sống thế này, tôi đâu muốn trở thành đứa yêu tiền thế này.” – Càng lúc Đan càng lớn tiếng.

“Được rồi! Tao không biết, tao cũng không hiểu. Giờ thì đi về! – Ân có vẻ bực mình. Cô nắm lấy cổ tay em gái mình mà kéo đi.

“Bỏ ra! Tôi không về, tôi không về đó. Tôi ở đây với ba.” – Giằng mạnh tay ra khỏi tay Ân, Đan gào lên rồi ngồi bệt xuống đất.

“Mày có điên không? Ba làm gì có ở đây.” –
« Trước1...242526

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Truyện Ngôi nhà đó có anh đẹp trai phần1
» Truyện Ngôi nhà đó có anh đẹp trai phần 2
» 7 ngày để nói anh yêu em !
» Hương Vị Đồng Xanh
» Lời chúc phúc của Odin
12345»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất
The Soda Pop