ắc qua lắc lại cái đầu…
- Chữ tôi không xấu đến mức phải khiến bạn căng con mắt ra thế đâu! – cậu nhóc thoáng vẻ khó chịu khi thấy thái độ lúng búng của Nim.
( Chỉ có thế thôi phải không? Tôi làm được!) – Nim hí hửng nhoẻn miệng cười.
- Đừng điên vội như thế! – Devil phán một câu khiến Nim “dội” thẳng vào tường.
- Muốn vào được phòng tôi thì phải có mật khẩu mới mở được cái khóa điện tử. Nhớ cho kĩ, mật khẩu này chỉ có mình bạn biết, bạn mà nói cho bất kì ai là tôi…. – toan nói từ “giết” nhưng không hiểu sao Devil khựng lại. Có lẽ là không “nỡ”!
Nim xụ mặt lại gật gật cái đầu. Cô bé tự hỏi tại sao cậu nhóc không thể nói năng đàng hoàng dịu dàng với mình một câu được chứ???
- 24192! Mật khẩu đó, nhớ đi! – Devil lầm rầm chỉ đủ cho Nim nghe thấy.
Cô bé chăm chú lắng nghe để “nạp” vào đầu. Nhưng thoáng chốc Nim khựng lại, mắt mở to, dáng điệu ngạc nhiên như mới phát hiện ra một điều gì đó.
- Sao? Không nhớ nỗi hả??? – Devil thắc mắc khi thấy thái độ kì cục của Nim.
Nim giật mình lắc nhẹ đầu rồi cười cười coi như không có gì…
Nhưng thật ra, cô bé đang cực kì hoang mang….khi thứ tự của dãy số đó…chính là ngày tháng năm sinh của Nim! Sao có thể có sự trùng hợp thế cơ chứ???
- Đó là việc thứ nhất!
Nim hốt hoảng. Còn việc gì nữa sao??? Cô bé hướng ánh mắt tội nghiệp nhìn lên Devil.
- Việc thứ hai… - Cậu nhóc chợt dùng dằng.
Nim vẫn đưa con mắt đầy những dấu hỏi to đùng nhìn Devil…
- Tôi muốn bạn ôm tôi…ngay bây giờ!
Nếu không kịp thời chống tay lên thành giường thì chắc Nim đã té ghế! Cô bé cố gắng ngồi vững lại, hai tay đập đập vào tai để coi có bị vấn đề gì không, họa chăng di chứng của việc không nói được đã ảnh hưởng đến thính giác???
- Làm được không? – câu hỏi của Devil một lần nữa đánh vào tim Nim cái gọi là “ bom”. Cô bé cứ ngơ ngơ nhìn thẳng vào mặt cậu nhóc trước cái đề nghị quá sức…quá sức kiểm soát này.
May mắn lúc này là buổi tối, ánh đèn ngủ chỉ đủ sáng cho người ta thấy mặt nhau nên Nim không thể phát hiện được khuôn mặt ửng đỏ vì xấu hổ của Devil. Thế đấy, mạnh mẽ là thế, tàn nhẫn là thế, lạnh lùng là thế mà cũng có lúc “lụy” vì tình! Quả là thần tình yêu không tha cho bất cứ một ai mà!
- Không làm được thì thôi! Đi ngủ đi! – Devil nói rất chi là bình thản nhưng đó chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài bao biện cho trạng thái bất bình thường bên trong.
Cậu nhóc kéo chăn lên rồi chuẩn bị nằm xuống…Nim từ nãy đến giờ như bị thôi miên, ngồi trơ như khúc gỗ…
Cái gì đến rồi cũng phải đến, kìm nén, chôn vùi, lãng quên nhưng cũng có lúc phải bùng nổ….
Nim ôm chầm lấy Devil trước khi cậu nhóc chuẩn bị “an giấc”. Đó là một cái ôm chặt, một cái ôm chủ động từ phía cô bé sau bao nhiêu lần kìm nén tình cảm của mình. Con gái tài hơn con trai ở chỗ biết che dấu và kìm lại, nhưng không phải vì thế mà phái yếu yêu không sâu đậm bằng phái mạnh. Có chăng chỉ vì chưa đến lúc họ bày tỏ tình cảm mà thôi….
CHAP 75: CÓ NHỮNG THỨ MANG TÊN...HẠNH PHÚC (PHẦN 2)
Devil không phản ứng gì trước hành động này, nhưng không phải vì thế mà cậu nhóc không ngạc nhiên, vì Devil vẫn luôn nghĩ rằng cái đề nghị vừa rồi của mình là một việc làm quá khó với Nim – một cô gái yếu đuối, hiền lành, rụt rè và trong sáng. Nhưng hơn hết, đây là điều mà chính cậu nhóc cũng mong đợi. Sau vài giây ngỡ ngàng, Devil cũng đưa nhẹ tay lên lưng Nim. Có thể chưa phải là yêu…nhưng đã làm cho con người biết nhớ….có thể chưa phải là sâu đậm…nhưng cũng đủ cho con người khao khát được gần nhau…
“Thật ngốc!” Đó là những gì Nim nghĩ khi thấy mình đang khóc trên vai Devil. Có lẽ cho tới tận giây phút này, Đỗ Quyên của chúng ta mới biết trái tim mình đã có chủ…và bây giờ thì chính cô bé đã can đảm đối diện với sự thật đó, và cũng can đảm tình nguyện đưa chiếc chìa khóa trái tim cho người chủ của mình….
- Đừng khóc khi ở bên tôi…vì điều đó khiến tôi thấy giận mình vì đã không ngăn được nỗi đau của bạn…Không thể chắc chắn rằng tôi sẽ cho bạn hạnh phúc…nhưng tôi biết rằng từ bây giờ mình không thể thiếu bạn trong cuộc đời này…
Nim nhắm chặt mắt, những giọt nước trong veo trào ra ướt đẫm một bờ vai……cô bé thoáng mỉm cười…có thể gọi đó là niềm hạnh phúc…
Thế đấy! Yêu là đau, yêu là khổ, yêu là tuyệt vọng…Ấy vậy mà người ta vẫn đâm đầu vào rồi tự tin cất lên câu nói : Yêu là không nuối tiếc! Những kẻ chưa yêu chắc hẳn sẽ thắc mắc không hiểu vì sao…nhưng trong vô vàn cái gọi là “đau thương” mà nó đem lại thì vẫn còn đó một món quà mang hai chữ “ yêu thương” mà suốt cả cuộc đời này…. người ta có thể vì đó để chết cho nhau….
............
Sáng sớm!
Vì ngồi đối diện với cửa sổ nên Nim bị đánh thức bởi tia năng đầu ngày. Cô bé nhíu mắt lại rồi từ từ mở ra. Angle vẫn còn ngủ, bác Lan cũng thế. Nhưng đến khi nhìn lại mình thì Nim mới tá hỏa. Đây là lần đầu tiên Nim ngồi mà có thể ngủ ngon lành suốt hơn 6 tiếng đồng hồ. Cụ thể là đầu cô bé đang tựa vào vai Devil, vì Nim mà ác quỷ cũng phải chịu chung số phận là … ngủ ngồi! Dường như cậu nhóc vẫn còn say giấc. Nim khẽ ngẩng đầu nhìn lên. Toàn bộ gương mặt Devil khi nhìn nghiêng đã được cô bé thu vào tầm mắt. Dù biết là cậu nhóc rất đẹp trai nhưng khi nhìn trực diện như thế này thì Nim vẫn không khỏi ..rụng rời. “Nếu so với anh trai thì sao nhỉ??? “ Một phép so sánh đột ngột xuất hiện trong đầu Nim. Không phải là bênh người nhà nhưng từ trước đến giờ đối với Nim thì chưa có ai có thể vượt qua mặt anh Đỗ Quốc về khoản “nhan sắc”. Cô bé tự hào lăm lắm khi lúc nào đi chơi với anh trai cũng được vinh dự chú ý ké khi hàng trăm hàng ngàn người con gái đổ dồn đôi mắt vào anh mình. Lâu dần cũng thành quen, Nim mặc định trong tư tưởng rằng anh trai là mỹ nam số 1. Cho đến khi gặp Devil thì mọi chuyện mới có chút lung lay…
Đột nhiên ác quỷ cựa mình cắt đứt dòng suy nghĩ ngớ ngẩn trong đầu cô bé. Hàng mi dài đầy ma lực rung nhẹ rồi mở dần ra. Đáng lẽ trong tình huống này thì Nim nên nhắm mắt lại giả vờ ngủ, nhưng với một Đỗ Quyên trong sáng và đôi chút ngây ngô thì việc cô bé cứ mở tròn mắt mà nhìn Devil là một cử chỉ hoàn toàn có thể hiểu được!
- Dậy rồi sao không nói? – cậu nhóc hơi bị giật mình liền hỏi ( không giật mình sao được khi Nim đang giương đôi mắt to hơn “mắt bò” nhìn ác quỷ chứ???)
Cô bé quýnh quáng ngồi hẳn dậy, mặt dần dần ửng đỏ. Sau vài giây bối rồi thì Nim mới đứng bật dậy định đi ra cửa.
- Đi đâu? – Devil đột ngột nắm tay Nim kéo lại.
( À ờ! Đi đánh răng rửa mặt!) – Nim huơ huơ.
- Tới đây và ngồi xuống! – vẫn luôn là cái giọng ra lệnh hách dịch xì dầu.
Chả bao giờ Nim hiểu được Devil muốn làm gì, lúc này cũng vậy, cô bé đành lụi hụi ngồi xuống. Giương đôi mắt tò mò nhìn cậu nhóc.
Mặt Devil vẫn lành lạnh như mọi ngày, cậu nhóc buống tay Nim ra rồi trong vòng 5 giây, ác quỷ đã thực hiện một hành động khiến cho cô bé bị “lao đao” cả một ngày trời…
(Chắc trong số những độc giả thân yêu của Kawi sẽ có người đoán ngay được đó là “hành động” gì…Nhưng chắc là tác giả vẫn phải…nói!)
CHAP 76: CÔ GIÁO VÀ NHỮNG ĐỨA TRẺ.
Nim dường như bị giật điện, tê liệt mọi giác quan khi bị Devil kiss bất ngờ như thế. Trong lúc Nim chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cậu nhóc đã buông tay cô bé rồi đột ngột cúi sát mặt Nim và… Mọi chuyện xảy ra rất nhanh, chỉ tính bằng giây thôi nhưng làm cho Nim cảm giác như mình đang xỏ tay vào cái ổ cắm điện 220V! Không bị co giật là may lắm rồi!
- Rồi! Đi đánh răng rửa mặt đi! – Devil ngẩng mặt dậy, cố gắng che dấu nụ cười rồi cất giọng” bình thản, lạnh lùng” như mọi ngày.
Nim làm theo như một cỗ máy. Tình hình là hồn phách cô bé vẫn ở trên mây chưa kéo xuống được!
Devil nhìn theo Nim với dáng vẻ đờ đẫn ngơ ngơ thì không nhìn nỗi phải bụm miệng cười. Chả bao giờ cậu nhóc thích cười, chỉ trừ khi ở bên Nim mà thôi!
Nhưng sự đời oái oăm là vậy. Khi ta đang hạnh phúc thì ở đâu đó, cũng có kẻ đang đau khổ. Trong tình huống này, nơi đó không ở đâu xa mà chỉ cách giường Devil đúng hai bước chân mà thôi….
Phải! Đó chính là giường của Angle!
Sự thật thì cậu nhóc đã tỉnh dậy từ rất sớm, sớm hơn cả Nim. Nhưng cái cảnh đầu tiên đập vào mắt trong ngày mới lại khiến Angle đau như dao cắt. Chẳng thằng con trai nào đủ mạnh mẽ đến mức có thể không nổi khùng khi nhìn thấy người con gái mình thương yêu đang tựa đầu ngủ ngon lành bên cạnh một thằng khác. Angle giương đôi mắt đầy tuyệt vọng nhìn Nim đang say ngủ, nhưng khi thấy cô bé chuẩn bị tỉnh dậy thì giả vờ nằm im, đó là vì cậu không muốn để Nim biết mình đã nhìn thấy tất cả. Nhưng mọi chuyện đã lên tới đỉnh điểm khi Devil đột ngột làm một hành động mà đã có lúc Angle định làm với Nim nhưng đã bị cô bé phũ phàng từ chối. Nếu không vì vết thương trên đầu thì có lẽ ngay lúc đó Angle đã bay đến chỗ Nim để hỏi cho ra lẽ, để hỏi vì sao mà với Devil thì được nhưng với cậu thì không????. Nhưng với một cái đầu thực tế thì thiên thần nhận ra rằng đó chỉ là một hành vi ngu xuẩn, và rồi cậu nhóc cười cay đắng. Cười để xoa đi nỗi đau, nhưng cười cũng để ngăn những giọt nước chực trào ra trên khóe mắt!
Có lẽ dấu trừ lớn nhất cho tình yêu chính là sự ích kỷ…chỉ có thể chọn một chứ không thể chọn hai….
Và những rắc rối chính thức bắt đầu…
Trước tiên là ở việc ăn uống…
Sáng hôm nay bác Lan phải có hẹn đột xuất với bác sĩ trưởng khoa nên nhờ Nim cho hai quý công tử ăn sáng…
Sau khi đổ cháo ra hai tô cho cả Devil và Angle, Nim tươi cười bưng ra trước mặt hai cậu nhóc thì mới phát hiện một sự thật đau lòng: đó là cả hai không thể nào tự ăn được!
- Hơ hơ! Nim ơi! Đầu tôi vẫn đang đau, tôi không thể cúi xuống mà múc cháo lên ăn được! – Angle ôm đầu nhăn nhó.
Nim méo mặt nhìn sang giường Devil. Cậu nhóc cũng chẳng khá khẩm gì hơn. Tuy phần bị thương nặng nhất là lưng và ngực, nhưng tay phải Devil thì cũng bị dính vài nhát dao nên hiện tại không thể cử động nhiều được, nếu không sẽ rất đau 0.
Nim nhìn qua nhìn lại hai đại thiếu gia, mặt nhăn nhó. Muốn Nim đút cho ăn cũng được. Nhưng Nim chỉ có một mình, làm sao đút cho cả hai ăn được chứ??? Chẳng lẽ cứ cậu này một muỗng rồi chạy sang giường bên cho cậu kia một muỗng???? Cô giáo nuôi dạy trẻ cũng không thảm thương đến mức đó! Cô bé vò đầu bức tai. Devil và Angle cũng khó xử không kém, nhưng không thể nhịn đói được.
Sau một hồi vật lộn với mớ suy nghĩ trong đầu, cuối cùng Nim cũng nãy ra một…sáng kiến ( Nhưng chưa chắc đã …sáng!)
Cô bé đặt tô cháo xuống bàn bên cạnh giường Devil, rồi nhanh nhảu chạy sang chỗ Angle đỡ cậu nhóc đứng dậy. Thiên thần trố mắt nhìn với những dấu hỏi to đùng.
- Bạn tính làm gì vậy Nim???
Cô bé không phản ứng gì, chỉ nhìn Angle rồi cười một cái giống như …động viên tinh thần!?!
Mất 3 phút Nim mới “vác” được cái xác to tướng của cậu nhóc sang giường của Devil. Thật ra Angle chỉ bị thương ở đầu nên việc đi đứng cũng không khó khăn mấy, có lẽ vì thế mà Nim mới dìu cậu nhóc qua đây.
.
Sau khi hai mỹ nam đã an tọa trên giường. Nim hí hửng chạy đi bưng chiếc ghế sắt rồi đặt ngay phía trước và ngồi xuống. Tay cầm to cháo to đùng rồi bắt đầu múc muỗng cháo đầu tiên…
- Này! Làm gì thế??? – Devil nãy giờ im lặng quan sát hành động của Nim nhưng...