80s toys - Atari. I still have
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Máy sinh tố màu sắc
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 1712
• Mục: Truyện Teen
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
Nàng đúng là con sông trong lòng nó, ồn ào, lạ lẫm đến bất ngờ và đặc biệt, khuấy lên nhiều cảm xúc mới mẻ và kì lạ ...
Giữa đêm khuya ngồi dí mắt vào màn hình desktop, bỗng dưng Sung nghĩ tới một con sông. Chỉ nghĩ thôi. Hình ảnh của một con sông hiện lên bất chợt như kiểu bạn đang say ngủ rồi vô tình nhấn phải nút bật tivi, khiến đêm khuya bất chợt tỉnh giấc bởi những màu sắc chân thực và sống động kì lạ nhảy múa trên màn hình. Con sông đỏ quạch đầy cát bụi, dòng chảy xiết, trở mình dưới một con mưa ào. Thế thôi. Nhưng nó ám ảnh Sung cả ngày hôm sau, cho đến khi…

Bạn đã bao giờ có cảm giác mình giống như một con… King Kong đứng trước người đẹp chưa? Một hoàn cảnh trộn đều bởi trái ngược, khập khiễng nhưng cũng cuốn hút không thể tả nổi. Sung có cảm giác như thế với Chanh Dây, ngay khi nhìn thấy Chanh Dây mặc cái áo vàng chóe màu... chanh dây đứng giữa sân trường. Một đôi mắt thoáng ngơ ngác, mái tóc xù lên ngớ ngẩn, cái túi xách nhàu nhĩ. Thế mà Sung vẫn thấy cô ấy sáng rực giữa sân trường, trong lành và dễ chịu như một cốc nước lọc mát lạnh.

Một đứa con gái không thể gọi là đáng yêu hoàn hảo nếu tất cả bọn con trai không thấy nó đáng yêu. Thế nếu một đứa con gái không được tất cả bọn con trai thấy đáng yêu mà chỉ mình Sung thấy đáng yêu thì nó có đáng yêu không? Sung làm sao mà biết được, nhất là Sung chưa từng nói chuyện hay đơn giản là chào hỏi Chanh Dây! Ờ thì Sung có để ý đến Chanh Dây mọi lúc Sung có thể (tức là... 5 phút từ nãy tới giờ), nhìn nàng từ xa, dõi theo từng nhát đôi guốc cách điệu lòe loẹt nàng gõ trên nền gạch đỏ. Bọn thằng Hoàng "hâm hấp", thằng Thạch "thum thủm" thì chẳng bao giờ để ý đến cô nàng nào quá 5 giây khi đang dành sức bật rổ. Hôm nay cũng vậy, chúng nó chỉ liếc qua cái thái độ không bình thường của Sung trong thời gian của một cái hắt hơi, nhìn nàng, sau đó quay lại với quả bóng da cam đầy ma lực. Sung cứ đứng thế mất 5 phút chỉ để ngó nàng sẽ đi đâu, cho đến khi quả bóng da cam đập bộp phát vào đầu mới tỉnh ra được một tí.

***

Chiều, Sung thở phì phò như con hà mã leo lên 3 tầng thư viện, định chọn một chỗ kín đáo giải quyết nốt mấy phần tiếng Anh còn đang dang dở thì tia thấy một cái áo vàng chóe màu chanh dây lấp loáng phía cuối phòng, nơi đang có hoa diệp nở vàng chói sau lưng. Lập cập, Sung giả như vô tình bước qua lưng nàng. “No reason” của Sum41 - một bài rock rất cũ đáng để vừa nghe vừa đập bàn đập ghế và thậm chí có thể nhảy tưng tưng trên bàn - đang chui qua cái tai nghe Lady Gaga chảy vào tai nàng. Trên bàn la liệt các bản phác thảo pop art, trường phái mĩ thuật hiện đại đầy màu sắc ngẫu hứng nhưng vẫn còn non nớt được nàng bày bừa tối đa diện tích. Chanh Dây ngồi nhắm mắt, và mỉm cười. Tất cả những thứ xung quanh nàng đều chóe. Kể cả nàng. Nàng cũng... chóe.

Sung hích mông đẩy cái ghế ngồi đối diện với nàng, nhưng là cách xa hơn khoảng 1 mét. Vậy hóa ra nàng là tín đồ của hội họa và màu sắc, ngay cả với những thứ nàng khoác lên người cũng theo trường phái đầy màu sắc color block rực rỡ. Phát hiện ra một người cũng thích pop art và màu sắc như mình thật thú vị. Sung không chủ ý, cười một cái đến tận mang tai. Vừa lúc nàng mở mắt, bắt gặp nụ cười ngô nghê của Sung, nàng cũng cười đến tận mang tai. Ố là la, và thế là Sung nói chuyện được với nàng.

- Cậu có thích trường phái pop art trong hội họa không?

Sung gật đầu. Máy tính của nó ở nhà đầy ự hình pop art, đủ các thể loại, thời trang, phim ảnh, cổ điển, nhưng nhiều nhất vẫn là mĩ thuật, từ đủ thể loại của các tác giả nước ngoài hay trong nước, ảnh chụp các bức tranh làm từ rất nhiều các chất liệu như màu acrylic, thậm chí cả in lưới hay bằng máy.

- Mình thích Trần Trung Lĩnh, những bức tranh của anh ấy rất có cá tính.

Nàng cười. Ngây thơ. Sung cũng nhe răng. Những bức kiểu Trần Trung Lĩnh, bao giờ cũng là những câu hỏi thật mà hài hước về cuộc sống, xoáy vào sự giả dối, mong ước mọi người luôn sống "thật", gỡ bỏ những cái mặt nạ trong cuộc sống.

- Hiện đại, thú vị, và hài hước nữa. - Sung cũng cười.

Nắng ngoài cửa sổ nhảy tõm vào mớ tóc xù của nàng, làm nó chuyển màu nâu dễ thương, nhìn rõ cả mấy sợi nhỏ bay bay theo gió. Chanh Dây và Sung ngồi cùng nhau, một buổi chiều trong góc thư viện, thầm thì và cười khúc khích về những sáng tạo và các trường phái hội họa của pop art, và màu sắc. Chỉ pop art, và màu sắc. Chỉ thế thôi.

30 phút sau, đùi nàng rung lên tiếng điện thoại báo thức, nhanh như một con sóc, Chanh Dây đứng phắt dậy và đi biến, đầy vội vã. Lời chào không lời cuối cùng mà nàng dành cho Sung là một nụ cười đến tận mang tai khi nàng vội vã chạy vụt qua cánh cửa. Sung vui. Nhưng Sung vẫn chưa biết tên nàng, và nàng là ai nhỉ?

***

Tối, hội trường tổ chức một cái "pạt-ti" mừng sinh viên mới. Sung dùng dằng không muốn đi chỉ vì cái đĩa Châu Tinh Trì mới tậu về nhà, nhưng được (và bị) hai thằng bạn thân nắm chân nắm tay đẩy lấy đẩy để, nó mới mặc vội cái quần ngố đỏ và cái áo xanh lá cây của thằng em vào rồi phụng phịu đi cùng với hai thằng kia. Giờ thì nó đang ở đây, giữa một cái tổ kiến chật chội và nhét đầy mùi “hơi người”, hối hận kinh khủng vì đã không dứt khoát ôm lấy Châu Tinh Trì chặt hơn.

Một cái bóng vàng màu chanh dây lướt qua đánh vụt, thêm nữa trên mặt phấn son dày cộp nhưng được đắp lên hết sức vụng về, ào qua Sung. Thôi, chào Châu Tinh Trì nhé, hôm nay Sung sẽ ở lại đây! Chanh Dây biến mất ngay lập tức như kiểu siêu nhân trong các bộ phim hành động, rồi để khi Sung còn đang ngơ ngác thì nàng lại xuất hiện bất ngờ, dĩ nhiên, như siêu nhân, trong một hình ảnh hoàn toàn khác nhưng cũng rực rỡ không kém. Trên sân khấu.

Chanh Dây biến thành Quýt Chín mất rồi, vì cái váy diêm dúa nàng đang mặc trên người đúng màu quýt chín, (vẫn) chóe lọe. Chanh Dây khiêu vũ, rất điệu nghệ với những cái quay người và bước nhảy nhí nhảnh. Tiếc là ngoài bóng rổ và pop art ra, thì những dây thần kinh cảm thụ khác của Sung chỉ dám ho he sán lại gần mức “mẫu giáo”. Hừm, ít nhất thì Sung cũng vẫn thấy nàng dễ thương, nàng vẫn sáng với nụ cười trong trẻo trên môi, dù nàng có đứng dưới ánh sáng đèn sân khấu hay không. Mấy cái miệng xung quanh nó bắt đầu bàn luận về nàng. Toàn những thứ nó chẳng hiểu tí gì như là về dance sport. Nó chỉ để ý việc nàng tên Sa và học khoa tiếng Ý, năm hai. “Sung Sa, Sa Sung”, nếu nó và nàng thành đôi, tên hai đứa ghép lại sẽ thú vị thế này đây. Há há. Miệng Sung kéo dãn thành một nụ cười thú vị khiến nó khẽ khùng khục trong họng, chẳng để ý tới mái đầu nàng đang tiến sát gần tới phía nó:

- Bạn nhảy với mình nhé?
- Ơ…

Nó? Sung? Với cái áo xanh lá cây có hình “Look at me now” to bự chảng, quần ngố đỏ tưng bừng hệt màu cái mặt nó bây giờ? Sẽ lên sân khấu khiêu vũ với nàng? Nó có biết nhảy nhót gì đâu cơ chứ! Đây là thiên đàng hay địa ngục? Sung lùi lại một chút, mắt mở to thao láo nhìn cái háo hức trong mắt nàng đang giảm đi 50%.

Nàng thôi cười, quay phắt sang thằng Thạch thum thủm đứng ngay cạnh nó, lặp lại câu vừa nãy hết sức lịch sự. Tiếng nàng nhẹ nhàng êm ái thế nhỉ! Thằng Thạch nhe cái răng khểnh duyên dáng cười với nàng, rồi nắm tay nàng cùng khiêu vũ trên nền nhạc Waltz lãng mạn và bay bổng. Thằng Hoàng hâm hấp cũng đang uốn éo với người yêu nó xa xa, để Sung đứng một mình, ngắm cả hội trường đang chìm trong tiếng nhạc của tình yêu, còn tâm trí thì đặt lên đầu Chanh Dây và thằng Thạch thum thủm.

Haizz, Sung bắt đầu thấy hơi tiêng tiếc vì nó đã không dũng cảm nắm lấy cơ hôi được ôm eo nàng như thằng Thạch đang đứng trên bục kia, lại còn nói chuyện vui vẻ và cười khúc khích nữa chứ. Sung tò mò, nhưng cái cảm giác nuối tiếc thì nó chẳng giấu đi vào đâu được. Lần sau, nhất định nó sẽ nhìn vào mắt mà bảo với Sa rằng: "Này, tớ thích nói chuyện với cậu lắm ấy!" để chính thức bắt đầu một tình bạn. Một lần nữa, bỗng dưng hình ảnh con sông đỏ quạch dưới màn mưa ồn ào hiện ra trước mắt Sung chẳng có lí do. Ừm, nàng đúng là con sông trong lòng nó, ồn ào, lạ lẫm, đến bất ngờ và đặc biệt, khuấy lên nhiều cảm xúc mới mẻ và kì lạ ... Cuối giờ, thằng Thạch cười bí ẩn nhìn Sung. Nhưng khí nó hỏi thì thằng Thạch chỉ ỡm ờ. Thằng Thạch chết dẫm!

***

- Mai tao sẽ quay lại chỗ chị Nga học vẽ tranh.
- Sao tự nhiên hôm nay mày hứng thế? Lại đi học lại à? Mà ở nhà của chị Nga Ruồi á ?
- Ừ cũng lâu rồi, thế nên tao sẽ nghỉ tập ngày chẵn nhé!

Sung nhe răng với thằng Hoàng và thằng Thạch. Biết nói thế nào cho hai thằng hiểu mà không bị nó kêu là “sến” nhỉ? Kiểu như bỗng dưng Sung cảm thấy nhặt được một điều gì đấy nó từng yêu thích và đam mê từ rất lâu, đã từng bị nó đánh rơi trên lề đường khi nó xa nhà xuống đây học đại học, nay bỗng dưng tìm lại, nó thấy mình có thêm màu để vẽ được vào cuộc sống.

-Tao hiểu!

Thằng Hoàng cộc lốc, nhưng đầy sẻ chia (hay thằng này cố làm ra vẻ thế?):

- Chuyện câu lạc bộ cứ để bọn tao lo.

Thằng Thạch thêm vào, miệng vẫn bận cắn móng tay nhưng lời khẳng định “không cần giải thích gì thêm đâu” của nó thì đúng là…

- Mày cứ đi học đi, mày thích vẽ lắm mà!

Ba thằng chơi với nhau hai năm, chẳng quá quan tâm xem cuộc sống lề ngoài của hai thằng kia thế nào, chỉ là cảm thấy hợp và “nếu nó muốn nói, nó sẽ tự nói”. Nhiều khi Sung cũng thấy rất mù mờ về hai thằng bạn. Nhưng hơn bao giờ hết, hôm nay Sung mới thấy ba đứa mới thực sự là bạn thân. Giá như có cánh tay thật lớn và còn bé tí tẹo để khỏi ngượng, nó sẽ bá cổ hai thằng bên cạnh thật mạnh theo kiểu: “Ê, mày đúng là hai thằng bạn thân đích thực của tao đấy!”

- Hay là mày tham gia câu lạc bộ khiêu vũ nữa đi, hay lắm đấy.

Thằng Thạch cười gian:

- Hay đấy! Biết đâu đấy! Sinh hoạt vào những giờ nào?

Sung cười gian lại. Nhưng thật ra trong lòng nó nghĩ đấy cũng là một ý hay. Có khi nó sẽ đi học dance sport thật. Nó sẽ gặp Sa, hai đứa sẽ cười toe toét khi thấy nhau và quan trọng là nó sẽ không bỏ lỡ cơ hội được nắm tay và nhảy với Sa điệu Walt cực lãng mạn, dù nó có nhảy vụng về đến thế nào đi chăng nữa!...

- Thật hả?

Chị Nga nhíu mày, nhìn con bé tóc xù ngồi trước mặt, ngạc nhiên.

- Có thật không?

Chị Nga nhắc lại thêm lần nữa, không cuống quýt nhưng đủ dồn dập để con bé khẽ chun mũi rời tách cappuccino thơm lừng lừng.

- Vâng, em nói thật đấy. Nhưng chị yên tâm, em sẽ thường xuyên gọi điện kể lể cho chị nghe.

Chị Nga nhăn trán, cái nhìn lo lắng bao trùm lấy Sa. Những lúc chị trầm ngâm hay lo lắng một tẹo, nhìn chị lại rất buồn cười, cái nốt ruồi nho nhỏ trên mép nhìn rất… hay ho. Nhìn con bé đã quay lại với tách cappuccino, đang bụm miệng thổi lấy thổi để, chị Nga lại bật cười. Chị hiểu nó. Nó không trẻ con như cái vẻ bề ngoài, nhất là với những gì nó mơ ước.

- Ừ, dù thế nào chị cũng ủng hộ Sa. Mà em sẽ bảo lưu kết quả chứ? Em có tiếc những gì đã làm không? Em sẽ nghỉ luôn ở câu lạc bộ dance sport ở trường nữa ý hả?

Sa gật đầu:

- Em nghỉ rồi chị ạ!

Sa tiếc chứ. Tiếc là nó không nhận ra nó cần gì và nó hạnh phúc nhất khi nào sớm hơn một chút, tiếc là sao nó không mạnh mẽ để từ bỏ những thứ còn đáng tiếc hơn thế. Giờ bắt đầu lại từ đầu, với một môi trường mới, một ngành học mới, nhưng đầy đam mê và thú vị, Sa hào hứng, như một quả bóng căng tràn sức sống chỉ chờ được bùng nổ....
12Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Play Boy Và Hot Girl (2015-09-05)
»Tháng Chín, ngủ yên nhé! (2015-08-09)
»Viết cho em, tháng Sáu! (2015-08-09)
»Nhận lại nhiều hơn (2015-08-05)
»Bạn phải tin đã (2015-08-05)
1234...101112»
Bài viết ngẫu nhiên
» Viết cho em, tháng Sáu!
» Chàng trai mặc đồ đen
» Chú chó may mắn
» Nước mắt của yêu thương
» Những kỷ niệm không bao giờ quên
12345»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất