Old school Swatch Watches
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Truyện Nói rồi không kết hôn đâu
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 10965
• Mục: Truyện Teen
• Chia sẻ : SMS Google Facebook

Giọng nói lạnh như băng của Dương Lập Hân cắt ngang lời cô nàng, “Phu nhân đã tìm nhầm người rồi, tôi không đủ sức để đóng vai trò một người thầy. Huống hồ công ty tôi cùng Chu gia cũng chẳng liên quan đến nhau, đừng vội nói tới việc dìu dắt, giúp đỡ. Xin lỗi, tôi không làm được!”
Anh xoay người bỏ đi, anh biết Xuân Phàm sẽ đi ngay sau anh, không xa anh quá năm bước.
Phạm Ti Ti trước khi đi không quên ném lại cho Ông Phẩm Chân ánh mắt thách thức đầy quyến rũ, bởi vì cô biết rõ bà ta ghét hồ ly tinh, càng nghĩ càng muốn khiêu khích bà ta, cô cố ý nũng nịu nói: “Mẹ cả à ~ con đi trước đây nhé! Lần sau gặp lại.”
Cô chưa đi xa thì Ông Phẩm Chân đã nghiến răng nghiến lợi, “Đúng là cùng một ruộc với con mẹ nó, lúc nào cũng cợt nhả, thích làm loại hồ ly tinh, giở ra bao nhiêu trò đê tiện, lại còn không biết xấu hổ!”
Chu Mị Đình cũng lẩm bẩm: “Nhưng tổng giám đốc Dương lại thích cái loại đàn bà trơ trẽn như thế.” Cô nàng không dám nói ra mà chỉ thầm nghĩ rằng: đến cả chú của cô cũng thích loại người như vậy.
Có rất ít đàn ông thích kiểu phụ nữ truyền thống.
Ông Phẩm Chân lên giọng dạy dỗ cháu: “Cái loại đàn bà ấy thì chỉ suốt đời làm tình nhân mà thôi, đàn ông không bao giờ cưới loại đó về nhà đâu. Yên tâm là cháu vẫn còn cơ hội, chưa thử sao đã nản?”
“Nhưng mà anh ta lạnh lùng và nghiêm túc quá.” Chu Mị Đình chỉ thích loại đàn ông suốt ngày xum xoe bên cạnh cô nàng mà thôi.
“Cháu muốn được gả vào nhà có tiền có quyền, lại không muốn ở chung với bố mẹ chồng, ngoài Dương Lập Hân ra thì có ai đủ điều kiện chứ?”
Chu Mị Đình vừa nghe tới đó đã sáng măt, một lần nữa củng cố tinh thần, chuẩn bị tham gia cuộc chiến tranh chồng. Học tập, noi gương để thành nhân tài gì chứ, chỉ là cô nàng muốn lấy lòng anh ta mà thôi.
Anh ta không những có nhiều tiền, lại còn trông khá đẹp trai nữa.
Chương 11
Việc đóng cửa trái tim khiến cô nhiều lúc trở nên không biết mình muốn gì, cô cũng chẳng muốn tìm một ai đó có thể khiến mình nở một nụ cười thật sự, tươi như hoa.
Vừa về đến nhà là Xuân Phàm lập tức nằm bò lên giường, không muốn động đậy.
Hiện giờ cô rất muốn làm biếng, cho dù có xảy ra chuyện gì cô cũng không còn đủ sức để phản ứng lại nữa, giây phút này mọi thứ đối với cô đều trở nên vô nghĩa.
Cô biết rõ như vậy là không tốt, nhưng lúc nào cũng ngụy trang trước mặt mọi người cũng phải có lúc mệt mỏi, đôi khi cô cũng nghĩ tới việc đường mình mình cứ đi, không quan tâm đến người đời nghĩ gì về cô.
Cô không còn cha mẹ, không có người thân, đồng nghĩa với việc cô không cần phải có tinh thần trách nhiệm với bất cứ ai.
Việc đóng cửa trái tim khiến cô nhiều lúc trở
nên không biết mình muốn gì, cô cũng chẳng muốn tìm một ai đó có thể khiến mình nở một nụ cười thật sự, tươi như hoa.
Cô rất muốn mỗi khi gặp rắc rối thì chỉ cần ngủ một giấc, hôm sau tỉnh dậy thì mọi chuyện đã tốt đẹp trở lại, nhưng việc ấy sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Cô cứ nằm yên ở đó mà suy nghĩ miên man.
Không rõ cô đã nằm bao lâu, đột nhiên có một bóng người mở cửa bước vào nhà, đi thẳng tới phòng ngủ. Người đó yên lặng ở bên giường chứ không làm phiền cô, ngắm nhìn cô thật lâu rồi mới tự cởi hết quần áo của mình, sau đó lại nhẹ nhàng kéo khóa váy của cô xuống, cuối cùng cô cũng phát hiện có người bên cạnh. Hai người cùng nhào xuống giường, anh thuận thế kéo chiếc váy của cô xuống…
“Sao anh đã về rồi?” Cô lười biếng hỏi.
“Tôi nhớ em.” Dương Lập Hân khẽ hôn làn môi hồng hào mềm mại, cởi bỏ đồ lót của cô rồi bất ngờ bế bổng cô lên. Cô sợ hãi kêu lên một tiếng, hai cánh tay vội ôm lấy cổ anh. Đây là lần đầu tiên cô được một người đàn ông bế kiểu “Rước cô dâu”, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng dung đỏ bừng, tim cô đập rộn ràng, mọi cảm giác uể oải hay cô độc đều đã biến mất.
“Lập Hân, sao tự nhiên anh lại…” Cô cố gắng đè nén sự rung động trong lòng.
“Trước hết phải tắm cái đã.” Anh ngắm nhìn khuôn mặt ửng hồng trước lồng ngực không chớp mắt. Kể từ lần đầu anh triền miên cùng cô, anh đã phát hiện ra rằng Xuân Phàm thường ngày đoan trang, tao nhã và lý trí vậy thôi, nhưng khi cô mê man trong dục vọng, làn da trắng nõn của cô sẽ trở nên ửng hồng, tỏa ra một sự quyến rũ mê người mà không gã đàn ông nào có thể cưỡng lại nổi, biểu hiện này của cô chỉ có thể thấy được khi ở trên giường.
Đó chính là sức hấp dẫn đàn ông của cô.
Nhưng tối hôm nay anh quyết định sẽ từ tốn với cô. Anh ôm cô vào phòng tắm, kiên nhẫn tháo từng món trang sức trên người cô rồi thoa sữa tắm lên khắp người cô. Những cử chỉ, hành động nhỏ nhất của anh đều khiến nhiệt độ trong phòng tắm càng lúc càng tăng.
“Sao hôm nay anh lạ thế…” Họ chưa bao giờ tắm chung với nhau, giây phút này cô thẹn đến dường như nghẹt thở.
“Vì tôi thích thế.” Anh cúi đầu ngậm lấy vành tai mềm mại của cô, lồng ngực cường tráng dán sát vào cô, nhiệt độ quá đỗi quen thuộc đối với cô lúc này khiến toàn thân cô không ngừng run rẩy vì bị kích thích.
Anh mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi cô, không ngần ngại thể hiện khát vọng mà anh muốn…
Đầu óc cô quay cuồng bởi nụ hôn của anh, toàn thân cô như bị rút cạn sức lực, lúc này cô chỉ biết ý loạn tình mê đứng dậy kề sát vào anh.
Tiếng nước chảy ào ào cũng không thể át đi tiếng ngâm rên khe khẽ mị hoặc trong phòng tắm.
***
Cô mệt mỏi rơi vào giấc ngủ sau khi ân ái cùng anh.
Anh biết rõ phụ nữ có tỏ ra mạnh mẽ đến mấy cũng rất mảnh mai, vậy nên anh kiên quyết không đồng ý cho cô làm thêm giờ. Còn anh thì ngược lại, thường xuyên mang công việc về nhà, coi như buổi tối làm việc giết thời gian.
Hỏng rồi, mọi chuyện dường như không theo ý anh nữa.
Anh đã bắt đầu có chủ ý muốn khơi dậy ham muốn của cô, thấy cô bị ghẻ lạnh liền vô cớ cảm thấy phẫn nộ thay cô.
Nguy rồi nguy rồi!
Sao anh lại có thể để bản thân mình đắm chìm trong chuyện tình cảm, động lòng với một người con gái là kết quả của cuộc tình trăng hoa?
Anh cũng không phải loại người vô lý, cho rằng con riêng là người đầy tội lỗi. Nhưng đoạn kí ức về sự đau khổ mà mẹ anh đã từng phải trải qua như một chiếc chìa khóa, khóa lại cánh cửa trái tim anh: đem lòng yêu một người là con ngoài giá thú đồng nghĩa với việc anh phản bội lại mẹ mình.
“Xuân Phàm, tôi phải làm thế nào đây?”
Dương Lập Hân rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.
Không phải tất cả kẻ thứ ba đều đáng chết như Lâm Á Trúc, không phải người con riêng nào cũng giống đứa em gái ngạo mạn tùy hứng cùng cha khác mẹ Dương Đa Lệ!
Anh hiểu điều này rất rõ, thứ duy nhất làm vật cản đối anh chính là tâm lý.
“Đã nói là không kết hôn rồi, nhưng liệu tôi và em có thể cùng đi chung một con đường không?” Anh thấp giọng thở dài, ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô, mỉm cười. Vào giây phút này, có một sự ấm áp và hạnh phúc không thể diễn tả bằng lời hiện hữu trong anh.
Anh chỉ mới ba mươi tuổi, mẹ anh đã qua đời từ lâu, người đàn ông sinh ra anh cũng không thể coi là một người bố, vậy nên chẳng ai có thể ép anh kết hôn với một người mà họ định sẵn.
Nghĩ vậy, anh an tâm nằm xuống ngủ. Cho dù cả đêm họ không làm gì, chỉ cần hai người cùng ôm nhau nằm ngủ trên một chiếc giường là anh có thể ngủ một mạch tới sáng.
Tốt quá, tạm biệt chứng mất ngủ!
***
Sáng sớm hôm sau, Xuân Phàm lèm bèm mở mắt sau một giấc ngủ dài, một khuôn mặt đẹp trai ngời ngời lập tức đập vào mắt cô. Tim cô bắt đầu đập mạnh hơn rồi trở nên loạn nhịp, sau đó cô mới nhớ lại toàn bộ chuyện tối hôm qua.
Thứ đầu tiên nảy ra trong đầu cô là, tại sao anh ta còn chưa bỏ về?
Phản ứng thứ hai là, đêm qua quả thật cô ngủ rất ngon, không bị mất ngủ vì có người nằm bên cạnh như hồi trước.
Thói quen thật là đáng sợ, nhưng sao thói quen của cô lại là quen với việc anh ta ở bên cạnh?!
Lúc trước cô đã xác định giữa hai người họ không có tương lai, không bị trói buộc, đơn giản chỉ là “sưởi ấm” cho nhau mà thôi, vì thế nên mới công tư phân minh, hai người cũng tự hiểu không thể có chuyện yêu đương như trong tiểu thuyết tình yêu được. Nhưng cô không thể phủ định rằng mấy hôm nay cô liên tục tự hỏi vợ tương lai của anh ta là ai, như thế nào? Mới đây cô còn định rút lui, một khi anh đã có đối tượng chính thức rồi, chỉ sợ cô muốn cũng không thể làm thư kí nữa. Chẳng phải là cô không thể rời khỏi công ty, chỉ là cô không biết phải nói lời chúc phúc một cách chân thành với anh như thế nào thôi.
Từ đầu cô chỉ muốn đây là một mối quan hệ đơn giản, nhưng bây giờ nó đã trở nên phức tạp hơn cô tưởng rồi.
Có ai ngờ chuyện này lại xảy ra chứ. Mắt xích sai lầm mà họ đã phạm phải là đâu? Đúng rồi, đều là do anh cả. Sau khi em gái anh kết hôn, anh suốt ngày leo lên giường cô ngủ một mạch tới sáng, khi dậy lại thay một bộ quần áo mới tinh rồi tới công ty.
Mọi tội lỗi đều là ở anh hết, dám để quan hệ bạn giường đơn thuần thành quan hệ tình nhân, hoàn toàn ngược lại so với những gì cô suy tính.
Dương Lập Hân thỏa mãn tỉnh dậy sau một giấc ngủ say, vừa mở mắt anh đã thấy cô tỉnh táo nằm đó, mắt trừng trừng lườm trần nhà nhưng đầu óc bay đi đâu, cô ngây ngốc nghĩ về một việc gì đó hình như quan trọng lắm.
“Em đang nghĩ gì thế?” Thấy cô nghĩ ngợi một lúc lâu mà không nói năng gì khiến anh khó chịu vì cảm giác như bị cô bỏ rơi.
Xuân Phàm khẽ động đậy, đôi mắt đờ đẫn chuyển hướng về phía anh, mặt đối mặt. Ngay lúc cô nhìn vào đôi mắt trong suốt của anh, dường như trong lòng cô có những ngọn sóng dồn dập.
“Em nghĩ gì mà thần người ra thế?” Tay phải anh vươn lên, tay trái khẽ vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn bên cạnh. Cô ngủ khì cả một đêm, sáng ra lúc tỉnh dậy mặt lại bầu bĩnh như trẻ con, đáng yêu vô cùng.
Cô rùng mình, “Tôi cứ nghĩ là anh về rồi chứ…”
“Nằm cạnh em tôi ngủ rất ngon, sao lại phải về?” Anh vừa nói vừa hôn lên đôi môi nhỏ nhắn, hôn rồi lại hôn.
“Anh anh anh… Anh lập âm mưu làm da tôi xấu đi phải không?” Tim cô đập càng lúc càng nhanh.
“Tôi nói thật mà.”
“Nhưng tôi đã nói rõ là không được để thế này rồi cơ mà.” Cô phải kiên trì giữ vững lập trường mới được.
“Cái gì có lợi với tôi thì tôi sẽ không bỏ qua.” Anh lại hôn cô lần nữa, nhưng lần này anh giở trò đùa giỡn với lưỡi cô, ngăn lại câu nói kháng nghị trước khi kịp thoát ra từ miệng cô, nhất quyết không rời.
Anh phải thừa nhận rằng khi ở bên cô, dục vọng của anh không bao giờ là đủ, anh chỉ mong thời gian kéo dài hơn nữa khi họ bên nhau, thích nhìn biểu hiện đam mê của cô trong vòng tay mình, thân thể cô khi ấy sẽ nóng lên, lý trí bị thiêu đốt, chỉ còn nhu cầu sâu thẳm giấu kín trong cô mà thôi.
Anh không muốn buông tay, cũng chẳng thể rời xa cô được.
***
Hình như có người muốn thay đổi cục diện tình hình, rõ ràng Dương Lập Hân tỏ rõ thái độ sẽ không kết hôn trong mấy năm nữa, nhưng các “vợ tổng giám đốc” tương lai không quan tâm tới việc anh ta xác định thế nào, cứ tằng tằng tấn công nhằm chiến thắng trái tim trai đẹp.
Thời đại bây giờ người ta thường không kết hôn sớm, một người phụ nữ dù độc thân đến năm ba lăm tuổi cũng không ngại kết hôn lần đầu, có cớ gì một người đàn ông lại vội chuyện yên bề gia thất chứ? Đấy là còn chưa nói tới việc nữ giới bị hạn chế tuổi sinh con còn nam giới thì không. Đàn ông chỉ cần có tiền có thế là lúc hơn sáu mươi tuổi cũng có những cô em trẻ trung xinh đẹp mới hai mươi tuổi đầu muốn được gả cho với ý định về sau dễ được phân chia tài sản khi chồng chết....
« Trước1...1516171819Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Play Boy Và Hot Girl (2015-09-05)
»Tháng Chín, ngủ yên nhé! (2015-08-09)
»Viết cho em, tháng Sáu! (2015-08-09)
»Nhận lại nhiều hơn (2015-08-05)
»Bạn phải tin đã (2015-08-05)
1234...101112»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bạn phải tin đã
» bóng hình thân thương
» Chàng trai của tương lai
» Chàng trai mặc đồ đen
» Chào em, cô gái tháng Hai
123456»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất