* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Cửa Tiệm Giặt Là
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 5008
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
Tác Giả: thegioi360.hexat.com
Trời mưa tầm tã. Hikaru phóng xe như điên trên đường, dù chẳng nhìn rõ gì qua tấm kính nước. Cũng vì vậy mà cô liên tục phải kéo cửa kính bên xuống để chắc chắn mình không đi quá ngã rẻ nhà Bi. Vừa tới trước cửa nhà là cô bật tung cửa xe, lao lên bậc thềm trước nhà, bỏ quên cánh cửa xe vẫn mở toang.
"Bi!" Hikaru vừa gọi, vừa hấp tấp nện tay lên của trước. " Bi, có ai không, làm ơn đi, mở cửa ra nào!"

Hikaru biết chắc chắn là có người ở nhà. Xe của Fany cũng đang đậu trước sân. Đúng lúc đó cô nghe tiếng ổ khoá kêu lách cách. "Bi?"
Cánh cửa chỉ mở ra he hé, chỉ đủ cho Fany ló cái đầy ra. Mắt anh chàng trợn tròn khi nhìn thấy người đứng trước cửa lại là Hikaru, ướt sủng từ đầu đến chân, người run lên bần bật, không biết vì lạnh hay lo lắng.
" Hi, Hikaru đấy à ?" Giọng Fany có vẻ lúng túng." Cậu đến làm gì thế?"
"Bi..." Hikaru nói với cái giọng vẫn chưa hết hổn hển. "Bi đâu rồi ?"
" Bi ra ngoài rồi. Cậu đến chẳng đúng lúc gì cả..."
" KHÔNG. Mình muốn qua xem phòng của Bi. "
"...Hikki"
" Cho mình vào"
" Nhưng..." Trước khi Fany kịp nói tiếp từ thứ hai, Hikaru đã xông thẳng vào cửa, đẩy bật Fany ra trong lúc anh chàng không đề phòng và chạy thẳng vào nhà. Fany cố giữ tay Hikaru lại lúc cô chạy ngang qua nhưng không kịp. " Đừng mà, Hikki, đợi mình đã!"
Cô chạy thẳng lên tầng 2 và mở tung cánh cửa phòng của Bi. Đưa mắt nhìn khắp căng phòng, thân hình Hikki run lên bần bật. Cô vừa ngã quỵ xuống sàn, vừa lấy tay bịt miệng lại như ngăn cho những cảm xúc của mình không trào ra thành tiếng. Fany đứng sau lưng Nhìn cô với con mắt ái ngại. Rối anh đưa mắt nhìn theo hưpớng đôi mắt ngân ngấn nuớc của Hikki đang nhìn trân trối. Một tờ giấy nhắn nhỏ xíu được ghim lại trên tuờng, một bức tường trắng trơn của một căn phòng bỏ trống.
" Mình không biết phải nói với cậu thế nào cho phải." Fany quỳ xuống bên Hikki. " Mình xin lỗi, Hikki, mình rất xin lỗi."
" Vạy là dđúng thật sao ." Hikki thì thầm trong tiếng nấc. Cô đứng lên, đi lại phía tờ giấy nhắn, nhẹ nhàng giật nó ra khỏi tường. Dòng chữ ngắn ngủi trên tờ giấy khiến tất cả những cảm xúc đang được kìm giữ của Hikki vỡ oà thành tiếng khóc.
Hikki, anh yêu em.
" Làm sao... làm sao anh có thể nói vậy Bi ? Nói xong rồi cứ thế mà đi sao ?"
" Hikki..." Fany đưa tay choàng qua vai Hikki.
Hikki nghiêng người tránh vòng tay của Fany. " Tại sao? Tại sao Bi bỏ đi ?"
" Mình không biết. Cậu ấy có nói ai đâu. Mình thề là mình không biết gì cả. Chẳng ai biết là Bi đã đi đâu và sẽ đi bao lâu nữa. Mình cũng choáng váng chẳng kém gì cậu."
Cơn sốc như đã rút đi những sức lực cuối cùng trong cơ thể Hikki. Cô chới với như muốn ngã. Fany vội đưa tay đỡ lấy Hikki.
" Chúa ơi, Hikki. Mình thật sự rất tiếc."

*Chương 1 *

Tôi đã tự hứa với mình sẽ chăm sóc Bi chu đáo. Anh chỉ hơn tôi 6 tháng, nhưng lại học trên tôi cả một năm. Hai đứa gặp nhau khi tôi đang ở những ngày cuối của thời trung học. Cả hai cùng sống dưới khoảng trời nhỏ của cái thành phố bé tý này. Vậy mà chẳng một lần tình cờ gặp gỡ, đến một ngày Fany , bạn thân nhất của tôi, giới thiệu hai đứa làm quen. Rồi hai đứa đi chơi với nhau nhiều hơn, có thể là đi công viên , hoặc cũng có thể chỉ đến nhà nhau chơi. Và câu chuyện bắt đầu từ đó.
Anh biết thêm nhiều điều về tôi, và anh bảo với tôi rằng tôi rất khác với những người con khác. Tôi biết hình như tôi co' gì đo' hơi kỳ quặc một chút, nhất là cái niềm đam mê điên cuồng với truyện tranh. Nhưng hình như chuyện đó chẳng làm anh khó chịu.
Tôi cũng biết thêm nhiều điều về anh. Tôi biết anh hoá ra là con nuôi của một đôi vợ chồng Hàn - Ý (mẹ là người Hàn Quốc, bố là người Ý). Anh một thân một mình đi học ở Washinton này, còn cả gia đình sinh sống ở Seoul.
Mỗi khi hai đứa ở bên nhau, anh sẻ lại kể về gia đình của mình và rằng anh nhớ họ biết chừng nào. Tôi chưa từng găp gia đình của anh ( chúng tôi phải giữ bí mật của hai đứa, vì không biết gia đình anh sẽ phản ứng thế nào khi anh là con trưởng trong nhà lại cặp kè với một cô gái Nhật Bản), nhưng tôi rất thích nghe anh kể về họ. Anh luôn có một vẻ hạnh phúc lạ kì khi kể về gia đình của mình.
Anh yêu gia đình của mình hơn bất cứ ai khác. Cũng chính là lý do tại sao tôi lại chọn Seoul là nơi đầu tiên tôi để kiếm tìm anh.
Đã ba năm kể từ khi anh bỏ đi. Tôi hiện đang ở một mình trong một căn hộ chung cư tại một thành phố xa lạ. Ba mẹ nghĩ tôi đang đi học, nhưng không phải vậy. Trên thực tế, trong suốt hai năm rưỡi vừa rồi, tôi dành cả ngảy lẫn đem của mình làm một lúc 3 công việ, cố dành dụm được càng nhiều tiền càng tốt. Tôi cũng không ngừng vẽ tranh để kiếm thêm trả tiền ở tro.
Khi cảm thấy đã có được đủ số tiền mình cần, tôi mua một vé một chiều đến Seoul. Tôi không biết một ai ở Seoul, và cũng không biết mình sẽ phải bắt đầu tìm kiếm ở đâu. Kế hoạch nghe có vẻ mạo hiểm, thậm chí ngu ngốc... tôi biết. Nhưng trái tim tôi , không hiểu tại sao, lại mách bảo tôi rằng Bi đang ở Seoul. Và tôi sẵn sàng nghe theo trái trái tim mình, sẵn sàng làm tất cả những gì tôi có thể chỉ để chắc chắn một điều rằng Bi đang sống khoẻ mạnh và hạnh phúc. Và tôi mặc kệ chuyện anh có cần đến tôi trong cuộc sống của anh nữa hay không.

*Chương 2*

"Hikki ...?" - Fany vẫy vẫy tay trước mặt Hikaru
" Ừm - gì cơ?" Hikaru ngồi bật dậy. Lại ngủ gật.Hậu quả của việc đêm nào cũng thức đêm làm thêm để kiếm ít tiền thưởng. " Cậu vừa nói gì cơ hả Fany?"
Fany ngồi phịch xuống cái ghế bên kia bàn, thở dài,"Mình hỏi là lần này cậu định về thăm nhà lâu không? Lâu nay cậu cũng chẳng mấy khi về đấy... cả nhà cậu lúc nào cũng hỏi mình là cậu có khoẻ không, và nói thật là mình thấy rất khó chịu khi phải trả lời là mình chẳng biết gì cả."
Hikaru cuối gầm mặt xuống. Cái cảm giác phải giấu giếm người thân, và cả Fany nữa, thật là tệ hại. Nhưng nếu bất kì ai biết rằng chỉ ngày mai thôi cô sẽ bay đi Seoul thì chắc chắn sẽ ngăn cản cô. Về thăm nhà lần này , thực ra là để tạm biệt mọi người, mà cũng có thể sẽ là vĩnh biệt.
Nhoài người qua cái bàn, Fany nhìn sát vào mặt cô. " Hikki, cậu làm sao vậy?"
Hikki ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào mắt Fany và cố kiềm nén những giọt nước mắt đang chực chảy ra. Cô khao khát được nói với Fany tất cả, rằng tại sao gần đây cô ít liên lạc. Nhưng cô không thể, và cũng chẳng thể bịa ra một lí do khác. Cuối cùng cô chỉ biết nói. " Fany, mình xin lỗi. Gần đây mình bận bịu quá."
Fany nhìn chằm chằm vào mặt cô, như muốn đọc được suy nghĩ của cô. Hikki lại cuối mặt xuống. Một hồi sau anh nói." Hikki, cậu vẫn thường hay cười nói vui vẻ. Mình không muốn nói ra, nhưng... bao giờ cậu mới định quên chuyện đó đi?"
" Tức là sao?" Hikaru hỏi lại.
" Mình muốn nói, chúng ta ai chẳng nhớ Bi. Nhưng suốt mấy năm vừa rồi, cậu sống vật vờ như một bóng ma vậy..."
Hikaru không nói gì. Đúng hơn là cô không biết phải nói gì. Fany đã đúng.
" Hikki, đừng giận mình nhé, nhưng mình phải nói. Mình nghĩ cậu không nên tiếp tục sống như vậy. Cứ chờ đợi, chờ đến ngày Bi quay trở về. Mình không biết cậu thế nào, nhưng những hy vọng của mình thì đã chết cả rồi. Nhưng mình cũng không chờ đến tận khi mình hoàn toàn chấp nhận sự thật là Bi đã biến mất mình mới quay trở lại cuộc sống bình thường. Cậu hiểu mình muốn nói gì chứ?"
Hikki khẽ bật cười. Dù biết Fany đang nói chuyện rất nghiêm túc nhưng cô vẫn không kìm lại được. Hoá ra Fany hoàn toàn hiểu lầm cô. "Mình đâu có chờ. Mình biết là Bi sẽ không trở lại." Hikaru chặc lưỡi.
Fany trố mắt nhìn cô, rõ ràng là không hiểu gì cả."Oh?"
" Fany, mình đã biết đều đó khi mình đọc mẫu iấy nhắn." Không thể lý giải một cách rõ ràng, nhưng Hikaru chắc chắn là mình đúng. Cái ý nghĩ Bi sẽ trở lại chưa từng xuất hiện trong trí óc cô. Và chính vì vậy cô mới quyết định đi tìm Bi..
Tôi đã không hiểu vì sao mình đã cười nhiều như vậy trong cuộc nói chuyện cuối cùng với Fany. Không khéo anh nghĩ tôi dở hơi có lẽ. Nhưng thật ra, tôi nghĩ là vì tôi đã quá căng thẳng và lo lắng về những chuyện có thể xảy ra sau khi tôi đi mất.
***
Đến Seoul, một chữ tiếng Hàn bẻ đôi tôi cũng không biết. Không có phương tiện giao tiếp cơ bản, việc tìm một địa điểm để bắt đầu công việc kinh doanh của mình quả là khó, dù tôi đã bắt tay vào tìm kiếm ngay từ những ngày đầu tiên.
" Cũng có thể mình thiếu một chút may mắn chăng?"
Suy nghĩ đó chợt nảy ra trong đầu tôi khi tôi đang đi lang thang trên đường vào một buổi chiều của một ngaynào đó của tuần thứ tư. Chính xác hơn, lúc đó tôi đang đi ngang qua một cửa hàng hoa, và khẽ giật mình khi có một bàn tay chạm nhẹ vào vai tôi. " Này cô gái trẻ."
Tôi quay lại, thì ra là bà chủ cửa hàng hoa.
" Cô bé không phải là người Hàn Quốc phải không?"
" Dạ không phải..." Tôi rụt rè trả lời. Bà khẽ cười, ra hiệu cho tôi theo bà vào cửa hàng. Tôi vẫn chưa hết ngạc nhiên về thái độ lạ kì của nguời phụ nữ trung niên lạ mặt, nhưng bà tỏ ra khá thân thiện. Chần chừ một hồi, rồi tôi cũng đi theo bà vào bên trong.
" Tôi đã thấy cô bé mấy hôm nay rồi. Nhìn cô thì biết cô đến từ nơi khác. Đến thăm ai ở đây à? Bạn trai chăng, cũng có thể?" Bà vừa nói, vừa cắm cúi pha trà.
Vẫn với thái độ rụt rè, tôi lí nhí. " Cũng không hẳn ạ..." Vừa nói tôi vừa nhìn quanh. Ngổn ngang trong phòng là thùng lớn thùng bé.
Chợt nhận ra mình có phần hơi thái quá, bà vừa cười vừa xua tay như phân bua." Ấy, tôi không có ý tò mò đâu. Thôi để tôi tự giới thiệu trước. Yo6i tên là Sandy."
" Utada." Tôi vừa nói vừa cuối chào. " Cháu là Utada Hikaru." Gương mặt bà chủ bỗng rạng rỡ hẳn lên. Bà nắm lấy tay tôi thân mật.
" Bác biết ngay mà. Bác biết ngay cháu là người Nhật. Bác cũng là người Nhật. Tên bác đầy đủ là Mori Sandy. Doozo yoroshiku!"
Tôi mỉm cười. Tôi thấy thoải mái hơn vì cuối cùng cũng tìm được người hiểu được những gì mình nói. Tôi cuối chào bác một lần nữa. " Cháu cũng rất vui được gặp bác!"

" Vậy điều gì đã mang một cô gái xinh đẹp như cháu đến thành phố này ?" Bác vừa mang hai tách trà tới ngồi trước mặ tôi vưa hỏi.
" Thực ra cháu đang đi tìm một nơi có thể thuê để ở, tốt nhất là chỗ nào cháu c ó thể mở một cửa hàng của riêng mình luôn."
" Thật vậy sao ," giọng bác Mori pha chút ngạc nhiên. " Nếu vậy thì, cháu Utada, cháu thử nói ta nghe coi cháu thấy cái cửa hàng nhỏ này của bác thế nào ?"
" Cháu không hiểu ?" - Mà đúng là tôi không hiểu lắm ý bác Mori là gì.
" Chuyện là thế này. Con gái đầu của bác bên Mỹ sắp cưới rồi. Bác đang muốn sang đó với nó, mà mong nhất là nó sẽ sinh cho bác một đứa cháu ngoại đầu lòng..." - Bác' nhấp một ngụm trà rồi lại nói tiếp. " Bác muốn được trông nom các cháu của mình, được xem chúng lớn lên. Thế nên bác sắp xa cái cửa hàng này rồi. Cháu cũng thấy đấy, cửa nhà bề bọn thế này vì bác đang chuẩn bị đồ đạc mang đi mà. Mất bao nhiêu thơi gian mà vẫn chưa đâu vào đâu."
" Bác có cần cháu giúp gì không ạ ?" Tôi sốt sắng.
"Ồ không, cháu ngốc của ta. Thứ nhất ta cần từ cháu là hãy chấp nhận lời đề nghị của ta."
"Lời đề nghị gì cơ ạ ?"
" Cháu Utada, ta thấy cháu cũng là cô gái tôt. Và ta cũng biết một người Nhật Bản khởi nghiệp ở đây sẽ khó khăn như thế nào. Mặc dù tuần sau ta đã đi rồi, nhưng tiền thuê nhà ta vẫn còn 3 tháng nữa mới hết. Hy vọng 3 tháng đủ để cháu bắt đầu công việc làm ăn của mình chứ hã cô bé?"
" Cháu xin lỗi, nhưng ý của bác là...?" Tôi không tin vào chính đôi tai của mình nữa.
" Cháu thấy sao, 3 tháng thuê nhà miễn phí ? Bác sẽ nói với ông chủ nhà. Chắc ông ý cũng sẽ đồng ý thôi."

"...
123...18Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Tôi ghét anh...đồ du côn
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Thời gian tươi đẹp
» Lời chúc phúc của Odin
12»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất
Snack's 1967