* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Cửa Tiệm Giặt Là
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 4768
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
" Hikaru cuối cùng cũng nhớ ra là mình đang định đánh dấu ngày tiếp theo anh sẽ tới. Cô thở ra một hơi và ngã người vào ghế. Cô bé khách hàng vẫn đứng trước mặt cô và chớp chớp mắt như chờ đợi một điều gì đó.
"...?" Hikaru cũng chớp mắt lại. "Ôi thôi chết chị quên mất. Xin lỗi em..." cô đứng bật dậy và chìa tay ra. " Chị tên là...à, Ki! Chị tên là Ki, rất vui được gặp em! "
" Em tên là Byul" cô bé trả lời. Rồi cô cũng nắm lấy aty Hikki lắc nhè nhẹ, miệng nở một nụ cười.
"Okay, chào em. Ờ... gì nhỉ?"
" Uhm. Có vẻ như em vẫn cần chị giúp đỡ."
" À?" Hikaru ngó ra nhìn cái máy giặt của Byul. Cửa máy vẫn đang mở với đống quần áo còn khô ở trong, giống nguyên xi 40 phút trước. " Chết rồi! Chị xin lỗi! Sao em không bảo chị sớm?"
" Em không muốn cắt ngang... Ừm, cái việc chị đang làm." Byul ngó lơ ra chỗ khác. " mà thật ra là em đã nhảy múa loạn xạ như một con ngốc mà chị chẳng để ý gì cả... nên em chờ. Nhưng cũng chẳng sao. Em chỉ thấy hơi buồn cười thôi." Byul bật cười khúc khích.
Mặt Hikaru đỏ dựng lên như Mặt Trời. Vừa ngượng vừa cam thấy có lỗi vì đã bỏ rơi cô bé. Để bù lại Hikaru đã quyết định hôm nay sẽ miễn phí hoàn toàn cho Byul.
Sau khi đồ của Byul đã giặt giũ xong và cô bé đã ra về, Hikaru đóng cửa sớm hơn mọi ngày. Mệt mỏi buông mình xuống giường, Hikaru thở dài. Sau ngày hôm nay, cô không còn dám chắc một điều gì nữa...
Phỉa chăng Bi đã hoàn toàn quên hẳn cô? Hay cô đã nhầm một người con trai khác là Bi ? Nằm nhìn trần nhà cho đến khi hai mắt đã díp lại, tâm trí Hikaru chìm dần vào ráng chiều tím lịm.

*Chương 4*

Hikaru bắt đầu mong chờ ngày Chủ Nhật. Và cả 2 tuần sau đó, "Bi" đều xuất hiện, chính xác như một cái đồng hồ. Và anh cũng chỉ dùng đúng có 2 cái máy giặt và sấy duy nhất, là 2 cái gần cửa ra vào và xa quầy nhất. Anh cứ đền, giặt đồ, sấy khô đồ, rồi lại bỏ đi. Và anh cũng chẳng nói với Hikaru một lời nào. Anh lúc nào cũng có kiểu thái độ... chẳng có thái độ gì cả, có vẻ như vậy. Hikaru cũng có đôi lần nghĩ đến chuyện tiến lại gần bắt chuyện với anh, nhưng rồi lại thôi. Chẳng biết phải nói gì cả.
Byul cũng đã trở thành một khách quen. Tuần nào cô cũng tới 2 lần, thi thoảng lại đòi "dịch vụ miễn phí". Cô có thói quen ngồi trên quầy cùng với Hikaru, thỉnh thoảng ngó qua vai xem Hikaru đang đọc hoặc viết gì. Mới đầu Hikaru cũng hơi khó chịu, nhưng rồi cô cũng quen với thói quen khác thường đó của Byul.
"Chị đang làm gì thế?" Byul chợt hỏi. Một buổi chiều Chủ nhật.
"Xem xét mấy cái giấy tờ thôi", Hikaru lẩm bẩm. Thực ra là cô đang khá căng thẳng. Ba tháng thuê nhà miễn phí vèo một cái đã sắp hết. Từ tuần sau là Hikaru bắt đầu phải tự thanh toán. Nhưng tất cả số tiền cô để dành được trong 3 năm qua đã tiêu hết vào tiền vốn cửa hàng và tiền sinh hoạt. Tiền cô kiếm được thì chẳng đáng là bao, không đủ để trả cho hợp đồng một năm. Chắc là cô phải trả theo tháng thôi. Mà khéo trả theo tháng cũng chưa chắc đã đủ tiền.
"Mm, chán chết." Byul lúng búng nói vì đang ngậm một cây kẹo mút.
"Này. Chị tưởng quần áo em giặt xong rồi chứ hả?" Cái thái độ dửng dưng của Byul chợt khiến Hikaru hơi gắt giọng.
"Hình như thế. Có sao không?"
Định gắt thêm một câu "Thì em lướt đi cho chị nhờ" nhưng lại thấy hình như mình hơi quá nên Hikaru dịu giọng. "Chẳng sao cả." Gần đây hai chị em ngày càng thân thiết. Chính bản thân Hikaru còn phải ngạc nhiên khi nhận ra có thêm Byul bên cạnh cũng khá dễ chịu, giống như có thêm một cô em gái nhỏ, dù tính khí Byul... không được bình thường cho lắm.
Đúng lúc Byul đang thè cái lưỡi xanh lè vì ngậm kẹo của mình ra để trêu chọc Hikaru thì có tiếng mở cửa. Và vừa nhìn ra cửa thì nụ cười của Hikaru đã tắt trên môi và mặt cô đang lại. Thái độ bất thường của Hikaru khiến Byul cũng ngưng cười và tò mò nhìn theo ra phía cửa.
Là " Bi".
"Oohh... là anh chàng đó." Byul vừa nói vừa gật gù ra vẻ.
"Suỵt!" Hikaru véo cô một cái. "Bé cái mồm thôi. Mà em nói 'anh chàng đó' là ý gì đây hả?"
"Làm ơn đi, làm bộ làm tịch hoài. Lần nào chàng này đến mà chị không như người mất hồn."
"Chị không có."
"Được rồi." Byul tụt khỏi quầy và đi gom mớ quần áo sạch của mình. "Để đấy em giúp chị vậy." Cô bé nháy mắt tinh nhịch. Rồi lại thản nhiên trút đống quần áo vào cái giỏ của mình và đi ra cửa. Ngay khi cô chuẩn bị bước chân ra khỏi cửa hàng, cô chợt đứng lại và quay về phía "anh chàng đó".
"Này, anh chàng đẹp trai!" Cô gọi.
Hikaru trợn tròn mắt. Byul, em đang làm cái quái gì vậy hả?
"Bi", đang lúi húi nhét mớ quần áo vào cái mấy quen thuộc, quay lại.
"Nếu tôi là anh, tôi sẽ không dùng cái máy đó đâu." Byul nói. "Thật đấy, cái hiệu máy đó nổi tiếng dở ẹc mà. Nhất là máy sấy."
Không khí trong cửa hàng ngưng đọng. Hikaru thì quá ngạc nhiên không thốt nên lời.
"Dù sao thì, nếu anh muốn quần áo của anh không tơi tả ra thành từng mảnh, dùng mấy cái máy đằng kia kìa, tốt hơn đó." Byul chỉ tay vào mấy cái máy ở đầu đằng kia căn phòng, ngay sát quầy nơi Hikaru ngồi. "Chúc may mắn. Gặp lại sau!" Câu nói của Byul không biết là nhắm vào ai trong số hai nhân vật còn lại. Cô không quên vẫy chào và quay về phía Hikaru nhe răng ra cười trước khi biến mất.
"Bi" tần ngần một lúc. Rồi anh lắc đầu và lôi quần áo của mình ra khỏi cái máy quen. Rồi đứng lên, đi về phía mấy cái máy Byul đã chỉ và lại nhét quần áo vào.
Còn Hikaru thì nín thở đến sắp hụt hơi. Byul nói đúng, đúng là cô đang choáng váng. Cô cố gắng kiềm chề những cảm xúc của mình và quay lại vơi mớ giấy tờ. Nhưng chẳng có chữ nào vào đầu. Cô giả vờ múa cái bút chì loanh quanh trên tờ giấy cho có vẻ đang viết lách, nhưng tai thì ngỏng lên để nghe tiếng bước chân của anh đi lại trong cửa hàng, dù tiếng rât nhò vì bị tiếng ồn ào của những cái máy giặt át hết.
Vài phút sau, cô không nghe thấy tiếng buớc chân của anh nữa. Cô len lén đưa mắt nhìn sang bên trái, chỗ mấy cái máy anh dùng và không thấy anh đứng đấy nữa. Chắc là anh ra ngoài kiếm đồ ăn rồi. Cô thở ra một hơi nhè nhẹ. Trái tim cô đập chậm lại dần... Anh ở gần quá...
Thả bút, Hikaru ngả lưng ra và ngẩng đầu lên. Và cô giật bắn mình, tí nửa là ngã ngửa về đằng sau.
"Bi" đang đứng trước mặt cô, nhìn cô trân trối.
Không lẽ... không lẽ anh đã nhớ ra cô ?
"Ừm... T...tôi có thể giúp gì?"
"...Trông bạn rất là quen." Anh trả lời, nheo nheo mắt.
Hikaru nuốt nuớc bọt đánh ực một cái. "Tức là sao?"
"Yea. Lúc đầu thì nhớ mãi không ra, nhưng bây giờ thì tôi biết bạn là ai rồi!" Anh nở một nụ cười thật tươi và búng ngón tay, gương mặt như hơi toả sáng. Khiến Hikaru nín thở.
"Biết... rồi hả?"
"Đương nhiên."
"Chúa ơi," Hikaru thốt lên và trút ra hơi thở phào nhẹ nhõm.
Ngay lúc này, một niềm hân hoan trào lên trong cô, len lỏi trong từng mạch máu chạy đi khắp cơ thể. Và niềm vui đó chạy đến đâu thì cô lại cảm thấy mình yếu đuối đến đó. Cô đã gồng mình chờ đợi sự giải thoát này quá lâu. Bây giờ chính là lúc cô có thể cho phép mình khuỵ xuống. Đôi mắt cô lấp lánh. Đôi môi run rẩy. Cô không biết phải nói gì nữa. "Em cứ tưởng là anh..."
" Bạn chính là cái cô gái trong cái clip ca nhạc đó phải không! Cái clip mà có bong bóng đó, phải không?"
"Cái... cái gì cơ?"
"Đúng rồi, bạn ngồi trên một cái ghế giữa một căn phòng có rất nhiều người đang nhảy, và..."
"Bong...bong bóng?"
"Và những người kia cứ chầm chậm nhảy xung quanh bạn...".
"Bong bóng?"
"Ừ. Bong bóng. Giống như trong một cái clip của Micheal Jackson ý... tên là gì nhỉ-"
"Aaaaaahhhhhhhh!" Hikaru hét ầm lên và đập mạnh hai tay xuống mặt quầy. Cô không thể chịu được nữa. Cô đứng bật dậy và tung hê cả đống giấy tờ vào chàng trai, với một cơn giận dữ không kiềm chế nổi.
"Này! Sao thế hả?" Chàng trai phải giơ hai cánh tay lên chặn truớc mặt để tự bảo vệ. Trước khi anh kịp mở miệng ra nói thêm bất cứ một câu nào, Hikaru bỏ chạy vào phòng và đóng sập cửa lại.
***
Cũng đã vài ngày trôi qua kẻ từ lần cuối cùng tôi gặp "Bi"...
Giờ thì, tôi đang ở đây, giữa một nơi hoàn toàn xa lạ, bươn chải trong một thành phố mà tôi hoàn toàn không có lấy một người thân quen. Và để làm gì ? Để tìm kiếm một chàng trai đã rời bỏ tôi mà không một lời báo trước, không một lời giải thích, mà cũng chẳng nói câu giã từ. Và chính vào lúc tôi nghĩ là tôi đã tìm được anh, anh lại không nhớ một chút gì về tôi! Chúa ơi, thần kinh con có vấn đề chăng?! Có lẽ con đang rất không tỉnh táo!
Chuông điện thoại reo đánh thức tôi dậy. Chờ mãi không thấy người gọi bỏ cuộc, tôi đành rời khỏi cái chăn ấm áp của mình.
"...Alôoooo?" Tôi trả lời với cái giọng ngái ngủ.
"Chúc buổi sáng tôt lành cô Utada!". Đầu dây bên kia đáp lại. Vừa nhận ra giọng nói đó là cơn buồn ngủ của tôi bay đâu hết sạch. Là ông chủ cho thuê nhà!
"Oh! Cũng xin chúc bác một ngày tốt lành!" Tôi nói, cố gắng làm cho giọng mình nghe thật tỉnh táo.
"Tôi chỉ gọi để nhắc nhở cô rằng thứ hai tuần tới là cô bắt đầu phải trả tiền nhà rồi nhé. Thường thì khách thuê nhà của tôi trả tiền nhà bằng cách thả vào hòm thư báo của tôi, nhưng vì cô đã quá hạn hai tuần.."
"Ôi cháu xin lỗi. Đúng là làm quen với việc kinh doanh không dễ chút nào, mất nhiều thời gian hơn cháu tưởng. Nhưng cháu nghĩ là cháu sẽ lo được bác ạ."
"Thế thì tốt." Ông chủ nhà dừng lại một chút. "Nhưng như tôi đã nói, vì cô đã quá hạn tiền nhà nên tôi sẽ đến tận nơi để nhận tiền. Khoảng trưa thứ hai nhé. Và sẽ không dền dứ thêm đâu đấy.
"Buổi trưa? Cũng được ạ."
"Tốt tốt. Vậy gặp lại cô thứ hai. Chúc cô một ngày tốt lành, cô Utada."
"Vâng, cảm ơn bác. Cũng chúc bác..." Nhưng ông chủ nhà dập máy trước cả khi tôi kịp kết thúc câu.
Tôi dập máy và đi vào nhà tắm. Làm vài động tác vuơn vai, tôi nhìn vào gương.
Tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trong gương... Tôi không thích nó tí nào. Cái khuôn mặt tôi đang nhìn thấy trông thật lạ lẫm. Trông cô mệt mỏi và ưu tư, như đã già đi vài tuổi. Trông như thể cô đã không ngủ từ nhiều tuần nay... trong khi tôi biết là đêm nào tôi cũng đi ngủ rất sớm, đâu có như hồi còn đi học, đêm nào cũng trốn ngủ đi chơi...
Đi học. Tôi chợt nhớ ra mình đang sống troong một thành phố của những trường học. Một nơi mà những đứa nhóc tuổi tôi giờ hẳn là đang cày sâu cuốc bẫm cho năm học cuối cùng trong đời sinh viên của mình, trong khi biết tôi lại đang... làm cái gì thế này nữa. Hồi trước tôi cũng chăm học lắm. Mặc dù lúc nào cũng ngoạc mồm ra kêu ca nhưng thực sự là tôi rất thích học hành. Nhất là những lúc học chung với bạn. Hồi trước tôi toàn học nhóm với Fany...
Fany...
Chúa ơi, tôi hoàn toàn quên béng mất anh. Tôi tự hứa là sẽ gọi ngay cho anh khi đặt chân đến Seoul, và tôi đã hoàn toàn quên béng mất. Chẳng phải là tôi đang làm một việc y như Bi đã làm với tôi với Fany sao? Không, tôi không thể chấp nhận được điều đó. Tôi phải gọi cho anh.
Tôi nhấc máy lên và bấm phím. Mất một lúc khá lâu tôi mới nghe tháy vài tiếng tút vang lên tứ đầu dây bên kia. Làm ơn đi... đừng có đi vắng nhé...
"Alô?" một giọng nói trả lời. Là Fany.
"Fany...?" Tôi có cảm giác như từ nhiều năm nay tôi đã không được nghe giọng nói của anh. Và từ lúc nào không biết trên môi tôi nở một nụ cười.
"...Ôi má ơi! Có phải tôi đang được nghe tiếng người mà tôi nghĩ là tôi đang được nghe không đây?" Anh nói như hét vào ống nghe.
"YEAH!" Và cả hai chúng tôi bật cười như nắc nẻ.
"Cái cô này, em biến đi đâu mất vậy? Em làm cho mọi nguời lo sốt vó cả lên. Khoan đã. Em có ổn không? Không phải bị bắt cóc hay làm sao đó chứ?".
"Haha, tất nhiên là không. Em rất ổn. Tin em đi."
"*PHEW* Nhẹ cả người... Thế dạo này em thế nào? Em đã làm cái quái gì trong suốt ba...
« Trước12345...18Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Lọ lem đường phố (Trò chơi của người quá cố)
» Tôi ghét anh...đồ du côn
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Xu Xu đừng khóc
123»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất
XtGem Forum catalog