Disneyland 1972 Love the old s
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Nguyện yêu em lần nữa
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 4874
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
đã bảy giờ rưỡi.

Thảm rồi thảm rồi, giờ làm việc của công ty là 8 giờ, nhiêu đây thời gian xem chừng không đủ để chạy tới đó rồi.

Luật lao động trong đơn vị của tôi nghiêm khắc đến nỗi làm ai ai cũng thấy bi phẫn, công ty bên ngoài, nhân viên chỉ cần làm tốt việc của mình, đi trễ thì cùng lắm là bị trợn mắt vài cái rồi cho qua. Còn công ty của tôi, muộn một giây cũng trừ hết một trăm tệ vào lương tháng đó, còn bị ghi tên trên bảng báo cáo lỗi của nhân viên, một tháng mấy ngày, để tiện trừ vào tiền lương. Hơn nữa còn có quy định đi trễ ba lần là tính thành một lần bỏ bê công việc, ba lần bỏ bê công việc thì bị trừ ba trăm tệ tiền thưởng, một năm mắc bốn lỗi bỏ bê công việc thì công ty có quyền đơn phương giải trừ hợp đồng lao động.

Bá đạo, mấy cái điều khoản thật vô cùng bá đạo. Nhưng không còn cách nào khác, nhịn thì không nhục, chống là chết. Ông chủ của tôi thích nhất là câu nói này : Giờ cô có muốn làm không? Không làm thì có người khác làm.

Hu hu, người trong giang hồ cũng còn được đánh lại đao chém, chúng tôi ở thị trường tài chính này lại tự nguyện đưa lưng cho người ta chém. Thật là bi thảm!

Tôi nhanh chóng quyết định gọi cho An An, muốn nhờ cô ấy tạt ngang cho tôi đi ké. An An là sư phụ của tôi, một đại mỹ nhân 27 tuổi, từ lúc cô có bạn trai hai tháng trước, thì hầu như ngày nào cũng vác đôi mắt đen như cú tới công ty, mười ngày đã hết tám ngày đi trễ, tôi ngày nào cũng phải gọi cô ấy dậy. May quá may quá, hôm nay cô ấy không dậy trễ.

Tôi vội vội vàng vàng chạy tới công ty, tới ba lô cũng chẳng dám đeo theo, trong tay chỉ cầm một túi hồ sơ, giả bộ làm một nhân viên đi sớm, vụng trộm vào công ty, trong đầu khẩn cầu trăm ngàn lần đừng có bị ông nội vụ Ứng Nhan bắt gặp.

Ứng Nhan là quản lý nội vụ ở công ty chúng tôi, là kẻ người gặp người ghét. Tới muộn môt giây bị phạt một trăm tệ chính là hình phạt do hắn đề ra, hắn còn thường xuyên đi sớm, lượn vòng vòng ngoài đại sảnh, làm giám thị chấm điểm người đi trễ.

Trừ những nguyên nhân bên ngoài ai cũng biết, tôi còn ghét hắn vì hắn là huynh đệ tốt của anh trai của Tiểu Thanh của Thôi Nam. Từ ngày chia tay Thôi Nam, hết thảy những việc liên quan đến anh ta hay Tiểu Thanh của anh ta, tôi đều né thật xa, hai người cực phẩm đó, chọc tới ai cũng chẳng hay ho gì. Nhưng mà tôi là do Ứng Nhan giới thiệu vào làm, cho nên dù tôi không thích hắn, cũng không hề tham gia vào những cuộc nói chuyện phê phán hắn trong công ty, tôi phải dùng tri ân báo đáp tri ân nha.

Tôi lặng lẽ lướt qua cô tiếp tân, không hề có người chú ý, khẽ liếc mắt sang bên một cái, tôi biết cái thể chất xui xẻo của mình lại bắt đầu phát huy tác dụng.

Cuối hành lang bên kia có một bóng người phong lưu tuấn tú, khóe miệng tươi cười, mặt phấn hàm xuân, mắt đang nhìn về phía tôi.

Tôi bi ai quét mắt ra khắp đại sảnh rộng lớn, liếc nhìn An An ở đằng sau cửa kính phía xa, đại tỷ đáp trả tôi bằng ánh mắt lực bất tòng tâm, rồi vội quay đầu đi, giả bộ như đang phải sao chép tài liệu.

Thiên lý đâu rồi hả trời? Những tuần trước, một tuần tôi đánh điện gọi An An qua đón hết cả năm lần, một lần cũng chẳng gặp phải Ứng Nhan, hôm nay là lần không đi trễ vạn năm có một, thì hắn lại đứng đón đầu ngay sảnh là thế nào?!!

Hy vọng hắn ta đã quẹt thẻ xong, tôi nắm chặt tư liệu trong tay, ôm tia hy vọng cuối cùng, ngẩng đầu ưỡng ngực,Ứng Nhang dung đi qua trước mặt hắn.

"Lý Nhị Nha, cô chưa quẹt thẻ." Giọng Ứng Nhan vừa lúc vang lên.

Ding, tôi nghe thấy âm thanh của hi vọng đang tan biến. Ai da da, đem hi vọng kí thác lên cô nàng An An mỗi ngày phải thức nhờ tiếng chuông điện thoại gọi tới quả nhiên là sai lầm.

Tôi quay đầu, lễ phép mỉm cười, "Quản lý Ứng, thẻ của tôi để quên trong ngăn kéo, tôi quẹt liền đây."

Một trăm tệ bỏ biển mất rồi! Coi như thua vài ván mạt chược đi. Nửa năm qua, tôi chỉ đi muộn một lần, khoảng cách tới lúc bị đuổi việc vẫn còn rất xa.

Tôi theo phía An An đang cầm thẻ trong tay, chạy về máy thu tiền chuẩn bị quẹt thẻ, đang chuẩn bị chụp mông chạy lấy người thì Ứng Nhan lại mở miệng, lần này hắn trưng ra khuôn mặt cậy già, vô cùng thâm thúy nói: "Tiểu Lý à, người trẻ tuổi sống cuộc sống phong phú một chút cũng tốt, nhưng cũng đừng để ảnh hưởng tới công việc."

Cái gì??? Tôi quay đầu khó hiểu, nhìn lão Ứng Nhan kia phá lệ cười đến ý vị thâm trường, cái cặp mắt hoa đào thường ngày giờ híp thành đôi mắt hồ ly, một thân mỹ nam hoàn hảo đã bị hắn lãng phí thành ông bác đáng khinh.

Không chờ tới khi tôi hiểu, ánh mắt Ứng Nhan nhìn ở sau lưng tôi tự nhiên biến đổi thần sắc, bộ dạng bác già đáng khinh biến mất, thay vào đó là bộ dạng thanh niên tài tuấn phong độ. Tôi thấy thanh niên tài tuấn đi lên phía trước, vòng qua tôi, nhiệt tình mở miệng: "Hồ tổng, cô tới rồi, về chuyện cải cách việc trừ lương của nhân viên, tôi muốn thảo luận lại với cô một chút, khi nào thì cô rảnh? Tôi đem văn bản qua cho cô."

"Chào Hồ tổng ạ." Tôi lặng lẽ đem thẻ giấu vòng lòng bàn tay, quay đầu về phía tổng giám đốc mỹ nữ chào hỏi.

Tổng giám đốc của chúng tôi là một đại mỹ nhân, đại tiểu thư Hồ Thanh Thanh của tập đoàn Thiên Thịnh, Thiên Thịnh phát triển tới ngày hôm nay đều là do một tay cô ấy, so với anh của cô còn giỏi hơn. Mỹ nữ cường nhân điển hình đó nha, 27 tuổi chưa kết hôn, nghe đồn là sau khi bạn trai bị người khác cướp mất thì cô ấy không còn tin vào tình yêu nữa, dồn hết tâm trí vào sự nghiệp. Thời nay thật hết chỗ nói, ngay cả phụ nữ xuất sắc thế mà cũng bị giựt bồ, đời đúng là chẳng có đạo lý gì cả.

Hồ Thanh Thanh bình thường công việc bộn bề, không hay qua bên này, chuyện bên này phần lớn là do quản lý nội vụ Ứng Nhan và quản lý nghiệp vụ Thọ Phương Phương quản. Ứng Nhan quản trong, Thọ Phương Phương quản ngoài, nam nội nữ ngoại, phối hợp cực kì ăn ý.

[nam nội nữ ngoại =)))))))))))))))">

Tổng giám đốc mỹ nhân cười với tôi, vuốt vuốt cằm.

Mỹ nhân đúng là mỹ nhân, ngay cả vẻ đánh giá cấp dưới mà cũng duyên dáng như thế, tôi biết điều lùi qua một bên, nhường đường cho Hồ tổng với Ứng Nhan qua. Ứng Nhan cùng Hồ Thanh Thanh đi qua, tuấn nam mỹ nữ, hợp lại càng thêm sống động

Tôi nhẹ nhàng thở ra, về văn phòng, vừa vào cửa, liền cảm thấy bầu không khí hôm nay có phần khác thường, mọi ánh mắt đều soi vào người tôi, tuy rằng hôm nay tôi mặc đồ mới, đeo đồng hồ đẹp, nhưng biểu hiện như thế chẳng phải là quá phô trương sao?

Tôi hồ nghi đi tới trước bàn mình. Trong phút chốc, tôi rốt cục hiểu được những gì Ứng Nhan nói, và tại sao đồng nghiệp lại nhìn tôi trừng trừng thế kia.

Đây đây đây...đây là cái gì?

Một bó hoa hồng to bự choáng hết nửa cái bàn của tôi, vô cùng rực rỡ làm tôi giận run.

A a a a a! Người sao hỏa tới rồi




Chương 6

Hoa hồng? Cư nhiên là hoa hồng sao?

Giấy gói màu vàng ánh kim kết hợp với màu hoa đỏ vô cùng chói lóa, giương nanh múa vuốt trước mắt tôi, cũng giống như người tặng hoa, chói mắt, tự cho mình là đúng, tự quyết định mọi chuyện.

Tôi tiện tay cầm lấy bó hoa, quay đầu nhìn qua bàn kế bên chỗ An An đang ngồi, đang mang vẻ mặt mờ ám nhìn tôi. Nhìn đi, nhìn đi này! Có đẹp mặt không cơ chứ?! Bây giờ tới việc làm của tôi mà cũng bị người khác sai khiến đấy?!

Đương nhiên những lời này tôi chỉ dám nói ở trong lòng, cho tôi mượn mấy bao can đảm tôi cũng chẳng dám nói ra ngoài miệng. Sư phụ An An người tuy nhỏ nhưng tánh lại không nhỏ, mỗi ngày đều phô ra vẻ sư phụ tôi trước mặt mọi người, kì thật cô ấy cũng biết tôi tôn cô ấy lên làm sư phụ thiệt luôn rồi. Tôi rất thích cô ấy, mỗi ngày đều giúp cô ấy làm việc, trong công ty cô luôn là người vô tâm vô tính, nhưng trừ cô ra còn ai dám nhận đồ đệ là tôi cơ chứ.

Quả nhiên, gần giờ tan tầm buổi trưa, An An sau khi lãng phí thời gian để lên mạng thì tay chân bắt đầu luống cuống, sai phái tôi loạn cả lên, lúc thì đóng dấu, lúc thì bắt tôi ngồi lỳ với máy photocopy.

Tới lần thứ 9 tôi chạy lại máy photocopy thì thấy bên ngoài cửa kính, Ứng Nhan đang cúi người, gật đầu đi tới chỗ này, bên cạnh là Hồ tổng mỹ mạo của chúng tôi.

Hồ tổng bình thường rất ít khi ở công ty, mà cho dù có ở công ty vẫn rất rất ít khi ghé ngang bộ phận của chúng tôi, bình thường đều do cặp phụ tá đắc lực: nội vụ Ứng Nhan và nghiệp vụ Thọ Phương Phương lo hết. Hiện tại, thấy cô ấy tới đây, có thể là có việc muốn thông báo, cũng có thể là đi thị sát tình hình công ty.

Trong chốc lát, nhiệt tình làm việc của mọi người dâng cao chưa từng có, ai cũng sống chết làm việc, khí thế ngất trời, tất cả đều cúi đầu, nhìn văn kiện không chớp mắt. Tôi cứ như con hạc trong bầy gà, đứng ngơ ngác bên máy photocopy.

Tôi vội vàng tăng tốc độ photo của máy, giám đốc tới thăm thì dù không bận cũng phải giả như đang bận. Nhưng mà tài liệu An An giao cho tôi photo rõ nhiều, không đợi tôi photo xong thì hai người kia đã bước vào tới cửa.

"Quản lý Ứng, anh buổi trưa có việc thì cũng không cần phải đi theo tôi đâu, tôi xem xét bộ phận này một lát rồi lại trở về bất động sản bên kia của Thiên Thịnh." Tổng giám đốc mỹ nữ căn dặn Ứng Nhan, rồi thướt tha yêu kiều rảo bước đến bộ phận chúng tôi.

"Không đâu, tôi không vội đâu ạ, buổi chiều cũng không có việc gì nhiều, đúng lúc tôi có chuyện tìm Tiểu Lý, cứ đi chung đi." Ánh mắt Ứng Nhan liếc qua hàng người đang ngồi, dừng lại ở người duy nhất đang đứng là tôi, thuận miệng nói.

Tìm tôi, việc gì? Chẳng lẽ là chuyện đi muộn ban sáng? Trong lòng tôi bất an nhẩm nhẩm nghĩ, bị Ứng Nhan tìm, đại khái không bị trừ lương thì cũng là bị giáo dục phê bình. Tôi mặt không chút thay đổi, vuốt vuốt tai, cúi đầu, cầm xấp hóa đơn trong tay chia ra làm hai, xốc lại cho ngay ngắn.

Tiếng bước chân Hồ Thanh Thanh tiến về phía tôi bên này, tôi dù đang trưng ra biểu hiện làm việc chăm chỉ cũng phải dẹp sang bên để vấn an tổng giám đốc, tôi nghe thấy giọng Ứng Nhan ở phía sau nghiêm khắc vang lên. "Tiểu Lý, chỗ này sao lại thế? Đóng dấu sao lại loạn xà ngầu vậy hả? Bên kia là chỗ đựng giấy bỏ, sao giấy bỏ lại vương vãi đầy đất thế kia?"

Tôi ngây cả người, nhất thời không biết nói gì. Cái máy photocopy này là cả phòng kế toán xài chung, cách chỗ tôi ngồi rất xa, lại không có người phụ trách quản lý riêng, bình thường ai muốn photo đều tự động lết qua mà làm, hai mươi mấy người trong đây đều dùng nó, suốt ngày nó đều làm việc không ngừng nghỉ, mọi người dùng xong đều cất bước bỏ đi, đâu có ai thèm quan tâm tới việc giấy bỏ đâu.

Tuy rằng mọi người làm, nhưng mà đúng lúc này tôi lại là người đang dùng, tôi nhận mệnh buông tài liệu trong tay, đi lượm giấy bỏ trên đất.

"Nhiều người cùng dùng một cái máy photocopy, không có ai quản lý, giữ cho sạch sẽ cũng khó khăn mà." Lời mỹ nữ Hồ tổng nhẹ nhàng vang lên giống như mưa rào trên sa mạc. Hồ tổng à, cô không chỉ mỹ mạo, mà ánh mắt cũng sáng trong như tuyết nha. Tôi dùng ánh mắt cảm động nhìn Hồ tổng.

"Nếu Hồ tổng đã nói như vậy, thì Tiểu Lý, máy photocopy này từ nay về sau do cô quản lý, nếu ai photo xong mà không dọn, cô phải giám sát bọn họ dọn cho sạch sẽ."

Ứng lão đại ơi là Ứng lão đại, cái văn bản cần người quản lý máy photo trước kia do chính anh bác bỏ, nói là muốn tiết kiệm nhân lực, mọi người tự đi photo, sao chớp mắt lại đổ họa lên đầu tôi thế này?!!!

Ở đây tôi nhỏ tuổi nhất, vào làm trễ nhất, nếu...
« Trước123456...44Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Nói Yêu Em 7 Lần
» Là cây kẹo ngọt của Anh nhé
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Thiên thần bóng tối (Black
» Lọ lem đường phố (Trò chơi của người quá cố)
123456»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất