Duck hunt
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Nguyện yêu em lần nữa
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 4875
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
không có An An đại tỷ chiếu cố tôi, thì hẳn tôi đã bị người ta chà đạp như cát biển rồi. Muốn tôi làm giám sát? Chẳng khác nào bắt tôi mỗi ngày đều phải chạy đi dọn dẹp giấy bỏ?!

Mặc dù trên mạng tôi có khí chất nữ vương như thế, nhưng trong công ty tôi lại là người có hoản cảnh khốn cùng điển hình, như mẹ tôi đã từng nói, người mới luôn phải ăn chút khí nuốt chút khổ*. Huống chi lần này lại là Ứng Nhan, kẻ người người đều ghét trong công ty.

[ăn chút khí nuốt chút khổ: gặp khó khăn">

Tôi bất mãn, tôi phẫn uất, nhưng tôi chẳng làm gì được cả. Tôi cúi người nói: "Vâng, em sẽ gắng làm tốt ạ, thưa Quản lý Ứng."

Cái tên Ứng Nhan này, không phải là nhớ thương gì tôi đó chứ, không chừng hôm nay nói tôi đi trễ, trừ đi một trăm, hôm sau lại đi bới vết tìm sâu, trừ tôi thêm một trăm nữa.

Nha Nha tôi đây không lấy lòng quân tử cao ba thước mà so với dạ tiểu nhân, không thèm chấp nhặt hắn ta, tôi nhăn mặt nhăn mũi, xoay đầu lại lượm giấy A4 photo hỏng lên. NND, sao nhiều thế này chứ!

[NND : câu chửi thề viết tắt của Trung Quốc.">

Hai mươi bốn người phòng kế toán chúng tôi càng làm càng hăng, bốn bề lặng ngắt, chỉ nghe thấy tiếng lật giấy loạt xoạt, tiếng đóng dấu lộc cộc.

Lúc mấu chốt, vẫn là sư phụ tôi tốt nhất. Khi tôi đang giữ giấy trong tay, chật vật dọn dẹp thì An An vội vàng bước tới giúp, quét dọn, phụ tôi chuyển giấy.

Sau đó cô ấy còn tốt bụng in ra một tờ giấy, trên đó đề "Yêu cầu giữ nơi này sạch sẽ, quăng giấy lung tung, một lần phạt năm mươi tệ." Rồi vội vàng lôi tôi ra cửa, đến bên Ứng Nhan đang đứng cạnh Hồ tổng chuẩn bị đi. "Quản lý Ứng, anh xem dán cái này bên cạnh máy photocopy có phải càng có lợi cho việc giữ vệ sinh ngăn nắp không?"

Ứng Nhan liếc qua tờ ghi lệ phạt tiền, sắc mặt vui mừng, liên tục gật đầu, "Không sai không sai, trách nhiệm rất rõ ràng, thưởng phạt rất công minh, đi dán cái này lên đi."

Suy nghĩ của An An tôi hiểu, cô ấy chính là muốn có những lời này của Ứng Nhan.

Trở lại phòng kế toán, toàn phòng đang thở phào sau một trận lâm nguy, những người ban nãy vùi đầu làm việc giờ ngả ra ghế thư thái. Tiểu Vương lên mạng, Tiểu Trương chat chit, Tiểu Lệ sơn móng tay, một cảnh tượng vô cùng hài hòa.

An An không nói tiếng nào, chạy về chỗ mình tìm cuộn băng keo, lại chạy đến chỗ máy photocopy dán cái thông báo lên, gây ra tiếng động rất lớn.

Tiểu Vương tò mò đi qua, ngó tờ giấy, kinh hãi: "Phạt tiền? Sao lại phạt tiền thế này?"

An An quay đầu lại, nghiêm trang trả lời: "Quản lý Ứng nói, về sau ai photo mà không dọn dẹp, khiến Nhị Nha phải đi dọn, thì căn theo tiêu chuẩn này mà phạt tiền. Mấy người cũng nên chú ý một chút, bị trừ tiền rồi thì cũng đừng có đổ thừa Nhị Nha."

"An An đại tỷ à, em yêu chị quá đi, chị thật là thần thông quảng đại đó mà." An An đi đến, tôi lớn tiếng ca ngợi cô ấy nhiệt thành, kèm thêm ánh mắt tràn ngập tình ý.

"Nếu ngay cả đồ đệ mình cũng không chiếu cố được thì thân chị làm sao đáng là sư phụ." An An đắc ý cười, nhưng lại ngay lập tức lấy ra xấp giấy dày. "Nè, đây là danh sách buổi chiều nhất định phải giao, cô giữa trưa tăng ca làm giúp chị đi, chị mệt lắm, giờ cho chị nghỉ một lát, trưa còn phải đi ăn cơm nữa."

Nhìn cái vẻ mặt xuân phong tình tứ của An An kìa, nói là nghỉ ngơi, thế mà lại cầm cái gương nhỏ lên, soi trái soi phải, trang điểm, thế này chẳng phải là buổi trưa đi ăn cơm với tình lang sao?

Này này, một buổi trưa có thể làm hết nhiêu đây sao? Tôi nhìn cái đống giấy lớn đó, giọng run run: "Sư phụ, chị đối em tốt dễ sợ luôn."




Chương 7

Ngày thứ hai bị người ta làm hỏng rốt cục cũng trôi qua. Tôi bị An An đại tỷ phái đi khắp nơi, chạy đôn chạy đáo qua tới hai ngân hàng, đến khi về nhà cũng đã qua giờ cơm chiều mất rồi. Ở ngoài hành lang, tôi đụng phải bà A Mai đang vội vã tới chỗ tụ tập của hội mạt chược sau giờ cơm chiều.

Bà A Mai vừa thấy tôi, liền ngừng lại, chạy đến nắm lấy tay tôi. "Nhị Nha, người hôm trước bà giới thiệu với con đó, có nhắn lại là muốn gặp con sớm, con định thế nào?"

Hai ngày rồi tôi bị Thôi Nam cùng Tiểu Thanh của anh ta chèn ép, hôm nay lại bị An An cùng Ứng Nhan oanh tạc, thể xác tôi lúc này quả thật là rã rời hết rồi, hơn nữa trong bụng trống trơn, mấy lời nói ngọt ngào đang nghe đâu có làm tôi no được, bây giờ nguyện vọng lớn nhất của tôi là kiếm được cái gì đó bỏ bụng, chẳng muốn quan tâm tình cảm tình củm chi nữa.

Tôi thở dài mệt mỏi, chẳng thèm nghĩ nhiều, thuận miệng đáp lời: "Vâng ạ, khi nào anh ta rảnh thì gặp con một lần, buổi tối con đều không có đi đâu."

Bà A Mai cuối cùng cũng thỏa mãn, vôi vàng đi tới chỗ hội mạt chược.

Tôi tiếp tục lên lầu, khi vào cửa, bỗng dưng nhớ tới một vấn đề.

Người đàn ông mà bà A Mai kể hình như rất vĩ đại nha, đàn ông như thế chẳng lẽ không có hoa bướm vây quanh sao? Chỉ cần anh ta muốn, vơ một cái cũng có cả rổ người như tôi, sao lại nhất quyết muốn gấp rút gặp mặt tôi thế?

Về nhà, nấu một tô mì gói, bưng bát mì ngồi trước máy tính.

Lúc lên mạng, tôi vẫn còn đang suy nghĩ về vấn đề này, thái độ có phần khác thường, nhìn nhiều người đang nói chuyện mà vẫn không nói một lời nào. Thiện Giải Nhân Y rất nhanh nhìn thấy biểu hiện bất thường của tôi, len lét gửi tới cái mặt cười hi hi, "Tiểu Nước Tương, ai chọc em không vui thế?"

Tên nhóc này, thật là bực mình nha. Tôi gõ ra cái mặt quỷ thật to: "Không có gì, hôm nay nhiều việc quá nên mệt."

"Nhân Y ca, anh thật tốt với em đó nha." Tôi nhẹ nhàng thay đổi đề tài, cho tới bây giờ, ở trên mạng tôi vẫn là Nước Tương muội muội hoạt bát đáng yêu, chưa bao giờ bàn về công việc hay cuộc sống thực.

Thiện Giải Nhân Y không đáp lại khuôn mặt cười hi hi của tôi, cậu ta chẳng nói gì thêm nữa, tôi thấy khung đối thoại vẫn đang để "'Thiện Giải Nhân Y' đang trả lời..." Sau mười phút, khung đối thoại nhảy ra mấy chữ. "Đi, ra diễn đàn chém gió đi."

Lòng tôi có chút áy náy, hình như cậu ta bị tổn thương, rõ ràng là tôi chẳng hề tín nhiệm cậu ta, cự tuyệt sự quan tâm của cậu ta, tôi như thế có chút mất nhân tính phải không nhỉ? Nhưng khi ra tới diễn đàn, Nhân Y lại trở thành tiểu tử vô tâm vô phế nói năng ngọt xớt, thường xuyên phô ra mấy động tác hip hop cho nhân vật của mình, khiến tôi cảm thấy biểu cảm trầm mặc vừa rồi là giả, ừ, chỉ do tôi nhạy cảm thôi mà.

Ngoài diễn đàn vẫn náo nhiệt như thế, Mười Lần ca ca đang nói cười với Chi Chi muội muội, hai người nói chuyện rất nhanh, mọi người bị hấp dẫn kéo đến xem, tôi cũng lại xem.

Một Đêm Mười Lần: "Tôi vừa thấy một chuyện buồn cười hết sức."

Đào Chi Chi: "Nói nghe xem."

Một Đêm Mười Lần làm ra vẻ khó xử: "Nhưng thật xin lỗi, Chi Chi muội muội thuần khiết, không nên nghe mấy chuyện này, để anh chờ em Nước Tương tới rồi nói."

Người này, thế chẳng phải là lạt mềm buộc chặt sao?

Đào Chi Chi quả nhiên nổi giận. "Sao mọi người đều kì thị tôi thế, tôi là người trưởng thành, trưởng thành đó có biết không? Nước Tương cũng chẳng biết đang làm gì, nửa ngày rồi còn chưa lên tiếng kìa."

Môt đêm mười lần bồi thêm: "Thật sự là không nên, không nên làm hại mầm non đất nước."

Đào Chi Chi bức bối: "Ông bác Mười Lần kia, nói mau lên, lược bỏ tình tiết khiêu gợi không phải được rồi sao?"

Một Đêm Mười Lần: "Thật muốn tôi nói à?"

Đào Chi Chi dứt khoát: "Nói!!!"

Nhìn biểu cảm ngây thơ ngây ngốc của Chi Chi, tôi lại nổi tà tâm, đi đến trước Một Đêm Mười Lần gõ một tràng chữ. "Khiêu gợi quá, khiêu khích quá, khiêu dâm quá, nói xong rồi."

Ha ha, biết ngay mà, Mười Lần ca ca đang bẫy Chi Chi, nhưng lại cố tình lôi Nước Tương tôi đây ra làm lá chắn, làm sao qua được mắt tôi chứ. Sẽ không cho anh ta như ý đâu, hì hì, tôi xấu tính thế đấy.

Một Đêm Mười Lần: "..."

Thiện Giải Nhân Y: "..."

Đào Chi Chi: "Aaa, ông bác già kia, anh lừa tôi!"

Trên diễn đoàn hỗn loạn một trận, Chi Chi muội muội gõ ra hàng loạt cái emo đánh người cướp răng. Tôi cười ha ha nhìn bọn họ ầm ĩ, trong lòng rất thoải mái. Tuy rằng tôi không muốn nói về cuộc sống của mình với bạn trên mạng, nhưng họ làm cho cuộc sống thực của tôi rất dễ chịu và vui vẻ hơn nhiều.

Lòng nôn nóng của tôi đối với người đàn ông hư hư thực thực sắp xem mắt kia cuối cùng bị một gậy của An An đánh bay. Buổi sáng, tôi nhìn An An đại tỷ cười duyên nói chuyện điện thoại mà phát buồn nôn. Tôi đợi đến khi cô ấy cúp, liền xáp lại hỏi: "Sư phụ, anh nhà sư phụ quen với sư phụ như thế nào?"

"Muốn biết hả? Quen thế nào là thế nào?" An An đại tỷ thu lại vẻ nũng nịu ngọt ngào trên điện thoại khi nãy, tùy tiện hỏi. Nhưng mà quả không hổ sư phụ tôi, sau một giây cô ấy liền hiểu ra vấn đề: "Nha Nha, có người làm mai cho cô phải không?"

An An lập tức hứng thú, đối với chuyện bao đồng, cô ấy luôn nhiệt tình như lửa: "Nói nghe chút xem, đang làm việc gì, lương tháng thế nào, nhân phẩm ra sao?"

Tôi nhìn trái nhìn phải một hồi, rồi nghiêng người sang bàn cô ấy, giọng hạ xuống thật nhỏ, nói: "Nghe nói là giám đốc công ty hay tập đoàn gì đó, một năm được mấy chục vạn đó, đại tỷ, em thấy không đáng tin cho lắm, người như thế đâu khi nào thiếu gái đẹp bên cạnh, sao có thể lưu lạc đến chỗ thường dân nhà em cơ chứ."

Lại tỉ mỉ lướt nhìn xung quanh, đảm bảo không có người chú ý, tôi mới ghé đầu sát lại bên tai cô ấy, giọng càng nhỏ hơn nữa: "Nói không chừng là người giống như Ứng Nhan đó."

"Cô cho rằng Ứng Nhan là trai tồn kho sao? Đừng có đánh giá thấp con nhà người ta nha." An An cười, mặt bỗng trở nên thần bí, bắt đầu kể chuyện gian tình: "Trong công ty chúng ta có một người thích hắn chết đi sống lại đó, Nha Nha, cô đoán xem là ai."

OMG, tôi đối với mấy chuyện tình cảm này vô cùng dở, bình sinh sợ nhất là mấy vụ lăng nhăng này, trên bàn nhậu mà chơi đố đoán người yêu, mười lần hết chín lần là tôi bị phạt rượu. Tôi nhức đầu: "Không biết."

"Thọ Phương Phương." An An đắc ý nhìn tôi, mở miệng nói. "Nhìn không ra phải không? Cái cô nàng nghiêm trang đó thế mà lại thích hắn."

Gác chuyện gian tình phấn hồng của Ứng Nhan lại, An An trở về chủ đề chính, bắt đầu hận sắt không thể luyện thành gang: "Nha Nha, cô bây giờ không có bạn trai, mỗi ngày đều ca cẩm nhờ tôi giới thiệu người, giờ thì có người làm mai cho cô thật, cô lại do dư, đúng là tự chuốc phiền não vào thân."

"Nhỏ giọng một chút, đại tỷ, nói nhỏ thôi." Giọng An An quá lớn, Tiểu Lệ quay đầu lại nhìn bên này, Tiểu Trương ngồi ở phía trước thì dựng thẳng lỗ tai lên. "Đại tỷ à, tỷ nói em nghe xem, vận may của em chẳng lẽ tốt đến thế sao?"

"Cô quản nhiều như thế làm gì, cứ kệ đi." An An liếc nhìn tôi, một nhát đẫm máu nói: "Trên người cô có cái gì cho người ta lợi dụng được đâu. Tiền? Nhan sắc?"

Đại tỷ à, chị đả kích nặng nề quá đi! Oa oa!

Tôi mi sầu lệ khổ ngồi nghe An An đại tỷ dìm hàng mình: "Cô nhìn cô xem, người thì gầy, lại còn mặc bộ đồ ông sở dày cui thế kia, nhìn chẳng khác nào cây sào trúc. Mắt to như thế, vậy mà lại mang thêm cặp mắt kính, che mắt không nói, lại còn che mất hết...
« Trước1...34567...44Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Truyện Ngôi nhà đó có anh đẹp trai phần1
» Truyện Ngôi nhà đó có anh đẹp trai phần 2
» Truyện Yêu gái matxa và kết cục
» 7 ngày để nói anh yêu em !
» Bí Mật Người Yêu Cũ
123»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất