Duck hunt
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Nhẹ bước vào tim anh
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 6971
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
mình như trút đi được một cơn ác mộng.



Còn lúc hai đứa tìm Bùi Quang để trả tiền thì Mạnh Vũ bảo Bùi Quang học xong tiết một rồi về luôn vì....quá tức giận.



Lấy lí do này để cúp học thì cũng thật là quá biến thái.



***



Tan học, vừa bước ra khỏi trường thì chợt có điện thoại.



Ồ, là một dãy số lạ. Đang định nghe thì Trúc Vũ đột ngột lay mạnh tay tôi làm rơi cả di động . Ối...pin đi một nơi, cục nguồn đi một nơi rồi...



Trúc Vũ không thèm tỏ vẻ ăn năn hay hối hận, cũng chẳng giúp tôi nhặt lại, giọng điệu vang lên đầy hào hứng :



-



Woa, anh Duy Phong nhà cậu tới đón kìa.



Tôi đưa mắt nhìn...



Phía bên đường, dáng người cao lớn dựa vào chiếc xe màu xám lạnh. Khoác lên người anh là một chiếc áo choàng dài màu đen, chiếc khăn quàng là màu xám nhạt...Chỉ toàn gam màu lạnh. Bộ đồ này lại càng tăng thêm vẻ lãnh đạm và có phần bí ẩn của chủ nhân.



Nhìn anh vừa cuốn hút lại vừa xa cách.



Hôm nay lại anh ấy lại ngụy trang rồi...nên mới đeo kính đen như thế.



Ánh nắng ban trưa nhẹ chiếu lên mái tóc đen ngắn...giống như tất cả ảnh sáng đều được tập trung lên người anh.



Tôi ngẩn người nhìn anh một lúc...



Trúc Vũ ghé tai tôi thì thầm :



-



Anh ấy thay xe cứ như chúng ta thay dép ấy nhỉ ?



-



...



Tôi không thèm để ý tới cái lối so sánh vô duyên của Vũ, nhìn xung quanh rồi chạy thật nhanh đến cạnh anh.



Nắng hơi chói, tôi nheo mắt ngước lên nhìn anh , cười hỏi :



-



Anh rất nhớ em à ? Cho nên mới đến đây phải không ?



Anh khẽ cười gật đầu rồi cúi người cẩn thận quấn lại chiếc khăn len nhiều màu cho tôi...



Mùi thơm dịu nhẹ...



Dù có ở bên anh nhiều tới mấy thì tim vẫn mãi đập sai nhịp và hỗn loạn.



Tôi căng thẳng nhìn xung quanh...



Ánh mắt đổ dồn về phía chúng tôi ngày càng nhiều.



Tôi ho khan vài tiếng có ý nhắc nhở anh.



Anh chợt nhìn tôi , có vẻ lo lắng :



-



Em bị cảm à.



-



...



Lần này thì tôi ho sặc thật !



***



Cửa hàng sách gần cổng trường, một cô gái đứng đấy nhìn chằm chằm hai người bên đường với ánh mắt tràn ngập đố kị và tức tối, môi mím lại.



Bóng dáng cao lớn của chàng trai như bao phủ lấy dáng người nhỏ bé của cô gái...



Tay cô bóp chặt chiếc điện thoại như muốn nghiền nát nó ngay tức khắc...



Mái tóc xoăn khẽ bay trong gió ....



***



Cách đó không xa, một người mặc trang phục màu đen , ngồi trong chiếc xe cũng là màu đen...Miệng nhai cao su, tai nghe phone, tay gõ nhịp trên vô-lăng...Dáng vẻ rất thư thái nhưng thật ra là người đó đang rất chăm chú quan sát hết thảy mọi thứ. Đôi mắt tinh ranh đầy ý cười, mờ ám nhìn hai người đang bước vào chiếc xe đua .



Cô bé kia trước lúc vào xe còn quay đầu vẫy vẫy tay với cô bạn.



Rồi anh hướng mắt về cửa hàng sách, cười một cách chế giễu với cô gái đang cố đứng nép sau gian hàng kia.



Miệng huýt sáo...tay còn lại lôi ra chiếc điện thoại màu đen...



-



Hello ! Miss Hoài Vân . Đã biết cô bé ấy là người mà cô không được phép động tới rồi chứ ! Be careful !



Anh nhếch miệng nhìn cô ta đang hoang mang ngó quanh ...



Chiếc điện thoại chỉ còn lại tiếng tút dài...



Và ngày hôm ấy,ngay chính nơi đó, không hề bất kì một ai phát hiện ra rằng trong phạm vi gần ngôi trường kia, có tới 10 chiếc xe màu đen nằm rải rác...



***



Tôi hai tay chống cằm, nhìn anh đang im lặng ăn ở phía đối diện.



Thần thái của anh có vẻ tốt hơn hôm qua rất nhiều.



Nhưng mà tôi vẫn phải lo lắng .



Anh chỉ toàn ăn những thứ thế này thì không tốt một chút nào hết !



Đang lúc tôi suy nghĩ mông lung và ngắm anh thì một giai điệu quen thuộc vang lên.



Ồ , là một trong những bài hát tôi thích nhất đây mà.



Cách không xa chúng tôi, chiếc màn hình Led rộng lớn đang chiếu một Music Video của Rin Baby .



Tôi mải mê đắm chìm vào đó...rồi liếc anh :



-



Em thấy anh làm kinh thế như vậy rất tiếc ! Nếu anh làm nghệ thuật có phải hay hơn không. Tiêu chuẩn của một nghệ sĩ anh có đủ cả đấy ! – nói xong tôi còn thở dài.



Tôi là đang suy nghĩ cho ngành nghệ thuật và xem xét dưới con mắt của một người nghệ sĩ đấy !



Anh hơi ngẩn người nhìn tôi :



-



Muốn anh làm mấy cái đó ?



-



Anh xem kia kìa – tôi chỉ vào màn hình Led kia – thần tượng em đấy ! Không bằng một góc của anh mà cực kì nổi.



Nói xong tôi có hơi giật mình. Ngay cả thần tượng bao nhiêu năm trời mà tôi cũng xem thường rồi...



Anh bỗng gọi phục vụ lại , ra lệnh :



-



Tắt cái kia.



Người phục vụ đờ đẫn một lúc mới biết ý anh là tắt chiếc màn hình Led .



Tôi ...cực-kì-mất-hứng !!!



Nhưng hình như tôi hiểu ra cái gì đó rồi, lại liếc anh :



-



Anh không cần phải thế mà ! Dù anh hát không hay nhưng mà người ta có thể chỉnh sửa giọng . Ừm... Diamonds World là sự lựa chọn tốt nhất.



Anh vẫn đang im lặng vừa ăn vừa lắng nghe tôi nói , chợt khựng người lại, ngẩng đầu, trong ánh mắt như có màn sương mỏng bao phủ và cả những tia phức tạp :



-



Vy Anh, em vừa nói công ty gì ?



Ồ, là do tôi phát âm sai đây mà. Cái từ World đáng ghét kia, không hiểu sao mà nếu tôi chỉ cần không để ý thôi thì sẽ đọc thành từ Word ngay !



Lần này, tôi cẩn thận phát âm :



-



Công ty Diamonds World ấy .



Anh nhìn tôi, sâu trong mắt hiện lên một tia khó đoán...



Một lúc sau, anh khẽ cười :



-



Vy Anh ! Mấy thứ ấy rất nhảm nhí.



-



...



***



Trên con đường vắng, chỉ có những vệt nắng trải dài....



Gió hè nhè nhẹ lay động cánh cửa gỗ màu nâu nhạt.



Một cậu bé mới chỉ ít tuổi nhưng đã mang dáng vẻ đầy khí chất và toát lên một sự quyết đoán mạnh mẽ.



Anh ngồi cạnh cánh cửa gỗ, hai chân duỗi thẳng, khóe miệng nâng lên :



-



Bé con, nhắc lại nào !



Bên trong cánh cửa gỗ, cô bé nhanh nhảu đáp :



-



Word.



Anh bật cười :



-



Sai rồi. Là World.



Giọng cô bé có chút phụng phịu :



-



Tại sao lại sai hả anh Duy Phong ? Thế giới là Word ,anh dạy em như thế cơ mà.



Ánh mắt anh thoáng tia cười. Bé con này bắt anh phải dạy bé con tiếng anh. Đã được ba ngày rồi, bé con học rất nhanh nhưng duy nhất có từ World lại cứ phát âm thành Word.



Cũng một phần vì hai từ này khá giống nhau, mà tốc độ bắn ngoại ngữ của anh lại rất nhanh nên bé con khó phân biệt.



-



Lại nhé ! – anh cố phát âm một cách chậm nhất có thể - World !



-



Word !



-



Không phải. World !



-



Em không biết. Là word mà !



-



World !



-



Kệ đấy, em ứ học nữa đâu.



-



...

Lúc rời khỏi quán, tôi nói với anh :


- Bây giờ em về nhà với bố đây . Anh sẽ về công ty à ?


Anh lướt qua chiếc đồng hồ màu xám bạc , nhẹ nhàng :


- Không. Tới thành phố A khảo sát một chút .




Thành phố A ? Không phải cách nơi đây rất rất xa à.


Tôi có chút hoảng hốt :


- Anh đi bao giờ mới về ?


- Đi trong ngày.


Tôi vân vê chiếc mũ len trong tay :


- Trong ngày á ? Như thế có gấp quá không ?


- Ừ không. - Anh tháo đôi găng tay đen ra, giúp tôi đội mũ len, cười một tiếng .


Tôi ngơ ngác :


- Anh cười gì thế ?


Anh chăm chú chỉnh chỉnh lại chiếc mũ :


- Vy Anh rất nổi bật đấy. Nhiều màu thế này.


A ! .... Thì sao chứ...mũ len này là một bộ với chiếc khăn đấy...Đẹp mà !


Tôi cúi đầu ngượng nghịu :


- Anh không thấy đẹp à ?


- Ừ rất đẹp. Like a chameleon !


Chameleon ? Like a chameleon ?


Ngay lập tức, tôi nhìn anh :




- Anh nói em là giống tắc kè hoa à ?


Anh nhìn tôi với vẻ thật vô tội :


- Ồ, tiếng việt là thế à ?


- ....


Thật đáng ghét ! Gài bẫy ...làm cho tôi tự nói mình tắc kè hoa chứ...


Thấy vẻ mặt đầy ấm ức mà không làm gì được của tôi, anh kéo tôi lại ôm thật chặt , giọng nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát :


- Dù em rất giống một người , nhưng với anh , em vẫn là Vy Anh, không phải là bất kì người nào khác.




Tuy tôi không hiểu những lời anh nói nhưng tim vẫn đập thật nhanh, đầu óc hoàn toàn rơi vào trạng thái trống rỗng...


Và tôi có cảm giác như hình như tôi có quen với người ấy...


Tôi đờ đẫn nhìn theo chiếc xe đua màu xám lạnh nhanh chóng hòa lẫn vào dòng người rồi biến mất.


Sau đó...một ý nghĩ nhảy ra khiến tôi phải giật mình hoảng hốt.


Thảm rồi...tôi còn chưa nhờ anh ghi âm giúp cơ mà !!!


Nghĩ đến cảnh tượng sáng nay, tôi thấy như cuộc sống của mình chỉ còn lại một màu đen tối !


Liệu ngày mai có phải ngày tận thế không đây ?


***



Về tới nhà thì tôi thấy bố đang loay hoay dưới bếp.


Vừa phát hiện ra tôi thì bố mỉm cười ấm áp, giúp tôi cất balô, hỏi han mọi chuyện.


Tôi nhìn bộ quần áo đầy nghiêm chỉnh trên người bố, tò mò hỏi :


- Bố vừa đi đâu về à.


Bố cười :


- Đi đưa cơm cho vợ của bố với lại chuẩn bị cho công tác tại Việt Nam.


Bố lại ham việc rồi. Nhưng chỉ cần bố ở lại đây là tôi không ngừng cười tít mắt.


- Con ăn gì chưa ?




Tôi ngồi trên ghế, hai chân đung đưa :


- Con ăn ở trường rồi. À bố ơi, chiều bố con mình đi chơi ở đâu đi.


Bố gật đầu :


- Đồng ý ! Con nghĩ xem hai bố con mình nên đến đâu – rồi bố mở tủ lạnh, lúi húi làm gì đó.


Thật ra bố tôi là một người rất phong độ, đàn ông. Dáng người cao ráo, khuôn mặt cũng rất đẹp...


- Bố Nhật, ngày xưa là bố theo đuổi mẹ hay là ngược lại vậy ?


Đừng trách là sao bây giờ chuyện này tôi vẫn không biết.


Bởi vì những chuyện quá khứ bố mẹ tôi rất ít nhắc tới và cũng có vẻ không muốn.


Lúc tôi hỏi dò thì bố chỉ trả lời qua loa còn mẹ thì thẳng thừng cự tuyệt.


Dần dần, tôi cũng không hỏi thêm nữa. Nhưng lúc nãy là buột miệng.


Bố vừa nghe thấy tôi hỏi thì hơi sững người, rồi lại cười :


- Là bố theo đuổi mẹ. Này , cho con gái.


Bố đặt một ly hạnh nhân trên bàn ,nhìn tôi thật chiều chuộng :


- Bố làm từ sáng đấy ! Ăn thử nào .


Tôi tròn mắt kinh ngạc :


- Bố làm á ?




- Chứ sao nữa. Bố vĩ đại không hả ? Haha.


Nhìn thấy tôi vẫn còn không tin, bố nhún vai :


- Con thử mà xem, hoàn toàn khác với kem mà con thườn...
« Trước1...4445464748...94Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Xu Xu đừng khóc
» Vợ ơi là vợ!
» Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
1234567»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất