* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Nhẹ bước vào tim anh
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 6930
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
ượng hay đôi co nào :

- Hôm nay, tôi mượn bạn Vy Anh !

Không khí phút chốc đã được đẩy lên cao trào chỉ trong nháy mắt.

Hàng loạt câu nói khí thế được phát ra đầy quyết liệt .

- Ô kìa, anh ấy mượn Vy Anh nhà mình làm gì nhỉ ?

- Ối , thật sự muốn tranh với anh Duy Phong sao ?

- Anh ấy so với Vy Anh bé nhỏ của chúng ta thì già quá !

- Cao ráo, đẹp trai, tài giỏi như anh ấy cũng có quyền tranh chấp chứ. Nhưng mà so với anh Duy Phong thì…quá tệ !

- Các cậu không được nhắc tới anh Duy Phong. Anh Duy Phong là để các cậu đem ra so sánh à, muốn tớ dẫm nát đầu các cậu ra không hả !!!

- Im hết đi. Các cậu tốt nhất là im ngay , đừng để tớ phát tiết nhé. Anh Duy Phong là ai hả, là đấng tối cao ! mấy người tầm thường như các cậu lại so anh ấy với người khác là thế nào ?

- Được rồi ! Xem xem kìa, thư kí Hoàng muốn làm gì Vy Anh kìa ! Cứ nhao lên tớ lại đá cả lũ bây giờ !

- …

Mấy người này suy nghĩ gì thế chứ…

Thư kí Hoàng đi với tôi thì đâu khác gì cáo già và thỏ non đâu …

Nhắc đến mới nhớ, anh Duy Phong tốt đẹp của bọn họ cũng là cáo đấy thôi !!!

Thầy phù thủy vẫn chưa thể hiểu ra được chuyện gì nhưng vẫn gật đầu, liếc thoáng qua tôi với tia ẩn ý rồi cười vui vẻ :

- Ồ, được mà, được mà !

Thư kí Hoàng nghe xong liền ngang nhiên dắt tôi đi.

Thật kì lạ là tôi chẳng hề có lấy bất kì phản ứng nào trước việc này, thậm chí lại còn có chút mừng thầm…

Là lá la…thoát khỏi tay phù thủy độc ác kia rồi…

Vì quá đắc ý nên tôi không biết rằng mình lại đang rơi vào tay oan hồn nham hiểm…

Tôi vẫy tay chào Trúc Vũ một tiếng.

Trúc Vũ chợt đứng hẳn lên ghế trợn tròn mắt :

- Này, hai người kéo nhau đi đâu thế ?

Thư kí Hoàng khựng người lại…mắt sáng rực lên…tay còn lại kéo luôn Trúc Vũ còn đang ngơ ngác ra khỏi lớp…

***


Ngày hè khuất gió…

Căn phòng kính thoáng đãng đầy yên tĩnh.

Chiếc rèm cửa mang màu trắng đơn nhã được khép lại.

Trên chiếc ghế xoay, một chàng trai có mái tóc đen ngắn, gương mặt điển trai hoàn mĩ nhưng nơi đôi mắt sâu thẳm của anh chỉ có sự lạnh lẽo.

Tay anh xoay chiếc bút một cách điêu luyện, mắt dán vào tập văn kiện dày cộm trên bàn.
Thần thái anh tĩnh lặng, dáng vẻ pha lẫn sự thờ ơ.

Cánh cửa kính được nhẹ nhàng mở ra…

Một người đàn ông mang phong thái điềm đạm, khuôn mặt đầy những nét cương nghị bước vào :

- Duy Phong, lát nữa ta cùng cháu đi dự hội nghị !

Tiếng lật giở giấy tờ ngừng phát ra.

Anh dời mắt khỏi đống giấy, nhìn người trước mặt gật đầu, giọng nói không cảm xúc nhưng khóe miệng nâng lên thành nét cười kiêu hãnh :

- Welcome back ! Chào mừng chú !

Lần này thì người chú Duy Thức thật sự đã trở về rồi.

Thời gian gần đây, người trong giới đều đã ít nhiều ngầm biết tớ sự trở lại của bậc kỹ sư thiên tài Hoàng Duy Thức qua chuỗi loạt những nhà cao tầng nằm ở ngay trung tâm khu đô thị mới thuộc quyền sở hữu của tập đoàn Khánh Phong !

Sau mười năm ròng rã, ông sẽ đánh dấu sự trở lại của mình bằng việc chính thức xuất đầu lộ diện tại cuộc hội nghị chỉ bao gồm những nhân vật trọng yếu trong lĩnh vực kinh doanh mang qui mô tầm cỡ quốc tế !

Những ngày tháng ông là Hoàng Anh Nhật sắp qua rồi.

Ông nở một nụ cười nhàn nhạt…

Đợi đến khi Vy Anh thật sự nhớ lại mọi chuyện, Hoàng Anh Nhật sẽ vĩnh viễn biến mất.
Còn bây giờ, ông vẫn cứ là kỹ sư thiên tài Hoàng Duy Thức và người bố vĩ đại Hoàng Anh Nhật.

Ông có cách để Vy Anh không thể biết tới bí mật chưa đến hồi bật mí này…

- Ta vắng mặt lâu thế rồi, cái danh kỹ sư thiên tài đã ai chiếm mất chưa nhỉ ?

Duy Phong ra vẻ nghĩ ngợi vài giây rồi nghiêm túc đáp :

- Hoàng Anh Nhật, bố vợ của cháu.

Hoàng Duy Thức cười lớn , ông ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh , mỉm cười :

- Cháu còn phải đợi Vy Anh 6 năm nữa !

Lúc đó Vy Anh 23 tuổi, Vy Anh khi ấy mới chịu kết hôn .

Nhóc con ấy từng tuyên bố với ông rằng sẽ không bao giờ lấy chồng, sẽ cứ mãi ở vậy bên bố Nhật và mẹ Diệp.

“ Con gái, như vậy thì không ổn đâu ! ”

“ Bố Nhật, con không thấy có gì là không ổn cả, con cứ thế đấy ! ”

“ Haha, sao mà được. Để bố tìm cho con một người vĩ đại hơn bố, người ấy sẽ luôn bên con nhé ? Chịu không ? ”

“ Hứ, con ứ thèm ! Con đang chờ một người mà chắc phải lâu lắm, mà cho dù chờ được thì con cũng kệ người ấy ! Nói chung là con không thích kết hôn gì hết, con cũng không cần ai ngoài bố mẹ cả. Bố mà còn phá đi lập trường của con thì con sẽ giận bố !!! ”

“ Ôi ! Con gái à, thế thì bố không nói nữa nhưng mà con không sợ người ta chê con ế à. Vy Anh của bố bây giờ mới chỉ 15 tuổi, nhưng sau này lớn rồi thì sao ? ”

“ À ừ nhỉ ! Vậy lúc con 23 tuổi con sẽ lấy tạm người con chờ cũng được ! ”

“ tại sao lại 23 thế con gái ? ”

“ Con làm sao biết được ? Con nói theo Trúc Vũ ấy mà ! ”

“ …. ”

Theo với lời tuyên bố mạnh mẽ đó thì phải 6 năm nữa, nhóc con mới…lấy tạm anh Duy phong !

Ông thấy như vậy cũng ổn. Vy Anh lúc đó có thể sẽ chín chắn hơn một chút.

Nhưng mà…con gái à, quyền quyết định không còn nằm ở con nữa rồi…

Người định đoạt là cháu trai ta cơ !

Không gian thoáng chốc yên tĩnh trở lại…

Phía đối diện, vẻ mặt cao ngạo của anh dần dần trầm lắng, nét cười ẩn hiện nơi khóe miệng nhạt dần :

- Cháu không đợi được nữa !

Ánh mắt anh có những điểm sáng vờn nhẹ , tia cảm xúc phức tạp được giấu kín sau làn sương mờ mịt nơi đáy mắt, giọng nói trầm lạnh pha vị âm u :

- Chú không nên giấu cháu !

Đây chính là điểm mấu chốt khiến anh không thể tìm ra Bé con !

Sau khi biết Hoài Vân giả mạo, anh đã lục tung khắp nơi để tìm kiếm dấu vết của bé con nhưng không thấy…

Cũng như người chú Hoàng Duy Thức , bé con bốc hơi một cách kì lạ…

Phải rất lâu sau…Black Company mới báo tin về Bé con là Kathy Hoàng đang định cư tại Pháp.

Kathy Hoàng theo học một trường phổ thông, cuộc sống ổn định và …không biết đến anh !

“ Nếu em vẫn còn là bé con thì anh sẽ luôn bên em . ”

Anh đã không còn kéo quá khứ đè nặng lên hiện tại nữa…

Anh bên Vy Anh, mặc dù đã có rất nhiều nghi vấn nảy ra nhưng anh lập tức xóa bỏ !

Black Company…những điệp viên thám tử siêu phàm tụ hội ở đây không thể nào lại để tồn tại sai sót lớn như vậy được !

Từ khi thành lập cho đến nay vẫn luôn là thế !

Chỉ có điều…anh quên mất một việc…

Nếu thông tin sai lệch này là do chính B.C cố tình tạo dựng ra thì sao ?

Hoàng Duy Thức…

Từ khi nào chú ấy lại có thể lọt vào B.C để làm đảo lộn mọi thứ như thế !

***


Trong chuỗi những ngày hè bức bối thì hôm này có lẽ là ngày nóng nhất !

Bầu trời cao thăm thẳm trong veo…

Ngày khuất gió…

Từng vạt nắng bỏng rát thi nhau trút xuống khiến mặt đường như bị thiêu đốt, hắt lên thứ không khí ngột ngạt, bỏng rát.

Tiếng động cơ, còi xe, phanh xe làm náo loạn một dãy phố sầm uất.

Vừa bước xuống xe, tôi choáng váng đến nỗi muốn ngã, cũng may mà bám kịp vào tay ai đó.

Trúc Vũ thì thở hắt, nhìn chằm chằm vào tòa nhà trước mặt.

Thư kí Hoàng đỡ tôi, vẻ mặt đầy hào hứng, giọng điệu đầy đắc ý :

- Bạn Vy Anh, bạn Trúc Vũ. Hai bạn đã chuẩn bị tinh thần cả rồi chứ ?

- …

Tôi với Vũ ngay lập tức dùng ánh mắt giết người hằm hằm nhìn người kia vẫn đang mang vẻ nhơn nhơn.

Bỗng nhiên từ đâu nhảy ra lôi tuột tôi và Vũ ra khỏi lớp làm hai đứa quên cả balô , đồ đạc ở lớp.

Lúc ngồi trên xe , hai đứa hỏi gì cũng không hé lấy nửa lời, cứ vừa lái xe vừa cười một mình…như lên cơn !

Thử hỏi xem, chỗ này tôi còn không biết là nơi quái quỉ nào thì đâu ra mà tinh thần với chả tâm thần !!!

Thư kí Hoàng lảng tránh bộ dạng tức giận như muốn nổ tung của hai đứa tôi, lại kéo thẳng hai đứa vào tòa nhà ấy…



Có đợt gió ùa vào đem chiếc rèm cửa màu trắng đơn nhã khẽ tung bay.

Làn không khí mát dịu dần lạnh lẽo…nặng nề…

- Ta là sợ con bé không chịu nổi ! Ta cũng như cháu, cũng yêu Vy Anh hơn cả chính mình. Nếu biết mọi chuyện rồi sẽ thế này, ta đã trả Vy Anh về với cháu ngay từ hôm ấy !

Âm điệu trong những từ cuối câu của ông nhẹ bẫng, tắc nghẹn.

Hơi thở như bị ghim chặt bởi một nỗi ám ảnh đáng sợ.

Hôm ấy…

Là cái hôm để ông cho một Hoàng Anh Nhật tồn tại…

Ông còn nhớ đó là một ngày đông lạnh rét căm.

Bầu trời mang sắc xanh xám tẻ nhạt.

Căn biệt thự trắng tráng lệ đầy nổi bật trong là không khí mờ mịt nhưng không che dấu được sự đơn độc.

Khoảng vườn ba lá cỏ xanh mướt bị nhấn chìm bởi khối âm u đầy gió rét mướt.

Ông thẫn thờ đứng đấy rất lâu…

Không gian vắng lặng khiến tim ông một thêm lạnh ngắt, cái lạnh đến tê dại…

Nơi này từng là nơi ông cùng gia đình anh trai bên nhau…

Mặc dù thời gian của mỗi người đều rất hạn hẹp nhưng không hề ai cảm thất lạc lõng cả.

Những năm ông bà Hoàng đi đánh chiệm thị trường châu Âu , ông đã cùng Duy Phong ở đây.

Ông lao vào những bản thiết kế đồ sộ và được vinh danh là kỹ sự bậc nhất.

Duy Phong lao vào con đường thương trường ganh đua khốc liệt và đã trở thành Duy Phong bất bại.

Ông đi khắp đây đó để hoàn thiện những công trình tầm cỡ .

Duy Phong có mặt ở khắp tất cả những nơi có trụ sợ của tập đoàn để nắm hết mọi thứ về Khánh Phong.

Vẫn như thế, mỗi người đều khó dứt ra được khỏi sự nghiệp của mình…

Dù vậy, điểm dừng cuối cùng vẫn là căn biệt thự trắng này.

Nhưng bây giờ…

Căn biệt thự trắng lạc lõng giữa ngày đông xám xịt…

Sẽ phải rất lâu sau, mọi người mới quay trở lại !

Còn ông thì sao ? Có lẽ là…không bao giờ nữa rồi…

Ông nén tiếng thở dài, vẻ mặt trầm ngâm.

Từ khi biết mình bị vô sinh, ông đã chọn cho mình cách im lặng mà bốc hơi…

Ông không muốn nhận thêm bất kì cái nhìn dò xét hay những nghi vấn thêm lần nào nữa !
Hoàng Duy Thức – kỹ sư thiên tài.

Người ta nhìn vào cái danh lừng lẫy của ông và không kìm được sự thắc mắc và hiếu kỳ.
Tại sao ông vẫn chưa chịu lập gia đình…

Tại sao ông vẫn còn độc thân …

Ông không ngăn được họ và cũng không thể tự ngăn được chính mình rơi vào đáy sâu của tuyệt vọng.

Sợ nhất là những lúc chị Hoàng nhìn anh cười :

“ Chú ba, cho tôi bế cháu với chứ ! Duy Phong thì tôi không bế được lần nào rồi ! ”

Nỗi đau của ông lớn dần theo từng tích tắc, cho đến khi ông không còn có thể che giấu được nữa…không còn đối diện được nữa…

Vậy cũng đã gần một năm kể từ ngày ông ẩn cư bên Pháp.

Khung cảnh vẫn như xưa nhưng thấp thoáng sự lạnh lẽo đến tột độ…

Ông mỉm cười , nụ cười len lỏi những tia chua xót.

“ Xin chào Hoàng Duy Phong bất bại và ngang tàn !

Là chú có lỗi với cháu ! Không để lại một lời nào mà bỏ đi như thế.

Chú không tự mình thoát khỏi những đau thương mà số phận mang lại được. Chú đang chạy trốn chính bản thân mình. Để chú biến mất như thế, ít ra, chú sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

Duy Phong, chú tin chắc ngày cháu trở về đây cũng là ngày cháu thống trị hết thảy mọi thứ có trên thế gian này !

Rồi cháu sẽ yêu một người nào đó...
« Trước1...8687888990...94Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bạn gái của thiếu gia
» Bí Mật Người Yêu Cũ
» Chỉ có thể là Yêu
» Cửa Tiệm Giặt Là
» Em sẽ đến cùng cơn mưa
12345»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất
Pair of Vintage Old School Fru