Lamborghini Huracán LP 610-4 t
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Tôi không phải là công chúa
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 4877
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
a lửa điện” xung quanh

.

- Ê ê …! – nó bất lực

.

Nó thấy Thái ra ngoài đó rồi đứng nói gì với đám đông đang nhìn vào xong rồi đi thẳng.

.

Nó thở dài rồi thu hết can đảm tiến ra khỏi nhà xe, miệng không ngừng…cầu nguyện .

.

Nhưng chẳng ai nói gì nó cả, thậm chí chẳng ai nhìn nó lấy một cái khiến nó vừa đi vừa ngẩn ngơ , một lúc sau nó mới nhảy cẫng lên vì nhận thấy rằng đã thoát được cảnh bị “hành hạ” .

.

Nó vào lớp.

.

Tuyết chiều nay hình như đi học trế, bàn học của nó vẫn còn trống, Bảo cũng chưa thấy đến, nó bắt đầu cảm giác có cái gì đó kì lạ đang xảy ra.

.

Vào tiết một , là tiết Sinh của thầy chủ nhiệm, Bảo cuối cùng cũng đến nhưng Tuyết vẫn không thấy tăm hơi.

.

- Các em thân mến của tôi! Hôm nay thầy sẽ thông báo cụ thể cho các em về cuộc thi Thiên Vương cuối tháng sau! - thầy giáo tuyên ba hùng hồn

.

- Sao??? - tiếng nhao nhao của mấy đứa bàn trên

.

- Các em cứ bình tĩnh, chuyện đâu còn có đó! - thầy trấn an

.

- Vẫn theo những nội dung như năm trước hả thầy?

.

- Chính xác! Nhưng năm nay có thêm điều đặc biệt…

.

- ???

.

- Là ai giành được ngôi vị Nữ Vương và Nam Vương thì sẽ được làm người mẫu cho tạp chí TEEN trong bộ sưu tập mới!

.

- Oh … - cả lớp tỏ vẻ bất ngờ

.

- Vậy nên chúng ta phải chuẩn bị cho Viên Lam và Quý Bảo thật tuyệt vời để giành vương miện. OK? - thầy dõng dạc

.

- Vâng! Tất nhiên! - cả lớp hướng mắt về phía nó và Bảo cả,nhưng hai đứa chả có vẻ gì là hứng thú

.

- Chúng ta sẽ sang bài Quần thể, các em giở sách vở ra nào! - thầy lại trở về với phong cách của chính mình, cả lớp tiu nghỉu, nó chốc chốc lại nhìn sang Bảo nhưng chẳng có “phản hồi tích cực “nào cả ., nó bắt đầu cảm thấy chán và khó chịu về kiểu giận dỗi kì quặc của Bảo.

.

Trong tất cả các môn tụ nhiên nó thích Sinh vật nhất, nó cảm thấy mình có “duyên” với môn này nên tiết Sinh khi nào nó cũng học rất hứng thú, nó là người học chơi phân minh không bao giờ cho phép bản thân nhập nhằng giữa một trong hai, như lúc này đây, nó cũng thôi không để ý đến Bảo nữa.

.

Hôm nay Tuyết không đi học, giữa tiết nó có nhắn tin hỏi thăm nhưng không thấy trả lời lại, không biết đau ốm hay gì đây! Tuyết sống nội tâm nên chả bao giờ nó biết được cô nhóc đang nghĩ gì và muốn gì.

Lâu nay cũng không thấy Len liên lạc với nó, không biết con bạn đã nguôi ngoai với mối tình đầu chưa nữa, nó nghĩ mà thấy thương con nhỏ ghê gớm.

.

Ra chơi

.

Nó đang hì hục viết bài luận anh văn thì Bảo lù lù tiến tới và ngồi bên cạnh nó - chỗ của Tuyết khiến nó giật mình tưởng …ma .

.

- Mình xin lỗi! - Bảo nói với vẻ buồn buồn

.

- ???

.

- Mình đã không giữ được cậu!

.

- ???

.

- Đáng lẽ mình phải níu tay cậu lại lúc đó….nhưng mình đã không làm được!

.

- Cậu đang nói cái gì thế??? mình thật sự không hiểu! – nó càng lúc càng tỏ vẻ ngờ nghệch

.

- Mang tiếng là bạn trai của cậu nhưng luôn không giữ được cậu, mình rất ghét bản thân, cậu hiểu chứ??? - Bảo nói mạnh

.

- Hơ…cái này…cái này không phải lỗi của cậu cũng không phải lỗi của mình….cậu cứ quên đi cho khỏe! – nó là kẻ không biết an ủi người khác .

.

- Cậu không hiểu được cảm giác của mình….mình không chấp nhận có ai đó cướp đi mất thứ đáng lẽ ra phải thuộc về mình….đó là một sự sỉ nhục….lần này mình đã bất cẩn nhưng sẽ không có lần sau nữa đâu! - Bảo đột ngột nắm chặt lấy tay nó…bất chợt nó có cảm giác sợ Bảo, con người Bảo bây giờ và con người mà nó quen không hề giống nhau một chút nào.

.

- Cậu…cậu…cậu không sao chứ? – nó lắp bắp rút nhẹ cánh tay mình ra khỏi tay Bảo.

.

- Rất ổn, chiều nay mình muốn dẫn cậu đi ăn. Ok? – đó là nụ cười quen thuộc của Bảo, nó cảm thấy an tâm chút xíu.

.

- ừ … à không ! – nó chợt nhận ra mình không còn “tự do” như trước nữa

.

- Sao thế???

.

- À …à… mình phải về nhà sớm, hôm nay nhà mình có việc! – nó cười cười

.

- Thế thì chiều mai nhé! Mình sẽ dẫn cậu đến một nơi rất tuyệt! - Bảo giới thiệu đầy vẻ phấn khích.

.

- Ừ! – nó gật gật đầu

.

Nó thoáng rùng mình sau khi Bảo rời khỏi, nó không hiểu được con người Bảo – đó là những gì nó rút ra được từ cuộc đối thoại vừa rồi.

Ra về

Nó cố ý về sau cùng để cố gắng thoát được những ánh mắt tò mò xung quanh, từ hôm nay sẽ là chuỗi ngày đau khổ của nó khi bị gắn chặt với hotboy một cách bất đắc dĩ .

.

Lúc sân trường vắng hoe nó mới lò dò đi ra cổng.

.

Nhưng không thấy Thái đâu.

.

Chap 12i: Vụ nhầm lẫn đáng yêu

.

Chẳng lẽ đợi nó lâu quá Thái bỏ về rồi sao??? Nó vừa nghĩ vừa tức! Con trai gì mà mới chờ chút xíu đã không chịu đựng được!

.

- Đi đâu giờ mới ra hả? – nó thất kinh hồn vía khi nghe tiếng la ở đằng sau lưng, nó quay mặt lại thì thấy Thái thở hồng hộc mặt đầy mồ hôi đứng nhìn nó chằm chằm.

.

- Cậu…cậu…làm tôi hết hồn! – nó lấy tay đặt lên ngực ra vẻ hoàn hồn

.

- Đi đâu? – Thái giận thực sự

.

- Tôi …tôi sợ họ nhìn thấy nên đợi về hết mới ra! – nó lí nhí

.

- Cậu rảnh quá nhỉ? Chẳng lẽ ngày nào cậu cũng bắt tôi đứng chờ như thế này rồi chạy đi tìm như thằng ngốc à? Không thể chịu đựng được mà! – Thái bực tức nhìn nó

.

- Xin lỗi! – nó cúi gầm mặt lại

.

- Sao cứ bị phụ thuộc vào người khác thế hả? Cứ sợ sệt những thứ không đáng sợ, tôi cứ tưởng cậu mạnh mẽ lắm chứ! Đúng là…- Thái xổ một tràn

.

- Đúng là tôi sợ đó! Dù tôi có mạnh mẽ có cứng cỏi đến mấy nhưng vẫn là con gái, vẫn biết xấu hổ, Cậu được người ta chú ý người ta dò xét quen rồi! Còn tôi không thích như thế cũng chưa bao giờ phải đối diện với những điều như thế, từ khi gặp cậu tôi mới phải hứng chịu những rắc rối không đáng có này, thế mà cậu còn la tôi nữa sao??? – nó uất ức

.

- Tôi không nhiều lời với cậu nữa! Đi về!

.

- Đã nói là đừng có ra lệnh cho tôi!

.

- Thôi đi! Lên xe tôi chở về! Tối rồi!

.

- Không thích!

.

- Đừng giở thói cứng đầu ra đây với tôi! Chưa bao giờ tôi phải nói nhiều như thế này! Chỉ vì cậu …

.

- Đúng rồi! tất cả đều vì tôi hết! Vì tôi mà cậu phải nói nhiều, vì tôi mà cậu thấy khó chịu, vì tôi mà cậu cảm thấy có lỗi với cô Kim nào đó chứ gì??? – nó gần như phát khóc.

.

- Tôi đã bảo không được đụng chạm đến chuyện riêng của tôi rồi mà! – Thái nạc lớn

.

- Tôi cứ thích đụng đấy, cậu quá đáng lắm, cậu tưởng tôi ham cái danh đính hôn với cậu hả, cậu tưởng tôi thích đến nhà cậu ở sao, tôi không cần, không thể chịu nỗi nữa rồi! – nó lấy tay vuốt khuôn mặt đỏ lừ vì tức giận của mình.

.

- Không nói nữa! tôi mệt mỏi lắm rồi! – Thái thở dài.

.

- Bộ chỉ mình cậu mệt thôi à! Tôi cũng không muốn nói nữa! Về thôi! – nó ỉu xìu cái mặt tới xe rút mũ bảo hiểm rồi đội lên

.

Thái nhìn nó, mặt buồn rười rượi rồi cũng tiến đến, cả hai đứa nó đều nặng trĩu một thứ cảm xúc trong lòng.

.

Về tới nhà Thái, nó lẳng lặng xuống xe rồi đi thẳng vào trong, bác Nhu không có ở nhà, nó bước lên cầu thang trở về phòng, Thái nhìn theo rồi cũng lặng im không nói năng gì, chị osin nhìn vậy liền cảm thấy kì lạ nhưng cũng không dám hỏi, động vào tụi nó lúc này chẳng khác nào chọc vào ổ kiến lửa! .

.

Đêm

.

Nó cảm thấy đói bụng mặc dù lúc nãy đã ăn hai chén cơm, tiếng réo của cái dạ dày khiến nó không thể ngủ tiếp nữa, nó hất chăn sang một bên rồi mở cửa phòng bước xuống cầu thang.

.

Nó tìm đến tủ lạnh lôi ra một đóng thức ăn và bắt đầu chén, cứ mỗi khi cảm thấy buồn trong lòng là nó lại muốn ăn, càng nhiều càng tốt.

.

Sau khi đã vơi được nỗi buồn nặng mấy tạ trong lòng mình nó thu xếp mọi thức vào lại trong tủ lạnh rồi lên phòng ngủ.

.

Sáng mai, trong ngôi nhà xảy ra một chấn động có thể được đo bằng độ rít te .

.

Á…………………

.

- Làm sao…làm sao….cậu lại ở trong phòng tôi thế này??????????- nó vừa hét vừa chỉ tay vào mặt Lê Thái đang mắt nhắm mắt mở…trên giường nó.

.

“Chuyện là như thế này!

Sáng sớm dậy nó vừa mở mắt đã thấy mặt Lê Thái nằm gần kề mặt nó, nó chớp mắt lia lịa rồi lấy tay véo má vì cứ tưởng mình đang mơ thấy ác mộng . nhưng nhìn xuống thấy chân mình đang gác lên chân người của cậu hotboy thì nó tá hỏa thực sự.

.

- Cậu đừng có la ỏm lên như thế! Nhìn lại đi! – Thái sau một hồi không hiểu mô tê gì bỗng tỏ vẻ tức giận.

.

- Nhìn cái gì? Nhìn cái mặt lạnh hơn tiền, vô duyên vô nợ của cậu hả? – nó nhắm mắt nhắm mũi hét to hơn

.

- Cậu đang ở trong phòng tôi đó! – Thái nhìn nó nói lớn rồi hất chăn nhảy xuống giường

.

- Cái …cái …gì…??? – nó nói như ngậm bông trong miệng

.

- Nhìn lại đi, đây là phòng cậu à? Chưa hiểu gì hết cả mà đã hét toáng lên, thủng cả màng nhỉ của tôi rồi này! – Thái nhăn mặt rồi lấy tay ngoáy ngoáy lỗ tai

.

- Tôi …tôi… - nó không nói được gì, đây đúng là không phải phòng nó, nó chợt lấy hai tay che mặt rồi quay sang một bên khóc nức nở khiến Thái giật mình

.

- Sao thế? – Bác gái tù dưới nhà chạy lên hỏi rối rít

.

- Con…con cũng không biết! – Thái tỏ ra bối rối thực sự khi thấy nó nước mắt nhạt nhòa

.

- Lam, con sao thế? nhưng sao con… con lại ở trong phòng Bun???

.

Nó nghe thế càng khóc to hơn, nó muốn độn thổ, quá sức xấu hổ, làm sao nó có thể ở trong phòng Thái chứ??? Nó không sao hiểu được.

.

- Con bình tĩnh! Có gì từ từ nói! – bác gái dỗ nó

.

- Con …con ….ức ức! – nó vừa khóc vừa thút thít

.

- Bun! Con xuống nhà đi! – bác Nhu nháy mắt Thái, cậu nhóc cứ nhìn sửng nó và có lẽ vẫn không hiểu vì sao nó lại có thể khóc ngon lành như thế.

.

Sau 15 phút lấy lại bình tĩnh, cả nhà mới hiểu ra, ở nhà cũ, phòng nó nằm ở bên trái, nhưng ở nhà này phòng nó lại nằm bên phải và phòng Thái lại nằm bên trái , đêm qua sau khi đói và đắp đầy thức ăn trong bụng thì theo thói quen nó đã lên thẳng phòng Thái và ngủ ngon lành.”

.

- Không sao đâu con! Chẳng có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra, đây chỉ là hiểu nhầm thôi! – bác gái cố gắng an ủi nó

.

- Con …con không cố ý! Hu hu … - nó vẫn không thôi khóc, chưa bao giờ nó phải chịu đựng sự xấu hổ như thế này.

.

- Thôi mà! Chỉ…chỉ là ngủ chung một giường…chưa có gì hết! Con đừng lo lắng hay xấu hổ nữa!Thằng Bun nó cũng không nghĩ ngợi gì đâu! Phải không Bun??? – bác gái nhìn sang Thái

.

- Tất nhiên là…có! – Thái tỉnh bơ đáp

.

- Hơ …...
« Trước1...1011121314...17Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Truyện Ngôi nhà đó có anh đẹp trai phần1
» Truyện Ngôi nhà đó có anh đẹp trai phần 2
» 7 ngày để nói anh yêu em !
» Hương Vị Đồng Xanh
» Lời chúc phúc của Odin
1234»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất