* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Tôi không phải là công chúa
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 4873
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
ị osin cũng không thấy trong bếp, chắc là đi tắm, nó một tay xách đôi giày cao gót một tay mở cửa chính, nó thực hiện mọi thứ nhẹ nhàng đến mức có thể.

.

- Cô chủ, cô chủ đi mô mà diện đẹp rứa??? - tiếng chị osin oang oang khiến nó hãi hùng, không còn cách nào khác, nếu để Thái trông thấy nó với bộ dạng này chắc nó độn thổ vì xấu hổ mất, thế là ba chân bốn cẳng nó phóng ào ra cửa không quên nói với lại:

.

- Tôi đi sinh nhật, chị đừng để cơm cho tôi!

.

- Ơ …cô chủ…cô chủ! - chị giúp việc ngơ ngác

.

Nhà văn hóa ở gần nhà Thái, chỉ cách có mấy bước chân…nó vừa chạy vừa lấy tay che mặt, nó không đi được giày cao gót nên đành chạy bộ bằng chân, với bộ dạng nó thế này chắc ai cũng cảm thấy kì lạ, nó không hiểu tại sao mình phải làm như thế nữa???? lúc chiều nó cũng đã gọi điện thoại xin phép bác Nhu cho tối nay đi dự tiệc sinh nhật bạn nên cũng khỏi lo chuyện bị la, nhưng nó vẫn cảm thấy có lỗi với Thái và Bảo.

.

Nó lạch bà lạch bạch chạy đến nhà văn hóa, ngẩng cổ nhìn xem Hải Phi đang ở đâu nhưng vẫn không thấy, nó bắt đầu nghĩ có khi nào lại bị chơi xỏ ,nếu như thế thật thì nó đúng là một đứa ngu nhất trần đời.

.

- Em trông ngộ thật đó! - Tiếng Hải Phi khiến nó hoàng hồn

.

- Anh … sao như ma thế??? – nó cằn nhằn

.

- Chẳng ai như em cả, mặc váy mà đi chân, còn giày thì lại cầm trên tay, tôi bắt đầu thấy ngại khi phải dẫn em theo rồi đó!

.

- Anh thôi đi! Nếu không tôi về! đỡ khổ! – nó nổi khùng quay lưng bỏ về

.

- Đùa thôi! Lên xe đi! - Hải Phi bật cười rồi kéo tay nó dẫn đi

.

- Nhưng tại sao tôi phải đi cùng anh chứ??? – nó bắt đầu khó chịu

.

- Hôm nay ai cũng phải dẫn người yêu theo, tôi không có nên mới lôi em đi thôi! – Phi nhún vai

.

- Buông tay ra, tôi là học sinh cấp 3, không phải là sinh viên, tôi cũng không phải là người yêu hay bạn bè gì với anh hết, đừng có biến tôi thành trò cười! – nó dừng lại hất tay mình ra khỏi tay Phi

.

- Thì chúng ta chỉ giả vờ thôi, em cũng nên trả ơn tôi đã băng bó giúp em cái chân chứ? - Hải Phi cầm tay nó lại và tiếp tục dẫn đi

.

- Anh là hạng người gì thế? Có ai nhờ anh băng bó giúp tôi đâu, tự anh muốn làm cả đấy chứ! – nó nhìn Phi với vẻ khó hiểu

.

- Ok ok! Coi như tôi nhờ em, vì tôi không có người yêu nên mới khổ thế này đấy, đi nhanh kẻo vào tiệc bây giờ!

.

Nó nhắm mắt thở dài một cái, cứ coi như là giúp người trong cơn hoạn nạn . Dù đã đối xử hơi tàn nhẫn với bạn thân của nó nhưng không hiểu sao nó cảm thấy Hải Phi không phải là người xấu, đôi lúc nó không đủ niềm tin vào cảm giác của mình nữa.

.

Hải Phi dẫn nó đến một buổi đại nhạc tiệc lớn trong khuôn viên nhạc viện thành phố, mọi thứ được trang trí rất lung linh và bắt mắt, một sân khấu hoành tráng như sàn diễn chuyên nghiệp nằm ngay chính giữa, xung quanh là những chiếc bàn tròn với những cái ghê được bài trí bằng một tấm vải trắng muốt đính một chiếc nơ đỏ xinh xinh, trông tất cả đều rất dễ thương.

.

Khi nó gặp Hải Phi với tâm trạng không mấy thoải mái thì không kịp để ý hôm nay anh ta ăn mặt cực kì lịch lãm, khác hẳn với ngày thường…một bộ veston màu đen bên ngoài một chiếc áo sơ mi trắng kiểu lạ …trông chẳng khác nào một người mẫu thứ thiệt, thực sự ra anh ta không đến nỗi tệ nhưng vì ác cảm ban đầu nên nó không nhận thấy được vẻ đẹp của Hải Phi mà thôi.

.

Sau khi đi cất xe, Hải phi dẫn nó vào trong.

.

- Này! Em tính đi chân đất và cầm giày như thế vào trong đó à? - Hải Phi nhìn xuống cái chân trần của nó

.

- Ơ …quên mất! – nó bối rối cho giày xuống nền rồi đưa chân xỏ vào, nhưng đây là giày cao gót, không phải sandan nó đi ngày thường nên phải dùng tay hổ trợ với xỏ vào được, nó đành phải cúi xuống nhưng chiếc váy ngắn thực sự bất tiện cho việc này.

.

- Đứng yên đó! - Hải Phi ra lệnh.

.

Nó đứng như trời trồng khi nhìn thấy Hải Phi khuỵu xuống dưới chân nó.

.

- Đưa một chân đây!

.

- Ơ …

.

Nó làm theo, Hải Phi cầm chân nó rồi nhẹ nhàng đưa giày vào, tất cả mọi người xung quanh đều đứng lại nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ….nó như công chúa lọ lem, một lọ lem thời đại mới.

.

- Xong rồi! đưa chân kia đây!

.

- Anh …họ đang nhìn kìa! – nó vừa dùng tay che mặt vừa cúi xuống nhăn nhăn

.

- Đưa đây!

.

Nó làm theo như rô bốt, thế là đôi giày đã nâng nó lên được một khúc….

.

- Đi thôi! - Hải Phi cầm tay nó lôi đi, những ánh mắt xung quanh vẫn thôi không tha cho nó.

.

Có khá nhiều cô sinh viên xinh đẹp nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn, nó thực sự không hiểu vì sao lại như thế, cuộc hành trình của nó trong tay của Hải Phi là một tâm điểm của buổi tiệc này.

.

- Tại sao ai cũng nhìn tôi vậy? Chẳng lẽ họ biết tôi không phải là sinh viên? – nó lo lắng hỏi Hải Phi

.

- Không phải thế!

.

- Nhưng …

.

- Cứ im lặng và đi theo tôi!

.

Hòa mình vào buổi tiệc, nó và anh chàng ngồi ở bàn giữa, xung quanh toàn là những gương mặt lạ hoắc nhìn nó săm soi

.

- Hải Phi, đây là ai thế, sao tôi chưa thấy cậu giới thiệu lần nào cả??? - một anh cất tiếng hỏi

.

- Tất nhiên là cậu không biết rồi! Bạn gái chính thức của tôi!- anh chàng cười

.

- Em nào mà lọt được vào mắt xanh của hoàng tử nhạc viện thế? - một giọng nữ cất lên đầy vẻ mỉa mai

.

- Này bạn! Ăn nói xin lịch sự một chút, đừng có dùng đại từ “em” để gọi tôi! – nó bực mình “chọi” lại, nó dị ứng với những cách xưng hô khiếm nhã như thế.

.

- Oh! Cô em này cá tính thật! – anh chàng lúc nãy trầm trồ còn cô sinh viên kia đắng họng không nói được gì.

.

Nó nhìn anh sinh viên với vẻ mặt không vui.

.

- Oh oh, xin lỗi, không phải là cô em! Anh sorry! – anh chàng hoảng hốt

.

Nó bực mình ngồi vòng tay nhìn sang một phía khác, Hải Phi không nói gì, nhìn nó vởi vẻ hài lòng.

.

Buổi tiệc bắt đầu, tiếng nhạc inh ỏi nổi lên khiến nó cảm thấy nhức đầu, những bài hát quen thuộc của giới trẻ được những giọng ca tài năng của nhạc viện thể hiện, nó thích thú lắng nghe nhưng vẫn nghe tiếng xì xầm xung quanh.

.

“ Con nhỏ đó là ai thế? bạn gái mới của Hải Phi à? Nhìn lạ hoắc, hình như không phải trường mình? Trông cũng xinh đấy nhỉ? Nhìn thú vị đấy chứ! Lọt vào mắt hoàng tử thì tất nhiên không phải tầm thường rồi! …v.v…”

.

Nó lấy tay lôi lôi áo Hải Phi:

.

- Sao tôi thấy người khác cứ nhìn mình hoài à, sao anh bảo anh không có bạn gái, hay là nhiều quá nên không biết chọn ai mới lôi tôi ra hả?

.

- Nghĩ sao cũng được! - Hải Phi cầm lấy tay hắn rồi nắm chặt, mắt hướng lên sân khấu.

.

- Ê! Làm cái gì thế? thả tay ra coi! – nó giật giật.

.

- Làm thế này mới khiến họ tin được chứ? ngồi yên đi!

.

Nó không chịu, giật cho bằng được tay mình ra khỏi tay anh ta.

.

Tiếng người dẫn chương trình oang oang:

.

- Hôm nay chúng ta sẽ được thưởng thức một tiết mục đặc biệt đến từ sinh viên Hoàng Hải Phi với biệt danh “hoàng tử nhạc viện” cùng bài hát “Vì yêu”.

.

Tiếng vỗ tay cùng tiếng la hét ầm ầm khiến nó ngạc nhiên, ánh đèn sân khấu chiếu thẳng vào bàn của nó, Hải Phi bình thản đứng dậy, nhìn nó cười rồi bước lên sân khấu…nó cứ tròn mắt nhìn theo….nó không ngờ anh ta lại là người nổi tiếng như thế!

.

- Hôm nay tôi muốn trình bày bài hát này để gửi đến em, với một lời xin lỗi chân thành cho tất cả những gì đã xảy ra, tôi muốn bắt đầu với em một cách thực sự và nghiêm túc……

.

Đó là những gì mà Hải Phi đã nói…nhìn thẳng nó mà nói….nó không nghĩ được gì….người cứ như trên mây…tiếng la hét vỗ tay xung quanh cũng không khiến nó bình tĩnh trở lại được…….lần thứ hai trong cuộc đời…nó được nhận một lời tỏ tình “trực tiếp”.

.

Anh ta hát rất tuyệt vời, đúng là sinh viên nhạc viện có khác….nhưng nó không nghe được gì cả…trong mắt nó chỉ còn là ánh nhìn của Hải Phi, một cái nhìn khiến nó rơi vào tình trạng “mất tinh thần”!

.

Bỗng nhiên anh chàng đưa một tay ra giống như đang chờ đợi nó tiến lên sân khấu…nó thẫn thờ không hiểu liền lấy tay chỉ vào mặt mình với ý hỏi là “đang ám chỉ nó hả”, những người ngồi xung quanh thấy nó còn thẹn thùng liền chạy đến lôi nó đứng dậy và đẩy lên sân khấu khiến nó bối rối vô cùng.

.

Nó dần dần tiến lại gần sân khấu_nơi Hải Phi đang đứng , chỉ còn một chút nữa thôi…nó sẽ chạm bàn tay đó.

.

- Cẩn thận!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chap 14: Những tai nạn bất ngờ

.

Đó là những gì nó nghe được sau khi bị ngã lăn ra nền,Hải Phi đang ôm nó,không khí náo loạn cả lên, một trong những chiếc đèn sân khấu bài trí hai bên đã rơi xuống trúng ngay chỗ nó đứng và Hải Phi đã kịp thời nhảy xuống bảo vệ cho nó, cũng may cả hai đều không bị gì , nó hoảng sợ nhìn gương mặt Hải Phi….

.

- Có sao không? Có bị gì không? - tiếng những người xung quanh

.

Hải Phi được mọi người đỡ dậy, tay vẫn nắm chặt tay nó, hình như anh ta đã bị thương ở tay trong lúc đỡ cho nó….

.

- Anh không sao chứ? – nó chạy đến bên Hải Phi mặt toát đầy mồ hôi.

.

- Không sao! Em có bị thương không?

.

- Không! Đưa tay tôi coi! – nó cầm lấy cánh tay của Hải Phi rồi xăn ống tay áo lên, một vết trầy khá dài, máu đã bắt đầu rỉ ra…..

.

- Đưa cậu ta vào phòng y tế! - tiếng của một thầy giáo cất lên

.

Nó cùng Hải Phi vào phòng y tế, vết thương không phải nặng nên cũng khiến mọi người yên tâm, dù chưa từng một lần băng bó vết thương nhưng nó vẫn lấy thuốc, bông băng rửa vết thương và băng bó cho anh ta, mọi người tản ra hết ngoài kia để xem xét tình hình dàn đèn, chỉ còn lại nó và Hải Phi trong phòng y tế.

.

- Á…. - Hải Phi nhăn mặt, có lẽ nó hơi mạnh tay.

.

- Xin lỗi! – nó nhắm mắt tỏ vẻ trách móc bản thân – tôi sẽ nhẹ tay hơn!

.

- Em không làm y tá được rồi, kiểu này chỉ có hại bệnh nhân thôi! - Hải Phi trêu

.

Nó không để ý đến lời trêu chọc đó nữa mà chỉ chăm chăm nhìn vào vết thương trên cánh tay của Hải Phi, nếu không có anh ta chắc nó sẽ….nó không dám nghĩ tiếp, mọi việc xảy ra thật quá sức tưởng tượng

Sau một hồi vật vã cuối cùng nó cũng hoàn thành mặc dù đường băng không được đẹp lắm nhưng cũng là cả tấm lòng của nó.

.

- Cũng không đến nỗi tệ! - Hải Phi nhìn vào cánh tay

.

- ….

- Sao em im lặng thế! đến giờ vẫn còn sợ hả? trời đất! – anh chàng tỏ vẻ ngạc nhiên

.

- ….

.

- Có lẽ ông trời thấy thành ý của tôi chưa đủ nên không cho em cầm tay tôi lúc đó, đúng là cái gì cũng phải phụ thuộc vào ý trời! - Hải Phi nói như nghiệm ra, đầu lắc lắc

.

- …..

.

- Em tính cấm khẩu à? chẳng lẽ em đang trách tôi đã dẫn em đến đây để gặp phải tai họa này…tôi đã ...
« Trước1...121314151617Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bạn gái của thiếu gia
» Bí Mật Người Yêu Cũ
» Chỉ có thể là Yêu
» Cửa Tiệm Giặt Là
» Hoàng Tử Online
1234»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất
Disneyland 1972 Love the old s