XtGem Forum catalog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Truyện Chàng trai nào sẽ yêu em thật lòng
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 6782
• Mục: Truyện Teen
• Chia sẻ : SMS Google Facebook

Bà Lan trở lại nghiêm túc:
- Cô gái đó rất được đấy.
- Mẹ? – Hữu Uy ngạc nhiên. – Con trai mẹ đâu có ế mà mẹ lại hạ tiêu chuẩn xuống thấp như vậy? Cô ấy… chỉ là một cô gái giúp việc.
Hữu Uy hơi lúng túng. Thực ra, anh đã tưởng tượng ra cảnh mẹ anh cau mày mắng mỏ những suy nghĩ này của anh đối với một cô gái tầm thường như thế. Gia đình anh là gia đình danh giá, mẹ anh đâu có thể dễ dàng mà đồng ý một cô gái như vậy – ngay cả bản thân anh cũng không thể chấp nhận nổi với suy nghĩ đã thích cô ta. Anh nói chuyện với mẹ, chỉ mong những lời phản đối của mẹ dập tắt đi cái ý tưởng ngu ngốc đó của anh, vậy mà giờ phút này, bà lại cổ vũ là sao?
- An Vi là một cô gái tốt, nó cũng đã tốt nghiệp đại học đàng hoàng đấy chứ?
- Con không tin lý do này của mẹ. – Anh hơi ngả người ra sau ghế. – Chẳng lẽ cô ta lại là công chúa đội lốt Lọ Lem? – Hữu Uy nhướn mày hỏi.
- Không hẳn nhưng cũng gần như thế. – Bà Lan khuấy đều ly nước cam rồi đưa cho con trai – Con bé là con gái bà bạn học cùng cấp ba của mẹ, gia đình cơ bản, nề nếp. Và sắp tới khu đất rộng lớn mà ba mẹ con bé đang sở hữu được nhắm tới để xây dựng một khu resort cao cấp.
- Con biết là mẹ cũng không chịu thiệt đâu mà! – Hữu Uy đón lấy ly nước cam từ phía mẹ, nhấp một ngụm.
Bà Lan nhìn xoáy sâu vào mắt con trai:
- Nó không đáng gì so với gia đình ta đâu con trai, cái quan trọng là mẹ của con bé đã từng cứu mẹ.
Hữu Uy vươn vai, mọi muộn phiền trong anh đã hoàn toàn bay biến. Không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như thế! An Vi, An Vi…. Cái tên này hiện lên trong tâm trí anh đầy ngọt ngào. Giờ đây, anh chỉ mong từng phút từng giây cô đến đây để xóa tan đi những giờ khắc trống rỗng trong anh. Anh mỉm cười mở điện thoại, trên nền màn hình là An Vi nở một nụ cười rất tươi khi đang đứng lau ô cửa kính. Anh đã rất vất vả mới có thể chụp được một bức hình “tử tế’’ của cô. Anh thắc mắc tự hỏi, tại sao cô lại cười vui vẻ như thế mỗi khi nhìn thấy một chiếc máy bay bay ngang qua? Và cái động tác kỳ lạ của cô nữa… nó biểu thị cho điều gì? Anh muốn biết, rất muốn biết… tất cả những gì về cô.
An Vi đến muộn hơn bình thường. Hữu Uy rất sốt ruột. Anh hết cầm tờ báo lên rồi lại hạ xuống. Anh đi đi lại lại trong căn phòng. Bật, rồi lại tắt ti vi. Cô gái kỳ quặc này luôn làm người ta muốn phát điên lên.
An Vi vừa mở cửa đã thấy gương mặt của Hữu Uy đập vào mắt. Cô ngán ngẩm lắc đầu. Đúng là ngày nào cũng phải gặp anh ta thật khó chịu. Cô bước thằng vào bếp, mặc chiếc tạp dề lên người, định bụng bắt đầu với công việc dọn dẹp chiếc tủ lạnh thi thoảng bị Hữu Uy làm lem nhem bởi đồ ăn nhanh. Nhưng thật kỳ lạ, tất cả như đã được dọn dẹp hết một lượt. An Vi có cố kiếm cũng chỉ phải làm vài việc lặt vặt như kéo lại chiếc khăn trải bàn cho phẳng phiu và lau qua một vài vệt nước vẫn còn vương vãi trên sàn nhà gỗ.
- Tôi đã dọn hết cho em. – Hữu Uy đứng tựa lưng vào bức tường trước cửa phòng ăn.
- Tại sao anh phải dọn? – An Vi nhìn Hữu Uy đầy khó hiểu.
- Vì tôi muốn mời em đi ăn cơm. Thời gian em dọn dẹp sẽ quy ra thời gian em phải đi chơi cùng tôi. Ok? Bình thường em dọn nhà trong một tiếng rưỡi.
An Vi cởi chiếc tạp dề treo lên móc.
- Tôi chỉ ký hợp đồng dọn dẹp chứ không ký hợp đồng làm bạn gái của anh.
- Em thật bướng bỉnh. – Hữu Uy kéo cánh tay An Vi, đôi mắt đẹp của anh nhìn xoáy sâu vào mắt cô.
- Làm bạn gái anh nhé!
An Vi bặm môi. Người đàn ông này càng ngày càng quá đáng. Anh ta định lôi cô ra làm đồ tiêu khiển cho hết những tháng ngày nhàn rỗi sao? An Vi đá mạnh vào chân Hữu Uy.
- Quan hệ của chúng ta là quan hệ chủ tớ.
Hữu Uy nhăn nhó trước cú đá bất ngờ của An Vi.
- Em không đồng ý, anh sẽ theo em về tận chỗ em ở.
- Anh thích thì cứ việc.
An Vi bước đi không hề ngoái lại. Những người như anh ta chỉ giỏi nói những lời hoa mỹ mà thôi.
“Cô ấy không tin mình?” – Hữu Uy tự hỏi. Mình nhất định sẽ làm cho cô ấy phải tin. Anh khoác nhanh chiếc áo sơ mi lên người rồi vội vã cài cúc lại. Cuộc truy đuổi bắt đầu…
An Vi vẫn lững thững đi trên đường. Hữu Uy, anh ta bị bệnh gì không biết nữa? Chỉ còn gần một tháng nữa là hợp đồng kết thúc, lúc đó, cô sẽ hoàn toàn chẳng bị ràng buộc gì bởi anh ta. Cứ tưởng là một món hời, ai ngờ lại là một gánh nặng. An Vi thở dài, cô đá chân cho viên sỏi nhỏ chạy dọc trên đường cùng mình.
Dương Kha và Thảo Ninh chưa về. An Vi tra chìa khóa vào ổ, cánh cửa ken két mở ra. Cô thả mình nằm xoài trên chiếc phản gỗ, áp mình vào gối. Hương thơm của Thảo Ninh vấn vít in lại trong từng sợi vải. Thảo Ninh thật là một người con gái tuyệt vời, xinh đẹp, giỏi giang, làm gì cũng tốt. Cô thầm ghép đôi Thảo Ninh và Dương Kha, thấy họ đúng là xứng đôi vừa lứa. Có những người sinh ra là để dành cho nhau.
An Vi nhớ đến mối tình thời đại học của mình. Cô luôn dõi theo bước chân anh mỗi khi anh tới lớp. Cô có thể nhận ra anh trong hàng chục con người đang nhộn nhạo ngoài sân trường. Anh đẹp trai và tài giỏi, chỉ có những người con gái ưu tú mới có thể phù hợp với anh. Cô thì không phải là một người con gái ưu tú. Cô không dám theo đuổi anh. Cô đứng nhìn những người khác tặng quà cho anh những dịp lễ tình nhân, cũng mong mình một lần can đảm được như những người con gái ấy nhưng cô không thể… Cũng có đôi lúc anh cười với cô. Nụ cười tỏa sáng đầy dịu ngọt. Nhưng cô không tự mê hoặc mình quá lâu. Tình yêu với anh, cô vẫn mãi mãi giấu kín tận sâu trong đáy lòng.
Khi rời chân khỏi giảng đường đại học, cô đã nguyện mãi mãi quên đi tình yêu ấy. Nhưng điều đó xem ra thật khó, yêu một người, lại là yêu thầm, cảm giác lại càng khó quên. Cô chỉ mong chờ thời gian là liều thuốc tốt nhất xóa bỏ mọi nỗi đau. Hơn nữa, cô không còn có cơ hội được gặp anh. Cô tin, tất cả rồi sẽ chỉ còn là ký ức.
Chàng trai nào sẽ yêu em thật lòng – Phần 4
Có tiếng gõ cửa. Chẳng lẽ Thảo Ninh đã về? An Vi nhấc mình ra khỏi chiếc giường, tiến về phía cửa.
Cô nhìn người đàn ông trước mặt, cảm giác như sét đánh giữa trời quang…
- Sao lại là anh?
- Tôi đã nói là sẽ theo em về tận chỗ em ở cơ mà.
Hữu Uy nheo nheo đôi mắt nhìn cô.
- Anh… – An Vi nghẹn lời. Cô tưởng anh ta chỉ dọa cô, vậy mà anh ta làm thật.
- Có định cho tôi vào nhà không. Hàng xóm đang nhìn em kìa.
An Vi ló đầu ra khỏi cánh cửa. Mấy em đang nhìn cô cười, bắc tay lên che miệng nói bằng khẩu hình: “Người yêu chị đấy à?” rồi rúc rích cười với nhau khiến An Vi đỏ mặt.
- Anh vào trong nhà đi. Nhưng mà chỗ ở của đầy tớ không thể sánh được với chỗ ở của ông chủ đâu nhé.
Hữu Uy không ngại ngùng bước thẳng vào phòng. Anh nhìn quanh một hồi rồi gật gù.
- Cũng đâu đến nỗi nào?
Hữu Uy cầm chiếc ảnh trong khung nhỏ đặt phía đầu giường An Vi, anh miết một ngón tay lên tấm ảnh. Nụ cười An Vi sáng rõ hơn, dòng chữ phía dưới ảnh cho anh biết lúc đó cô mới bước chân vào đại học. An Vi vẫn còn khoác trên mình bộ đồng phục học sinh cấp ba, tóc buộc cao đuôi ngựa.
An Vi để mặc Hữu Uy đi đi lại lại trong phòng, lòng cô nóng như lửa đốt. Cô chỉ mong Thảo Ninh và Dương Kha về để giải vây giúp cô, không cô chắc ức nghẹn họng với người đàn ông này mất.
- Em ở đây một mình à? – Hữu Uy đặt khung ảnh ngay ngắn về chỗ cũ, cất tiếng hỏi.
- Không, hai mình. Anh uống nước không?
- Cũng được.
Hữu Uy duỗi chân ra đầy thoải mái. Anh cảm thấy rất hài lòng về việc đã phát hiện ra “hang ổ” của cô. Anh định hỏi An Vi thêm mấy câu thì có tiếng xe máy vào cổng. Mắt An Vi sáng lên, cô bỏ ngay cốc nước xuống rồi chạy ra phía cửa. Rốt cuộc thì Thảo Ninh và Dương Kha cũng về.
Dương Kha thấy sự xuất hiện đầy bất ngờ của Hữu Uy trong phòng thì đưa mắt nhìn An Vi như muốn dò hỏi.
- Ông chủ của tao đấy! – An Vi nhún vai.
Dương Kha không nói gì, anh về phòng cất đồ rồi lập tức quay trở lại. Anh thấy rõ, An Vi cũng không thích thú gì với sự xuất hiện của người đàn ông này.
Hữu Uy đặc biệt khó chịu khi thấy xuất hiện bên An Vi là một người đàn ông khác. Cô chưa phải là của anh nhưng anh thích cô và chỉ cần như vậy, anh nghĩ mình cũng đã có cớ để ghen.
Hai người đàn ông chưa kịp chào hỏi nhau, chỉ mới đụng chạm bằng những ánh mắt không mấy thiện cảm thì Thảo Ninh đã reo lên.
- Hữu Uy, sao anh lại đến đây?
- Thảo Ninh – Hữu Uy hồ hởi – Sao em cũng lại có mặt ở đây thế?
- Thì em ở đây mà. – Thảo Ninh lấp lửng rồi nhanh chóng đổi chủ đề, đưa mắt sang An Vi dò hỏi -Cậu quen anh họ tớ à?
- Anh họ cậu á? An Vi hơi ấp úng – Cũng gọi là quen.
- Anh là bạn trai cô ấy đấy!
Hữu Uy nói bằng giọng nửa đùa nửa thật. Nhưng ngay lập tức anh cảm nhận được cái nhìn sắc lạnh của An Vi và người đàn ông đứng bên cạnh. An Vi thì được phép nhưng còn anh ta là gì của An Vi mà nhìn mình với ánh mắt như thế? Hữu Uy càng thêm khó chịu.
- Anh ba hoa gì thế chứ. Đúng là đồ mặt dày…
An Vi đá chiếc dép đi trong nhà ra phía cửa. Cô không trút giận được lên Hữu Uy nên đành “chém thớt” chiếc dép tội nghiệp.
- Uầy, dám nói anh Hữu Uy mặt ba hoa mặt dày thì quan hệ của hai người không đơn giản đâu nhé.
Thảo Ninh vờ làm vẻ vô tình quay sang nói với Dương Kha. Dương Kha im lặng, nhưng Thảo Ninh có thể nhìn thấy trán anh hơi chau lại. Cô cười thầm. Rốt cuộc thì cơ hội của cô cũng đã đến.
Thảo Ninh rót nước vào chiếc cốc ban nãy An Vi còn đặt trên bàn, đẩy ra phía trước mặt Hữu Uy đầy thân thiện.
- Anh Hữu Uy ở đây ăn cơm cùng bọn em!
- Nhưng mà anh sợ có người không thích kìa.- Hữu Uy liếc nhìn An Vi đầy khiêu khích.
- Mấy khi anh họ tớ đến chơi, bọn mình mời anh ấy một bữa cơm, có được không An Vi?- Thảo Ninh dịu dàng.
- Ừ, được thôi, vậy để tớ đi chợ nhé! – An Vi cũng không muốn trở thành người mất lịch sự. Dù sao anh ta cũng là anh họ của Thảo Ninh mà.
- Để tớ đi chợ cùng cậu! – Thảo Ninh vòng lấy tay An Vi, bộ dạng thân mật.
Nhưng đúng lúc ấy, Dương Kha đã lên tiếng:
- Cậu ở nhà với anh họ đi, để tớ cùng An Vi đi chợ.
Nhìn gương mặt lạnh lùng của Dương Kha. Nụ cười trên môi Thảo Ninh thoáng chút gượng gạo. Có thể lúc này Dương Kha đang không hài lòng vì cô nhưng lùi một bước để tiến hai bước. Cô chấp nhận.
- Vậy hai người đi chợ nhé!
Dương Kha song song bước bên cạnh An Vi. Trong tâm trí anh tất cả đang rối bời. Anh muốn An Vi tự nói nhưng cô vẫn im lặng. Anh cảm thấy đau lòng. An Vi thực có tình cảm với người đàn ông này sao?
- Người đàn ông đó…
- Đang khiến tao đau đầu đây. Anh ta nói thích tao. -An Vi ngước đôi mắt trong lên nhìn Dương Kha. Trái tim Dương Kha như bị ai đó xiết chặt lại.
- Vậy cậu có thích anh ta không? – Dương Kha hỏi. Những nhịp thở của anh trở nên phấp phỏng. Anh rất sợ câu trả lời của An Vi sẽ là có.
- Anh ta thật là buồn cười. – An Vi đá đá mũi giày xuống đường.
Câu trả lời như vậy có nghĩa là gì? Dương Kha không hiểu. Anh mong An Vi rõ ràng một tiếng có hoặc không. Có như vậy, anh mới thôi cảm thấy hoang mang như bây giờ. Khi yêu, thực ra trái tim của người đàn ông cũng rất yếu mềm. Một chút biểu lộ không phản kháng với người đàn ông khác của người phụ nữ họ yêu cũng khiến cho họ lo lắng.
- Mà Thảo Ninh với mày thực là xứng đôi đấy!
An Vi đột ngột chuyển đề tài. Những gì trong tâm trí cô lúc nãy chợt được khơi gợi lại.
- Không nói chuyện của tớ với Thảo Ninh. Hoặc nói chuyện cậu và anh ta, hoặc là nói chuyện tớ với cậu thôi. – Dương Kha hơi gắt lên....
« Trước123456...12Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Play Boy Và Hot Girl (2015-09-05)
»Tháng Chín, ngủ yên nhé! (2015-08-09)
»Viết cho em, tháng Sáu! (2015-08-09)
»Nhận lại nhiều hơn (2015-08-05)
»Bạn phải tin đã (2015-08-05)
1234...101112»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tháng Chín, ngủ yên nhé!
» Viết cho em, tháng Sáu!
» Nhận lại nhiều hơn
» Bạn phải tin đã
» Chàng trai mặc đồ đen
123456»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất