Uyên cố gắng quên Hùng, cô tìm mọi cách để cố quên…. không biết cô lựa chọn việc xa Hùng có đúng không ? chỉ biết trái tim Uyên cứ đau lên từng hồi 1 . mỗi khi online thấy nick Hùng sáng Uyên không kìm lòng được…. cô phải làm sao đây ?
Trong khi Uyên cứ tự làm khổ mình thì Hùng chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, có lẽ Uyên muốn rời xa Hùng. Trong Hùng luôn dằn vặt vì đã lấy đi của Uyên 1 thứ quan trọng nhất , 1 thứ mà nếu sau này Hùng không phải là người chồng của Uyên, có thể cuộc sống của Uyên sẽ không được hạnh phúc. Đã không biết bao nhiêu lần Hùng tự chửi bản thân không kiềm chế được để rồi xảy ra chuyện đó, người đau khổ nhất sẽ là Uyên – người Hùng yêu thương hơn chính bản thân mình.
Hùng không muốn bước tiếp nữa, dường như bên cạnh Hùng chưa 1 lần Uyên được hạnh phúc. Hùng biết Hùng không thể quan tâm Uyên…. không thể lo lắng cho Uyên, không thể cùng Uyên chia sẻ … Hùng buồn lắm khi 1 bên là Uyên, 1 bên là gia đình…. mọi thứ trong cuộc sống của Hùng có rối tung hết cả lên. Hùng biết phải làm sao ? công việc của Hùng bước vào bế tắc, Hùng có quá nhiều thứ để lo toan. Hùng buồn lắm. có lẽ Uyên đòi chia tay lại là cách hay .
Hùng cố tìm quên Uyên trong công việc, mỗi khi nhớ Uyên Hùng lại ra đấm bao cát, trút giận vào đó hết những bực dọc. đã 1 tuần trôi qua , không có Uyên bên cạnh, nhưng hình bóng của Uyên cứ lẩn khuất trong trái tim Hùng, làm Hùng không thể quên đi được. mỗi bước Hùng đi trên mỗi con đường , trong mỗi ý nghĩ , nụ cười của Uyên , Hình bóng của Uyên lại hiện lên, bên cạnh Hùng.
Hùng cứ nghĩ sẽ lẩn tránh được Uyên mãi , nhưng rồi cuối cùng cũng phải đối mặt với Uyên.Gặp Uyên ngồi 1 mình ở quán nơi 2 người thường đến.HÙng kéo ghế ngồi đối diện Uyên và nói :
– Anh muốn nói chuyện với em.
Uyên hơi bất ngờ nhưng cố gắng đáp lại :
– tại sao khi em muốn nói chuyện với anh , ở phía anh luôn là im lặng. thế sao anh muốn nói chuyện với em ….em phải luôn là người lắng nghe ?
– em muốn chúng mình chia tay m anh sẽ không nói gì vì anh rất bực, vì tại sao tự nhiên em lại nói những lời đó với anh. Ban đêm anh ngủ sang anh nhận được 1 loạt tin nhắn, anh đã không thức đêm, anh chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Em tự nói 1 loạt …..
– anh không hiểu thì để em nói cho anh hiểu, bởi vì đã lâu rồi chỉ có em chạy theo anh thôi.
Hùng cau mày….
– đấy là em nghĩ phải không ? tại sao em nghĩ quá nhiều.
Uyên lắc đầu phủ nhận :
– không đó là sự thật mà , em nghĩ như thế đấy.
Nhìn Uyên Hùng cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng
– không dành thời gian cho nhau không nói yêu nhau là trong lòng không còn yêu à? Em có biết rằng anh tuyệt vọng thế nào trong công việc của anh không? Mệt mỏi đủ thứ. Em cứ muốn anh phải nói yêu nói thật nhiều nhưng 1 con người chỉ biết nói nói để làm gì?? Anh chỉ biết anh nghĩ về em nhớ về em là được, thế cứ yêu là phải nói ra a? nói ra là yêu sao? Anh là vậy đó không có nhiều thời gian để quan tâm tới em.
Uyên ngước mắt nhìn thẳng vào mắt Hùng, nét mặt buồn buồn
– phải anh là như vậy ,em hiểu , em hiểu anh sẽ làm những gì dành cho em nhưng anh có bao giờ hiểu em không ? đi với em nhưng tâm hồn anh treo lơ lửng tận chỗ nào. Anh đi với em như anh đang thực hiện 1 nghĩa vụ vậy. em có bắt anh lúc nào cũng ở bên em đâu nhưng ít ra khi gặp em anh cũng để cho em thấy rằng anh thật sự thoải mái khi ở bên em chứ? Em muốn chia tay nhưng không 1 lần anh níu em lại , đến cả lúc cuối cùng anh cũng không để cho em biết anh có yêu em thật sự hay không ? bên anh có công việc, anh bận rộn với nó , còn em ? em làm gì có chỗ đứng trong cuộc sống của anh. Anh có bao giờ nghĩ đến em hay không em không biết, em biết không phải cứ nói yêu mới là yêu , cũng không phải cứ yêu là phải ở bên nhau , nhưng ngay cả ở bên nhau em cũng thấy anh như ở 1 nơi nào đó xa lắm, anh chưa 1 lần hỏi em xem hôm nay em thế nào? Có chuyện gì vui không?hay có gặp chuyện gì không ? chỉ có em tự kể cho em nghe…..và anh thì ậm ừ cho qua chuyện.
– hôm đó em thực sự rất mệt, em đi cả ngày, nước mưa, trời lạnh , không 1 lần nghỉ ngơi, được gặp anh em vui lắm nhưng vui đâu không thấy chỉ thấy anh như miễn cưỡng ở bên em . có thể em nghĩ nhiều nhưng em thực sự không biết mình đang đứng đâu trong cuộc sống của anh nữa. Nói thật nhiều lúc em ghen với em trước đây được anh quan tâm, chia sẻ. Những lúc em buồn em chỉ mong được 1 câu nói cố gắng lên của anh , em cũng có thể đứng lên và cố gắng được, nhưng những lúc em buồn nhất em chỉ biết lang thang trong mưa. Biết bao lần em để nước mắt hòa tan với nước mưa, để cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn.
-……………..
– em đòi chia tay nhưng trong lòng em có muốn thế đâu? Em đã cố gắng biết bao nhiêu, ban ngày em làm bản thân bận rộn, nhưng cứ đêm xuống mọi thứ chìm dần em lại không ngủ được. cứ thức đến 3- 4 h sáng thậm chí có đêm không ngủ được , sáng dậy lại bắt đầu 1 ngày mới đi học từ sáng đến tối mịt.
– anh không hiểu em nghĩ gì? Tại sao lại nhắn những tin như vậy ? em muốn chia tay ?
– em cũng chẳng hiểu nữa. vì lúc đó em muốn anh kéo em lại , ít ra cho em biết trong cuộc sống của anh em vẫn có chỗ đứng
– lúc đó anh ngủ từ tối, sáng mới dậy.
– sau đó em cũng hiểu được rằng 1 khi em nói chia tay thì với em chỉ còn là im lặng thôi, anh sẽ không làm gì cả, không điện thoại, không nhắn tin, không gặp. sau đó em chấp nhận …..cố gắng quên anh- Uyên ngập ngừng – Nhưng thật khó
– tại sao phải vậy, chính em muốn vậy mà?
Uyên im lặng không nói , Hùng nhìn Uyên và nói :
– em à! Mình chia tay nhé ! anh sẽ nói chia tay để anh và em có thời gian khẳng định mình trong mỗi người, để biết em quan trọng thế nào với anh, để anh biết anh sẽ không chán em, và để anh có thể xem mình có thể thực hiện được lời hứa vào nhiều năm sau không. Và anh là người chủ động để em đỡ phải nghĩ ngợi nhiều.
Uyên nhìn Hùng, nước mắt tuôn rơi, có lẽ đây là lần thứ 2 cô khóc trước mặt Hùng thế này. Nhưng cố gắng kìm nén những giọt nước mắt đang trực trào ra khi con tim Uyên như vỡ vụn , Uyên gật đầu :
– em hiểu , em chấp nhận, giờ tâm trạng em không tốt, em chấp nhận lời chia tay, không níu kéo anh nữa đâu, cứ làm những gì anh muốn. giờ em về trước, em cảm thấy không tốt lắm. chào anh
Hùng nhìn Uyên đau xót, Hùng không muốn Uyên như thế nhưng có lẽ đây là cách tốt nhất, nhìn dáng Uyên đi xa nước mắt Hùng cũng từng giọt rơi xuống, Hùng làm thế có đúng không?Bạn Thân Yêu Nhau Là Điều Hoàn Toàn Có Thể – Phần 4
Mọi chuyện vẫn diễn ra hàng ngày đều đều, không ai nhận thấy ở Uyên 1 điều gì khác lạ, cô quá mạnh mẽ chăng…. Uyên biết không phải thế, nỗi đau này quá lớn, cô không thể nào chịu đựng được. Trong giấc mơ những giọt nước mắt cũng lăn trên má cô, những giọt nước mắt nhớ nhung mỗi khi cô thức dậy… mọi thứ đều làm cô nhớ đến Hùng – cô đã quen với hình ảnh của anh trong suốt 6 năm trời… cô không biết ở cách cô 5 km kia cũng có 1 người đang nhớ đến cô da diết.
Hùng tìm quên đi trong công việc, nhớ lại những giọt nước mắt của Uyên, lòng Hùng đau, anh đau lắm như chính bản thân anh đang phải khóc, phải đau như Uyên vậy. Không phải là vì anh không hiểu Uyên đang nghĩ gì, nhưng anh không đủ tự tin để mang đến cho Uyên niềm hạnh phúc mà Uyên cần có. Hùng không thể tưởng tượng 1 người con gái mạnh mẽ như Uyên có 1 ngày lại khóc trước mặt anh, những giọt nước mắt lăn nhanh để rồi Uyên cũng nhanh tay gạt lấy nó, Hùng nhìn thấy… sao lại không cơ chứ … Hùng muốn giang tay ra ôm lấy Uyên vào lòng, nhưng anh chỉ biết im lặng nhìn Uyên bước đi, nhìn cô lẻ loi quá… Anh không biết mình lựa chọn như thế có đúng không. Có phải chia tay Uyên là đúng đắn, dù anh biết rằng Uyên sẽ khó có thể yêu được người khác. Uyên là vậy… đã không yêu thì thôi, yêu rồi thì chung tình lắm.. Hùng nhớ có lần Uyên nói nếu đã yêu Hùng rồi thì người chồng tương lai của Uyên chỉ có thể là Hùng hoặc là không ai cả.
Hùng sợ gặp Uyên… Mỗi lần online, thấy nick Uyên sáng, Hùng cố gắng quên đi… cố gắng tập trung vào công việc, anh sợ đối diện với Uyên, anh sẽ không đủ can đảm để nói lời chia tay với Uyên. Quen có Uyên bên cạnh rồi, giờ 1 mình, cảm giác thật khó chịu… anh chỉ muốn lao lên xe, và đi như bay xuống gặp Uyên, ôm Uyên vào lòng và anh lại có Uyên bên cạnh. Biết bao nhiêu lần tự nhủ lòng mình như thế, nhưng đều kịp ngăn lại. Không thể ích kỉ như vậy được.
Cách nhau chỉ 5km thôi nhưng tưởng chừng xa lắm, Hùng cố gắng đi những đường có thể gặp Uyên, còn Uyên cố gắng đi thật nhanh và cũng về thật nhanh, Uyên sợ trên con đường về bất chợt bắt gặp 1 ai đó giống Hùng, Uyên sẽ không chịu nổi. Uyên cố gắng tỏ ra mình mạnh mẽ, Uyên nói với Hùng rằng nếu không yêu có thể làm bạn, làm anh em, vẫn nói chuyện với Hùng bình thường khi mỗi lần cả 2 cùng online, nhắc lại chuyện đã qua như 1 kỉ niệm. Nhưng cô cũng không quên nói cho Hùng biết rằng cô vẫn nhớ Hùng, Uyên nghĩ chẳng có gì phải nói là không nhớ khi trong lòng đang nhớ, nhưng cô luôn nói là hy vọng ngày mai sẽ quên Hùng sau câu nói nhớ đó.
Uyên thay đổi nhiều, ban ngày cô làm cho bản thân bận rộn nhưng mỗi đêm, nỗi nhớ Hùng lại dồn nén, Hùng nói Hùng có người yêu mới, Uyên cảm thấy trái tim như muốn vỡ ra… mọi thứ Uyên hy vọng cũng mất, Uyên đã hy vọng 1 ngày Hùng sẽ trở lại bên Uyên.. nhưng có lẽ còn xa lắm. và có lẽ là chẳng bao giờ. Khi mà Hùng giờ đã có niềm vui mới. Cô không trách không hận Hùng. Có lẽ nên quên , quên đi là tốt nhất, Nhủ là là thế nhưng Uyên không thể lừa gạt bản thân được.
Dù cố tránh mặt nhau nhưng cuối cùng 2 người cũng phải gặp nhau. Trong ngày đám cưới chị gái Uyên.
Uyên vốn không định nói cho Hùng biết, nhưng Hùng quá thân thiết với gia đình cô, nếu Hùng không xuất hiện thì cô biết ăn nói sao về sự vắng mặt của Hùng người mà gia đình cô coi như là 1 thành viên trong gia đình? Cô sợ nếu gặp Hùng cô sẽ không thể kìm chế được, không thể tỏ ra mạnh mẽ được. Cô biết làm thế là vô lí nhưng cô đã cố ngăn sự xuất hiện của Hùng vào ngày đó. Cô cũng không ngại mà nói cho Hùng biết rằng cô đã suy nghĩ cái gì, anh đã yêu người khác anh có thể gặp Uyên mà không suy nghĩ gì nhưng Uyên thì không, từng ngày từng giờ hình ảnh của Hùng vẫn in đậm trong tâm trí Uyên, nếu gặp lại Uyên sẽ phải đối mặt thê nào đấy ? cố gắng tỏ vẻ không có gì chăng? Nhưng Uyên không ngăn được, Hùng có ảnh hưởng đến gia đình cô, và lại dù có thể nào cô cũng không mong gia đình cô nghĩ không hay về Hùng – người cô yêu thương.
Cứ nghĩ đến chuyện Hùng sắp xuất hiện trước mặt Uyên… Uyên hồi hộp lắm, dù bên cạnh cô vẫn có những thằng bạn chí cốt, cô mệt mỏi, chán nản… gặp Hùng nhưng chỉ toàn nói cạnh nói khóe nhau, thật khó mà tin được cô lại có thể nói ra những câu như thế, nhưng cũng tại Hùng làm cô muốn nổi điên, dù biết rằng trái tim cô vẫn yêu Hùng, Hùng lại còn khoe hồi tối đi chơi với người yêu. Uyên nào biết trong lúc đó, Hùng đang ghen, ghen với những thằng bạn chí cốt của Uyên, đang bên cạnh Uyên kia, cười cười