* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :7 ngày để nói anh yêu em !
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 5344
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook

- Hả, tại sao? – Nhỏ sững sốt suýt đánh rơi chén cơm xuống đất. Nhỏ còn chứa lành được vết thương mẹ thiên vị người ngoài thì mẹ lại cho nhỏ thêm một vết thương chí mạng nữa.
- Con cũng biết là con chưa đủ tuổi, để ký kết tham gia đến phút cuối chương trình, người ta đã liên hệ với mẹ. Mẹ nghĩ hai đứa thân nhau như vậy, chắ là không có vấn đề gì đâu, cho nên mẹ thay con ký rồi.
Cằm nhỏ xém chút rơi xuống đất, mắt nhỏ tí nữa thôi là lọt tròng, nhỏ lắp bắp hỏi mẹ:
- Mẹ…ý mẹ là mẹ đã ký hợp đồng….nghĩa là có trả tiền hả mẹ.
- Ừ ….- Mẹ nhỏ thẳng thừng gật đầu.
- Vậy tiền đâu, tiền đâu….
- Con nghĩ xem, hang ngày con ăn cơm, rồi đi học…tiền ở đâu – Mẹ nhỏ chặn lời ngay lặp tức – Cho nên, tiền người ta đưa thì con đã xài rồi, bây giờ con không quay tiếp thì phải đền hợp đồng. Mà phải đền hợp đồng thì từ nay con không được tiền tiêu vặt, đi học phải đi bộ để tránh hư xe và tốn tiền gửi xe, đi xe buýt càng không được. Từ đây cho đến khi trả hết tiền hợp đồng, con không được mua quần áo, sách vở gì hết cả.
Nhỏ nghe xong thì như sét đánh ngang tai….không có tiền…không có tiền….thì làm sao mà sống trong cái xã hội hễ mở miệng là nhắc đến tiền cơ chứ. Mẹ nhỏ cũng thật là quá đáng mà, tiền mẹ giữ có cho thêm nhỏ tí nào đâu cơ chứ. TT_TT
- Ba….ba cho con tiền nha ba – Nhỏ nghiêng người nói nhỏ với ba mình từ nãy đến giờ không lên tiếng nào cả.
- Con gái à, tiền ba bị mẹ con quản hết rồi, con tự lo liệu vậy – Ba nhỏ cũng thì thầm lại với nhỏ.
Vậy là hết cách rồi.
Nhỏ thờ dài, thật sự là không còn muốn ăn cơm nữa. Nhỏ đứng lên định bỏ về phòng, thì mẹ nhỏ đã nói lớn:
- Này, con không ăn cơm à. Nói cho con biết trước, bữa cơm hôm nay là bữa cơm ngon cuối cùng, con không ăn thì bắt đầu từ ngày mai phải chan nước tương đó.
Nhỏ thật sự là muốn khóc quá đi mất. Sao cái số của nhỏ lại khổ đến thế này. Thôi thì làm ma no còn hơn ma đói, có thực mới vực được đạo. Ăn cơm no say rồi tìm kế đối phó vậy.
Về phòng, nhỏ nằm gác tay lên trán thở dài, tìm tới tìm lui cũng không có cách nào hết. Nếu nhỏ không hét ầm lên với Lập Khiêm mà cứ âm thầm làm thì Lập KHiêm đâu thể kể với mẹ nhỏ, thì giờ đây đâu có phải khổ sở bị mẹ nhỏ chèn ép đến như thế chứ. Trăm sai, ngàn sai đều là lỗi của nhỏ.
Đang trăn trở thì tiếng Lập Khiêm lại vang lên.
- Suy nghĩ lại chưa?
- Tiểu nhân, ai cho ông tự tiện vào phòng tui – Nhỏ tức giận ném cho Lập Khiêm một cái mắng.
- Tiểu nhân. Đang nói bà à, cũng đúng, bụng dạ bà hẹp hòi, rất xứng đáng làm tiểu nhân – Lập Khiêm làm như không biết nhỏ mắng mình rồi quy chụp vê phía nhỏ .
- Tui là đang **** ông, đúng là chẳng đáng mặt nam nhi, đấu không lại thì kêu viện binh giúp đỡ - Nhỏ nhìn Lập Khiêm một cách khinh bỉ.
- Tui kêu viện binh khi nào?
- Còn không phải à, chẳng phải ông đã méc mẹ tui chuyện tui từ bỏ không quay à.
- Haha, tui mà cần phải làm như thế à. Muốn bà đi quay thì thiếu gì cách…cần gì phải đi méc mẹ bà.
- Vậy sao mẹ tui biết ….- Nhỏ tức giận dậm chân hỏi rồi một tia sang lóe qua đầu nhỏ , cuối cùng nhỏ gầm lên – Diệp Loan, chị giỏi lắm, dám ném đá giấu tay.
Hóa ra lúc nhỏ hết lên với Lập Khiêm trong điện thoại thì bị chị gái nhỏ nghe thấy và bà chị lẻo mép liền chạy đến méc với mẹ nhỏ, cuối cùng nhỏ phải lãnh sự thống khổ vào người.
- Thấy chưa, bà đúng là bụng ta suy ra bụng người , lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử - Lập Khiêm nhân cơ hội đã kích nhỏ.
- Tui hỏi ông, vậy ông định làm cách nào để tui đi quay tiếp.
- Cho bà xem bức hình cực đẹp này – Lập Khiêm chìa ra trước mặt nhỏ một tấm hình trong điệnt hoại di động.
Cha mẹ ơi, là tấm hình nhỏ mặt nhăn mày nhó rất khó coi khi bị tên này bắt chở hắn về vào cái ngày nhỏ tuyên bố đá *** Hiểu Huy giữa sân trường.
- Tấm hình này chụp phải nói là rất đẹp. Đem làm hình kỷ yếu của năm học được lắm đó – Lập Khiêm khoái trí cười đe dọa.
Diệp Hân thật sự muốn khóc chết đi được, tấm hình đó sao mà xấu thấy sợ vậy không biết nữa. Nếu mà bị đem khoe ra, chắc là nhỏ độn thổ mà sống chứ không thể nào đối mặt với những giọng cười chế giễu kia.
Nhưng mà, nhỏ không thể để bị tên này uy hiếp như vậy được, đành phai gỉa vờ làm cứng thôi. Với lại, tên này chắc chưa biết cái vụ mẹ nhỏ mới vừa xử nhỏ đâu.
- Xí…tấm hình đó mà có thể đe dọa được tui à. Nếu ông đem hình đó ra post lên mạng, tui lập tức đem hình khỏa thân hồi nhỏ của ông ra ọi người xem, còn có phần chú thích đặc biệt nữa đó …hehe …
Thấy nhỏ cười nham hiểm như vậy, Lập Khiêm tái cả mặt lại, không ngờ mấy tấm hình đó của mình lại lọt vào tay của nhỏ. Cậu bực tức nhìn nhỏ hỏi:
- Vậy bây giờ bà muốn sao mới chịu quay tiếp.
- Nếu như ông kể được câu chuyện khiến tui cười, tui sẽ miễn cưỡng quay tiếp – Nhỏ làm ra vẻ tốt bụng rộng lượng đáp.
- Được, quân tử nhất ngôn, ai sai làm con chó – Lập Khiêm gật đầu nói.
- OK – Nhỏ vênh mặt đáp.
Lập Khiêm tằng hắng vài cái rồi suy nghĩ câu chuyện nào hài khiến nhỏ phải bật cười, cuối cùng cậu nghĩ ra:
- Được, tui bắt đầu kể đây, bà nghe nha: Có một anh bạn A đang đi vui vẻ trên đường thì bị một tên B cầm dao chạy đến nói:
B: Cướp đây, mau đưa tiền cho tao ?
A:Tiền loại nào hả anh?
B: Còn tiền loại nào nữa?
A: Tiền chẵn tiền lẽ, tiền việt nam, ngoại tệ, anh lấy lọai nào?
B: Đưa hết đây.
A: Chỉ lấy mỗi tiền thôi hả anh?
B ( nhíu mày hỏi ): Ý mày là sao?
A: Ý em là anh chỉ lấy tiền còn đồ giá trị thì không lấy hả.
B: Tao lấy cả dồ cả tiền.
A ( lại hỏi tiếp ): Đồ giá trị thì có 3 lọi, alấy loại nào?
B: Còn có 3 loại à, 3 loại nào?
A ( vô tư đáp ): Một loại giá trị với em nhưng không giá trị với anh, một loại giá teri5 với anh nhưng không giá trị với em, một lọi không giá trị với hai chúng ta nhưng giá trị với người khác.
B ( tức giận): Mày định trêu tao đấy à, có nôn ra gết không thì bảo.
A ( vô tội ): Anh ơi, có thứ em nôn ra được, nhưng có thứ em phải vào WC mới nôn ra được.
B ( cau mày ): Thằng này nguy hiểm quá…..KHông cần biết mày não thật hay não giả, n61u mày còn lằng nhằng thì tao xiên thạt đấy.
A ( giơ tay xin phát biểu): Em góp ý xíu, anh diễn tả cảm xúc vẫn còn hiền quá, không thấy uy gì hết.
B: Lại ý gì đây?
A ( lập tức hướng dẫn ): Ăn cướp phải có uy và sắc diện phải đáng sợ, Đôi mắt phải ác, phải vô hồn. Phải có khí thế khiến cho thằng bị cướp nhìn thấy khóc hoảng sợ, chưa cần nói đã tự động nôn ra hết.
A ( nhìn B nói ): Anh đưa em con dao, em làm thử cho anh xem , lần sau cứ thế mà làm theo.
B ( nghĩ thầm): Thằng này nhìn ngu ngu, nói chuyện như thằng đần, chắc học nhiều quá ngố người. Mình cứ đưa dao cho nó để nó dạy mình, học ít kinh nghiệm để sau này còn đi cướp.
B: Được rồi, cầm lấy rồi làm thử tao coi. Làm không được thì nát thây nha con.
A ( lập tức cười gian): Mày đã bị lừa, giờ thì tao có hai phương án ày chọn lựa.
B ( khoái trí): Quả nhiên rất có phong độ, gương mặt biểu cảm rất chuyên nghiệp.
A ( chĩa dao về phía B , mặt lạnh như tiền uy hiếp) : Một là móc hết đồ trên người mày để xuống sau đó biến. Hai là tao sẽ cắt cổ mày và lấy nội tạng mày đem bán kiếm ít tiền ăn sang.
B: Đúng là có học có khác, câu chữ rất máu lạnh, rất đáng học hỏi.
A: Mày có 10 giây để lựa chọn hai phương án.
B ( cười to ): Mày làm tốt lắm, tao biết rồi, trả lại cho tao.
A: Một…..mười. Hết giờ
B ( toát mồ hôi hột): Xong rồi đó anh ơi.
A ( thãy thảy con dao): Tao đếm từ một đếm ba mà còn thấy mày thì …
B ( hoảng sợ đến muốn đái ra quần): Em biến liền đây anh.
Diệp hân nghe đến đây thì không nhịn được cười nữa, mà cười phá ra nói:” Thằng B kia đúng là đồ ngốc mà, sao nữa”
Lập Khiêm thấy DIệp hân cười, cậu cười thầm kể tiếp:
A ( thấy B chạy liền gọi theo ): Ê, chạy đi đâu đấy.
Nhưng B càng gnhe kêu thì càng vắt chân lên vai chạy.
A ( ngẫm nghĩ ): Kì vậy ta, mình gọi để trả dao mà anh ấy chạy gấp đôi vậy ta.
A ( nhún vai ): Đúng là khó hiểu mà, thôi đem đồ đi về vậy, khi nào gặp thì trả vậy.
Diệp hân nghe đến khúc này thì cười chảy cả nước mắt. Lập Khiêm vui vẻ nói:
- Nhớ, ngày mai thức dậy sớm đi quay.
Nói xong thì quay lưng bỏ đi về. Diệp hân sực tỉnh, nhỏ đang định làm khó hắn mà lại quên mất. Huhu
Chương 24: Một cảm giác rất yomost.

Diệp Hân ôm một bụng tức đi ngủ, sáng sớm vẫn bị tiếng chuông điện thoại đáng ghét làm tỉnh dậy. Uể oải làm vệ sinh xong, nhỏ đi xuống lầu một cách lười biếng. Một ngày chủ nhật buồn chán.
Nhỏ ăn sáng xong thì mọi người cũng lục tục kéo đến.
Nhỏ liền đưa ánh mắt oán trách phóng ngay chú đạo diễn.
Chú đạo diễn nuốt nước miếng ực một cái cố gắng cười hề hề như không cò gì với nhỏ.
- Chú…. – Diệp Hân gằn giọng gọi.
- Có gì từ từ nói – Chú đạo diễn toát mồ hôi hột trước khí thế giết người không dao của nhỏ.
- Tại sao….sao chú nỡ lấy mấy cái hình ảnh bi thảm của con mà lên hình chứ - Nhỏ không thèm khách sáo mà hét lên hỏi.
- Cái đó…cái đó …- Chú đạo diễn gãi gãi đầu nhìn nhỏ nói – Vì hay mà.
- Mất mặt lắm chú biết không hả - Nhỏ tức giận nói.
- Mất mặt…sao chú không thấy , chú vẫn bình thường mà – Chú đạo diễn sửng sốt hỏi.
- Đương nhiên rồi, mất mặt con chứ có mất mặt chú đâu mà thấy – Nhỏ mếu máo trách.
- Ờ ờ ….mặt con vẫn còn trên cổ chứ có mất đâu – Chú đạo diễn giả vờ không hiểu ý nhỏ đáp.
Diệp Hân thật là bị ông chú này làm tức chết mà. Nhỏ phải đối mặt với hai người này suốt mấy tuần liền, chắc là nhỏ chết vì tức quá. Thế là không nói không rằng, nhỏ bước nhanh đến bên cạnh chú đạo diễn dùng bàn tay mềm mại hơn nước, êm dịu hơn tơ của mình nhẹ nhàng vấu một cái vào vùng eo đã được bảo vệ bởi một lớp áo sơmi của chú ấy.
Tiếp thao sau đó, là một cú rên ầm ĩ vì không dám hét lờn của chú đạo diễn.
- Á….đau đau quá .
- Đau, sao con không thấy gì hết vậy – Diệp Hân buông tay ra khỏi eo chú đạo diễn phủi phủi vài cái đáp.
Haha, cái này gọi là ăn miếng trả miếng, người nợ ta một, ta trả gấp đôi.
Mọi người xung quanh nãy giờ nín nhịn, bây giờ không nhịn được đành phá ra cười.
- Chú mà còn quay cái kiểu đó, con cho chủ ngủm dài dài luôn – Diệp Hân nhìn mặt mày nhăn nhó của chú đạo diễn cảnh cáo.
- Con phải biết là, chương trình này của chúng ta là mua lại, cho nên mọi người cũng gần như đã biết hết cách thức rồi, sẽ không còn thích thú nhiều với chương trình. Cho nên chúng ta cần sáng tạo cái mới khiến người theo dõi thích thú – Chú đạo diễn từ tốn giải thích vớ nhỏ.
- Cái mới của chú là biến con thành trò hề ọi người à – Diệp hân tức tối dậm chân nói.
- Thật ra chú thấy như vậy rất dễ thương. Mọi phản hồi về chương trình đều bảo rằng rất thích.
“ Rất thích” , nhỏ mà thèm vào. Nhưng mà vì cái hợp đồng mẹ ký, vì cơm áo gạo tiền, đành liều mạng thôi.
Nhỏ đành ngồi yên ấy chị trang điểm tiếp tục công nghê tô son chét phấn. Mấy lần trang điểm sau này không lâu như lần đầu, lần đầu vì đám lông mày mọc lộn xôn của nhỏ, mấy chị phải mất công dẹp cỏ. Mà nhỏ thì cứ nhảy như con loi choi vì đau nên mất nhiều thời gian. Còn lần này, mấy chị dùng nước hoa hồng tẩy sạch mặt cho nhỏ, sau đó đánh tí má hồng chứ chẳng dậm phấn vì da nhỏ thanh thanh sẵn rồi. Nói chung là trang điểm nhẹ....
« Trước1...1617181920...28Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Truyện Yêu gái matxa và kết cục
» Tôi không phải là công chúa
» Tôi ghét anh...đồ du côn
1234»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất
Old school Swatch Watches