XtGem Forum catalog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Thời gian tươi đẹp
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 8016
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
ề cao tinh thần tiết kiệm nhưng tiệc mừng công tối nay được tổ chức tại phòng tiệc của một tầng khách sạn sang trọng, đèn đóm rực rỡ. Công ty còn mời đơn vị nghệ thuật ở bên ngoài đến biểu diễn văn nghệ.

Mở màn là một điệu vũ la tinh sôi động, mấy cô gái mặc váy đỏ giống nhau nhảy rất nhiệt tình trên sân khấu phía trước, thu hút ánh mắt của những người có mặt, cũng thành công khuấy động không khí trong buổi tiệc.

Lâm Thiển ngồi ở bàn tròn thuộc dãy thứ tư. Hai ba bàn bên cạnh đều là nhân viên thuộc bộ phận do cô quản lý. Cao lương mỹ vị đã bày hết lên bàn nhưng tạm thời chưa có ai động đũa, bởi vì bọn họ chờ CEO phát biểu. Lâm Thiển vừa uống nước hoa quả vừa đưa mắt lên bàn ở vị trí chính giữa hàng đầu tiên. Lệ Trí Thành ngồi quay lưng về phía cô, anh đã cởi áo comple, chỉ mặc áo sơ mi đơn giản nhưng vẫn nổi bật.

Màn biểu diễn nhanh chóng kết thúc. Ánh đèn tối hẳn, một luồng sáng tập trung lên sân khấu. Ở bên dưới, phòng tiệc đầy ắp người trở nên yên tĩnh trong giây lát.

Người chủ trì là một cô gái xinh đẹp của bộ phận Hành chính. Cô cầm micro, uyển chuyển đi lên sân khấu.

“Các vị lãnh đạo, các vị đồng nghiệp, chào buổi tối.”

Mọi người hưng phấn vỗ tay rào rào. Cô MC nói những lời chúc phúc rồi tóm tắt thành tích huy hoàng của Vinda và Aier. Mỗi khi cô ta đọc một con số, bên dưới lại nổi lên tiếng vỗ tay. Lâm Thiển ngồi giữa đám đông náo nhiệt, trong lòng cũng hết sức phấn chấn.

Ái Đạt, Ái Đạt của anh, của cô và tất cả mọi người từng có thời rơi xuống đấy vực. Lúc bấy giờ, chẳng ai nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Hơn một năm trước, toàn bộ số tiền trên sổ sách của bọn họ chưa đến mười triệu. Vậy mà ngày hôm nay, bọn họ tổ chức tiệc mừng công tại khách sạn sang trọng nhất thành phố. Bây giờ, các đối thủ cạnh tranh trong ngành nghe đến tên Ái Đạt là nơm nớp kiêng dè.

Tất cả những điều này đều do một người tạo ra.

Giọng nói xúc động của cô MC vang lên: ‘Tiếp theo, xin mời Tổng giám đốc Lệ Trí Thành lên phát biểu.”

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy. Thậm chí còn có người đứng lên, vỗ tay nhiệt liệt.

Cuối cùng, tất cả mọi người vô thức đều đứng dậy. Người đàn ông ngồi ở vị trí chính giữa đầu tiên cũng thong thả đứng lên, cầm ly rượu đi lên sân khấu.

Khi anh đứng dưới ánh đèn, đưa mắt một lượt quanh phòng tiệc, bên dưới im lặng như tờ trong giây lát.

Lâm Thiển ngắm gương mặt lấp lánh dưới đèn. Anh đứng ở đó, cao lớn nổi bật.

Tim Lâm Thiển đột nhiên đập thình thịch trong lồng ngực.

“Tôi từng cho rằng, cả cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ dính dáng đến kinh doanh.” Lệ Trí Thành cất giọng trầm thấp ôn hòa.

“Bởi vì anh trai tôi, anh ấy đã lãnh đạo Ái Đạt tạo ra một thời kỳ huy hoàng.” Anh nói tiếp.

Lúc này, rất nhiều nhân viên lâu năm của công ty chợt nhớ tới CEO trẻ tuổi xuất sắc quá cố. Tài năng của người đàn ông đó có lẽ không nổi trội như Lệ Trí Thành, nhưng anh cũng dẫn dắt doanh nghiệp phát triển với tốc độ cao trong một thời gian dài.

Bọn họ cũng ý thức được, CEO chưa đến ba mươi tuổi trước mặt còn một thân phận khác, đó là người kế thừa sự nghiệp của gia đình, thực hiện di nguyện của anh trai.

Điều này khiến vị CEO thâm trầm, lạnh nhạt và khó gần đột nhiên trở nên chân thực sống động hơn nhiều.

Tuy chưa từng gặp người anh trai quá cố của Lệ Trí Thành, nhưng Lâm Thiển là người hiểu Lệ Trí Thành hơn ai hết.

Lệ Trí Thành không thích bộc lộ tình cảm trước mặt người khác. Càng là người anh trân trọng, anh càng đặt sâu trong tim.

Vào thời khắc này, đột nhiên nhắc đến anh trai, có phải bởi vì khi đứng trên đỉnh cao của ngành, anh chợt nhớ tới lời phó thác của anh trai?

Anh như vậy khiến cô cảm thấy rất xót thương.

Lệ Trí Thành tiếp tục lên tiếng: “Lúc mới tiếp quản Ái Đạt, tôi cũng gây ra trò cười, bị người khác hiểu nhầm là nhân viên bảo vệ, còn sai đi bê đồ…”

Bên dưới vang lên tiếng cười rần rần. Có người mạnh dạn nói to: “Lệ tổng, ai vậy, hãy trừ tiền thưởng của anh ta.”

Lâm Thiển không rời mắt khỏi Lệ Trí Thành. Mặt cô hơi ửng đỏ, trong lòng rất ngọt ngào. Anh cố ý nói vậy.

Lệ Trí Thành quả nhiên đảo mắt qua bên này. Chỉ là phạm vi quá rộng nên không một ai chú ý. Duy chỉ có Lâm Thiển âm thầm chạm mắt anh, tim lại đập loạn nhịp.

“Năm ngoái vào thời điểm này, mọi người đều nói khó có thể cứu sống Ái Đạt. Năm nay, chúng ta giành được vị trí quán quân trong ngành.

Năm ngoái, lúc Vinda tung ra thị trường, trang chủ bị hack, phải bồi thường hai mươi triệu, các đồng nghiệp của bộ phận Thông tin Kỹ thuật khóc dở mếu dở. Năm nay, Vinda trở thành sản phẩm đơn có lượng tiêu thụ lọt vào Top 5, người của bộ phận Kỹ thuật nhận phong bao lớn…”

Bên dưới lại vang lên tiếng cười.

Sắc mặt Lệ Trí Thành hết sức trầm tĩnh, đôi mắt anh phản chiếu ánh đèn, như đại dương không thấy đáy, khiến trái tim mọi người càng sôi sục.

“Vinda và Aito của chúng ta.” Anh từ tốn mở miệng: “Đã đạt đến thành công huy hoàng nhất trong ngành. Mọi người hãy cùng tôi, tiếp tục tiến bước.”

Khi Lệ Trí Thành kết thúc bài phát biểu, bên dưới vô cùng tĩnh lặng. Nhưng ở giây tiếp theo, tiếng vỗ tay vang lên như sấm động. Sắc mặt mọi người để lộ sự xúc động và hưng phấn, ánh mắt đầy tự hào.

Lâm Thiển không rời mắt khỏi Lệ Trí Thành. Lúc này, anh mỉm cười giơ cao ly rượu với mọi người, sau đó một hơi uống cạn. Cô chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh chưa từng thấy.

Trong tiếng hoan hô không ngừng nghỉ, Lâm Thiển chỉ nhìn thấy một người.

Cô đột nhiên nhận ra một sự thật. Hóa ra cô không chỉ yêu anh, mà trên thực tế, cô sùng bái anh giống mọi người trong công ty.

Cho dù từng sởn gai ốc trước trí tuệ của anh, nhưng cô cũng sùng bái một cách sâu sắc trí tuệ đó.

Là anh khiến cô hiểu ra, cuộc chiến thương mại còn có thể “lướt gió tung mây” như vậy, là anh đã khơi gợi nhiệt huyết và tiềm năng của cô, là anh đã khiến cô có cảm giác sảng khoái khi chiến thắng hết đối thủ này đến đối thủ khác.

Thì ra đối với cô, anh không chỉ đơn giản là người yêu. Ở trong trái tim cô, anh đã sớm không còn gì có thể sánh bằng.

***

Sau khi buổi tiệc kết thúc, Lâm Thiển ở lại trò chuyện với một số đồng nghiệp có quan hệ thân thiết trong công ty đến hơn mười giờ tối.

Tối nay Ái Đạt thuê phần lớn phòng trong khách sạn để nhân viên nghỉ lại qua đêm, buổi tối tự tìm hoạt động giải trí. Lâm Thiển lặng lẽ lên phòng Lệ Trí Thành ở tầng trên cùng. Cô vừa gõ nhẹ hai tiếng liền bị anh kéo vào trong.

Lệ Trí Thành đã cởi cà vạt, trên người tỏa ra mùi rượu nhàn nhạt. Anh trực tiếp đè Lâm Thiển vào cánh cửa rồi cúi xuống hôn cô.

Lâm Thiển cười khẽ một tiếng, đồng thời đá bay giày cao gót. Lệ Trí Thành bế cô lên, đi đến bên giường ngồi xuống.

“Em uống rượu đấy à?” Anh hỏi.

Lâm Thiển thè lưỡi. Thôi xong rồi, cô quên béng đi mất.

Lâm Thiển vốn không thích uống rượu, người đàn ông như Lệ Trí Thành càng không thích bạn gái của mình uống rượu. Hai người thỏa thuận, từ nay về sau, cô không động đến rượu. Nếu anh ở bên cạnh, anh sẽ uống đỡ cho cô. Nếu anh không có mặt…

“Em sẽ tự xử lý.” Lâm Thiển cất giọng quả quyết: “Anh yên tâm đi, khả năng tự kiềm chế của em rất tốt, lại biết ăn nói, ai có thể ép em uống?” Lúc mới sống chung, cô còn định ra một số quy tắc, thể hiện vị trí bà chủ nhà. Về vụ uống rượu, cô chủ động viết lên giấy: Nếu Lâm Thiển động đến rượu, uống một ly sẽ phạt dọn nhà một tuần.

Lâm Thiển chớp mắt nhìn Lệ Trí Thành. Anh mặc kệ, tiếp tục lên tiếng: “Uống mấy cốc?”

“Ba cốc. Nhưng hôm nay là trường hợp đặc biệt, đây là em cổ vũ cho anh…” Thật ra có nhiều nhân viên nữ chỉ uống nước hoa quả, sau khi nghe lời phát biểu của anh, cô nhất thời xúc động nên mới uống rượu.

“Biện pháp trừng phạt là gì nhỉ?” Lệ Trí Thành hỏi.

Nghĩ đến chuyện phải dọn nhà một tuần, Lâm Thiển liền đau đầu. Nhà của anh rộng như vậy, mỗi lần dọn mệt chết. Cô đảo tròng mắt, ghé lại gần Lệ Trí Thành. Đầu mũi của hai người chạm vào nhau, hơi thở hòa quyện.

Có lẽ do ánh đèn trong phòng quá mờ ám. Có lẽ do chất cồn trong người phát huy tác dụng, cũng có thể do người đàn ông trước mặt quá đỗi cuốn hút, Lâm Thiển vô thức lên tiếng: “Chúng ta… đổi phương thức trừng phạt có được không?”

Lệ Trí Thành hơi ngẩn người.

Cô đẩy Lệ Trí Thành nằm xuống giường, bò xuống giữa hai đùi anh, từ từ cởi quần cho anh rồi cúi đầu xuống thấp…

Lâm Thiển cũng không rõ, tại sao cô lại có hành động này.

Trước đây, Lệ Trí Thành từng gợi ý với cô. Nhưng vì ngượng ngùng hay do vấn đề tâm lý, cô giả bộ ngốc nghếch, còn anh cũng không ép buộc.

Tối nay, trong đầu cô toàn là hình bóng anh lúc đứng trên sân khấu phát biểu. Cứ nghĩ người đàn ông này là người mình yêu, là người mình sùng bái, cô chỉ muốn làm tất cả vì anh, chỉ muốn anh được thỏa mãn theo cách anh mong muốn.

“Em sùng bái anh…” Lâm Thiển lẩm bẩm: “Hôm nay em mới hiểu, em sùng bái anh biết bao, Lệ Trí Thành.”

Không người đàn ông nào có thể cưỡng lại lời nói từ đáy lòng của người phụ nữ mà anh yêu thương. Đặc biệt đối phương còn là cô gái kiêu ngạo như Lâm Thiển. Vào giờ phút này, cô cam tâm tình nguyện cùng anh làm chuyện thân mật nhất.

Cuối cùng, khi dục vọng được giải phóng, Lệ Trí Thành giơ tay kéo Lâm Thiển vào lòng. Cô như đứa trẻ nằm gọn trên người anh.

Một lúc sau, anh khôi phục bình tĩnh, lật người đè cô xuống dưới thân. Hai má Lâm Thiển đỏ hây hây, đôi mắt sáng như sao trời.

Bốn mắt chạm nhau, Lâm Thiển lên tiếng: “Anh đã cảm nhận sự trung thành của em chưa?”

Lệ Trí Thành cười tươi. Nụ cười từ khóe miệng lan tỏa đến tận đáy mắt vốn không bao giờ gợn sóng của anh.

“Vô cùng cảm kích, nhưng anh chẳng có gì để báo đáp.” Lệ Trí Thành vuốt ve mặt cô: “Chỉ có thể trao cho em sự trung thành gấp bội của anh.”

Lâm Thiển mấy giây sau mới có phản ứng: “Này, này, anh không cần báo đáp bằng sự trung thành đâu, thật đấy!”

Nhưng đã muộn, Lệ Trí Thành vén váy cô rồi cúi thấp xuống. Lời từ chối của Lâm Thiển nhanh chóng biến mất. Cuối cùng, cô lẩm bẩm: “Anh đúng là xấu xa.”

Kích tình qua đi, đêm đã rất khuya. Có lẽ đêm nay quá tuyệt vời, dù tiêu hao nhiều thể lực nhưng Lệ Trí Thành và Lâm Thiển vẫn không buồn ngủ. Anh ôm cô tựa vào đầu giường, ngắm cảnh sắc lung linh ngoài cửa sổ.

Lâm Thiển: “Lúc nào chúng ta công khai?”

Lệ Trí Thành cúi đầu nhìn cô: “Đồng ý để anh “thấy ánh sáng” rồi à?”

Lâm Thiển cười tủm tỉm, gật đầu.

Bởi vì ra Tết, trọng tâm công việc của cô sẽ chuyển hoàn toàn sang công ty vật liệu Minh Đức, mặc dù về nghiệp vụ vẫn còn dính dáng đến Ái Đạt nhưng cũng coi như tách rời. Vì vậy, Lâm Thiển cho rằng đây là thời cơ tốt để công khai mối quan hệ của hai người.

“Anh định dùng cách gì để công bố quan hệ của chúng ta?” Lâm Thiển hỏi. Nghĩ đến chuyện từ nay về sau sẽ trở thành tâm điểm chú ý, cô thấy hơi căng thẳng.

Lệ Trí Thành chỉ liếc cô một cái, không đáp lời. Ánh mắt của anh có vẻ kỳ lạ, thâm trầm, mang hàm ý nào đó mà cô không hiểu.

Sau đó anh nói: “Túi áo comple của anh có một thứ, hãy cầm lại đây.”

“Vâng”. Lâm Thiển không nghĩ ngợi nhiều, nhổm dậy thò tay vào túi áo comple đặt ở mép giườn...
« Trước1...7677787980...87Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bạn gái của thiếu gia
» Bí Mật Người Yêu Cũ
» Cửa Tiệm Giặt Là
» Hoàng Tử Online
» Không phải là cổ tích
1234»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất