-thiệt
Tuy ko tin Nhược nhưng anh ko muốn cô lo lắng nên ko nói gì mà dẫn cô vô phòng hồi sức để gặp bà Lê
Nhìn dáng Nhược mà anh đau lòng, Nhược mà anh quen rất đỗi hồn nhiên như một thiên thần vậy, thấy cô bươm chải ngoài đời mà anh thấy xót.
-em ngồi đi-tiếng bà chủ vũ trường mà cô đang làm vang lên đều đặn
-em cám ơn
-em nghĩ sao về đề nghị đó
-em sẽ cố gắng để trả số nợ đó
-nhưng em đã trả được đồng nào từ khi mẹ em phẩu thuật xong đâu-Vu Nhược cúi gằm, cô biết mình ko còn con đường nào nữa nên thử mượn bà Trần, nhưng đã quá thời hạn nhưng cô vẫn chưa có tiền
-Em nghĩ sao, chỉ cần em tiếp cho chị 100 khách là em có thể xóa nợ, một việc làm mà đối với em rất dễ
Vu Nhược im lặng, cô biết chẳng còn con đường nào để lui cả
-em
Vu Nhược chưa nói hết câu thì, cô một người đàn ông bước vô chỗ cô và bà Trần nói chuyện. Cái dáng cao cao, và ra vẻ khinh người này cô đã ko gặp một tháng đó là Khiêm, lúc này anh đang nhìn cô một cách chăm chú và nói
-tôi sẽ mua cô
-ai cho chú có cái quyền đó
Cô chưa kịp nói gì thì anh đã quay sang bà Trần và nói
-em sẽ trả nợ cho cô ấy cả gốc lẫn lời
-ô, cậu Khiêm mà đã lên tiếng thì ok
—
-tôi ko cần chú trả nợ
Anh nói như ko ăn nhập gì đến lời cô cả
-bây giờ cô là của tôi
Vừa nói xong Khiêm lôi cô đi trước mắt cô bạn gái mới quen, khiến cô ấy bực mình và nói
-có em sẽ ko có cô ta
-tạm biệt cưng-anh vừa nói vừa dơ tay vẫy vẫy với cô người yêu, cô ta quay ngắt lại lườn Nhược, rồi bỏ đi.
-anh
Anh lôi cô lên xe, mà ko khỏi bực mình, anh ko ngờ Nhược lại hung hăng như vậy cắn anh một cái ngay tay, nhưng anh đâu phải vừa anh vẫn cố lôi được cô lên xe cho bằng được.
-chú làm tôi đau
Một tay lái xe tay kia anh dơ ra trước mặt Nhược.
-tôi còn đau hơn
-nhưng tay tôi đỏ hết rồi
-tay tôi còn chảy máu
-á
-la gì?
-máu
-do cô chứ do ai
-xin lỗi-Vu Nhược nói một cách ăn năn, làm Khiêm thấy tức cười. Mới nãy cô còn hậm hực với anh bây giờ thì lại quan tâm.
Vừa nói Vu Nhược vừa lấy túi xách ra một mớ băng bông và sơ cứu cho anh.
-khi nào cô cũng mang theo nó hả.
Cô ko nói mà chỉ gật đầu, từ khi bị phá sản ba cô hay đánh đập cô một cách vô lý nên Nhược mua băng bông để phòng trừ. Cô phải suy nghĩ mà ko biết xe đã dừng, Khiêm đang để mặt anh sát mặt cô một cách đáng sợ
-cô đang nghĩ đến thằng nào.
-tôi nghĩ gì kệ tôi-cô nói và đẩy Khiêm ra
-sao kệ được
Vu Nhược như thắc mắc, nhưng chưa kịp hỏi thì Khiêm đã hôn cô, Vu Nhược cố kéo anh ra nhưng vô ích
-chú là là-sau một hồi cô đấm vào ngực anh mới chịu rời môi cô
-là gì?
-đồ trân tráo, mặt dày
-cô giám nói vậy với chồng chưa cưới của mình hả
-ai là vợ chú
-cô
-khi nào?
-bây giờ
Anh bế cô xuống xe và đi vô một shop rất lớn bên đường, khi vô đến cửa anh mới thả cô xuống
-đừng có lúc nào cũng chú chú
-tôi thích.
-vậy tôi sẽ phạt
-dám.
-sao lại ko, từ nay cô sẽ vợ của tôi
Vừa nói anh vừa kéo Vu Nhược đi vô shop, những con mắt tò mò soi mói cô và anh một cách kinh khủng.
-anh Khiêm tới mua đồ cho bạn gái hả.
-đâu, vợ đó
-anh thiệt hay giỡn vậy
Vu Nhược định lên tiếng phản bác nhưng chưa kịp nói gì anh đã hôn cô lần thứ hai, cô đẩy anh ra và bật khóc ngon lành, nhưng Khiêm vẫn tỏ vẻ bàng quang và nói với cô nhân viên
-cô ấy xấu hổ đó mà, Như lấy cho tôi hai bộ đồ hôm bữa
-dạ
Cô nhân viên bước vô, thì Khiêm ngồi sụp xuống và nói
-mới hôn lần đầu hả
-ai bảo thế-cô ngước lên với hai mắt ướt đẫm, có ý đối chọi
-nhìn cô ai cũng biết, chẳng biết hôn
-chú chú
-đừng có mà chú chú
-tôi phạt đó
-phạt gì?
-bụp
-dám tôi sẽ hét lên
-thử
-bớ-cô chưa kịp nói xong thì Khiêm lại hôn cô lần thứ ba
Hic hic
Ba nụ hôn trong đó có đầu tiên đều phải hôn người mình ghét. Vu nhược bực mình dẫm chân Khiêm làm anh đau la lên
-cô điên hả
-tại chú hôn tôi
Chưa kịp nói xong thì cô nhân viên mang hai bộ đồ đi ra. Khiêm nhận lấy và dúi vô tay cô
-đi thay đi
-sao tôi phải nghe lời chú
-cô muốn ba cô vô tù ko
-chú, chú biết gì?
-ngoan đi cưng
-tôi ko phải ***
-vậy thì ai
-tự chú hiểu-Nhược quay đi vô thay đồ
Vu Nhược tuân theo mệnh lệnh của Khiêm như một cái máy, cô lơ mơ hiểu Khiêm ko phải là một tay vừa, hớ ra là ba cô có thể bị ở tù vài năm cũng chẳng chơi. Cô bận lo cho mẹ bây giờ lại thêm ba khiến cô càng cảm thấy mệt mói vô cùng. Tại sao ba cô lại dây vô cờ bạc chứ
—
Khiêm đắc ý khi cô phúc phục tùng anh, anh lấy làm thích thú với cô nàng mới này. Ko do mẹ anh ép anh phải lấy vợ anh cũng ko lấy cô. Anh chọn cô vì nghĩ mẹ anh sẽ thích cô
Cô bước ra trong bộ đồ anh chọn, anh thầm suy nghĩ mình cũng đâu tồi, chọn được hai bộ đẹp ra phết
-chú nói gì đi
-bộ này đẹp
-còn tôi
-cô hả
-bình thường
Vu Nhược bực mình bước vô hai mà phụng phịu, khiến anh bật cười với hành động dễ thương của cô
Anh ko biết mình có hợp với cô vợ này ko. Nhưng anh biết cô vợ này ko vừa và anh cũng thế. Anh chợt nhớ về Thục, người mà anh từng một thời yêu da diết, bây giờ cô vẫn còn tồn tại trong anh còn cô thì sao. Chú Ơi Cháu Yêu Chú – Phần 2
-chú chở tôi đi đâu
-ra mắt ba mẹ chồng
-chú nói chơi hả-Nhược quay người lại hỏi Khiêm
-chú đâu nói chơi với em-vừa nói với ý châm chọc khi xưng “chú”, anh vừa cúi xuống gần cô và nói
-cưng sợ hả
Nhược trả lời với ý sợ sệt
-tôi sẽ trả tiền cho chú
-tôi ko cần
-chứ chú cần gì?
-vợ
-chú đầy bồ ra đó sao chọn tôi
-chả sao cả
-chú độc tài quá
-cô là con nợ của tôi, tôi muốn cô làm gì cô phải làm theo
-nhưng đây là chuyện cả đời-Nhược nói như chửi Khiêm, nhưng anh vẫn bàng quang ngồi lái xe
-tôi sẽ buông tha cho cô
-khi nào
-khi tôi tìm được 1 người thế cô
-nếu ko tìm được
-cô nghĩ tôi kém vậy sao
Nhược ko nói j` cô còn lạ gì anh, khi anh hay lui tới vũ trường cô đều để ý hết. Mỗi ngày anh đều có một cô bồ, cô nào cũng có cái nghệ thuật “hở” cả làm Nhược tháy kinh anh vô cùng
8.
-cô nghĩ sao?
-tôi đồng ý
-nhưng từ bây giờ đến khi đó, cô phải là vợ của tôi
Vu Nhược gật đầu, chắc cô chỉ chịu cỡ mấy tháng thôi, Khiêm nhiều bồ như vậy chắc cũng chả để ý nhiều đến cô
——–
-cô xuống đi-lo mải mê cô ko biét mình đã đến nhà Khiêm
Nhược bước xuống xe và ngỡ ngàng, căn nhà này có lần cô đã đặt chân tới, ngôi nhà của người chồng chưa cưới của cô chả lẽ Khiêm là người đó. Những ký ức chợt về cô nhớ lại buổi gặp mặt tại khách sạn
-chú lừa tôi
Nhược bước đi, nhưng vừa lúc đó cánh cổng tự động mở, một người đàn bà sang trọng bước ra, con mắt bà dừng lại nhìn Nhược như biết cô bạn gái con mình muốn giới thiệu ko ai xa lạ.
-Nhược phải ko con?
-dạ cháu chào bác
-vô nhà đi-bà vừa nói vừa dắt Nhược vô nhà
-Khiêm có phải?-bà vừa nói vừa nhìn Nhược như muốn ám chỉ
-dạ, con dâu tương lai của mẹ đó
-thật hả
Khiêm gật đầu, anh biết mẹ rất thích Nhược, tuy là tiểu thư nhưng khi gđ sụp đổ cô vẫn đứng lên được và còn gánh vác cả gđ. Khi nghe tin anh sẽ giới thiệu người yêu mà bà lo. Bây giờ biết đấy là Nhược thì bà rất yên tâm
-là Nhược thì mẹ yêu tâm rồi
-bà ấy rất thích cháu đó Nhược-ông Hoàng từ lầu đi xuống
-ông này
—–
Hôm nay là ngày vui của cô nhưng cả ba lẫn mẹ Nhược đều ko tới dự được, Nhược có phần tủi thân, cô thấy lạc lõng giữa đám bạn của Khiêm anh nhiều bạn đến nỗi Nhược ko nhớ nổi một người trong số những người mà Khiêm đã giới thiệu, Khiêm có vẻ rất vui, nó giả tạo hay là thiệt Nhược ko biết, cô thấy Khiêm xa vời quá 0
-Nhược em đỡ Khiêm lên phòng đi nó say quá rồi-Nhược quay người sang thì thấy Khiêm đang gục trên vai của một người đàn ông
-tửu lượng kém mà còn ham
-thằng này nay nổi hứng bất tử đó mà
-em đỡ được ko
Nhược bực mình sao ai cũng coi thường con gái vậy nhỉ
-được nhằm nhò gì?
-vậy thôi anh về nha
Mọi người về hết chỉ còn Khiêm và Nhược trong ngôi nhà mới mà cô và Khiêm đã chọn, cô thấy sao mà trống trải quá
Sức nặng của Khiêm làm Nhược thấy oải, vì mình lỡ miệng bảo làm được, cô cố gắng kéo Khiêm lên mấy bậc tam cấp, nhưng vừa đến cửa phòng thì Khiêm bị tuột tay khỏi cô và nằm sóng soài ngoài cửa phòng, Nhược thấy bực mình quá chừng, cô lấy chân đá vào Khiêm. Bất chợt cô bị một cánh tay ôm mình khiến cô té xuống. Còn ai ngoài ông chồng của cô. Thì ra từ nãy giờ anh ta giả bộ
-chú bị gì vậy?
9.
-muốn ôm
-chú kì quá à-Nhược gỡ cánh tay của Khiêm đang ôm eo cô ra
-…………..
-chú đừng nói là chú ngủ rồi đó, ko phải chú giả bộ sao
Khiêm ko nói gì mà chỉ ôm cô, rúc vào lưng cô ngủ một cách ngon lành. Nhược giở khóc giở cười với hoàn cảnh này, cô kêu mãi không thấy Khiêm dậy liên lấy DĐ ra gọi cho Thiên, anh cũng bật cười với hoàn cảnh của Nhược, sau một hồi loay hoay anh cũng cho được Khiêm lên phòng
o O o
-chú dậy đi trưa trật rồi
-tránh ra-vừa nói Khiêm, vứt cái gối vô Nhược, Nhược ko phải vừa cô ném lại, thấy anh ko có động tĩnh gì, cô liền tới gần giường và ngó xuống mặt Khiêm, anh ngủ ngon như một con cún vậy, Nhược bứt một cọng tóc gấp đôi lại, lăn trên ngón tay. Cô lấy tác phẩm vừa hoàn thành của mình ngoáy vô tai, mũi, mặt của Khiêm khiến anh ngứa ngứa cựa mình nhưng ko dậy, bực mình cô làm nhiều lần.
Khiêm tức khí, anh kéo Nhược xuống giường và hôn cô, Nhược đẩy anh ra nhưng vô vọng, bàn tay anh cứng như thép
-sao chú bạo lực quá vậy
-gọi anh đi cưng
-chú buông tôi ra
Khiêm ko nói gì, mà uể ỏai đứng dậy. Nhược thấy lạ với thái độ của Khiêm nhưng cô ko nói gì,
Mới vừa hôn người ta xong rồi tỏ ra chẳng có chuyện gì. Nhược thấy Khiêm coi mình như một trò giải trí khi anh buồn vậy
-có gì ăn chưa-Khiêm từ nhà tắm đi ra với cái đầu ướt sũng, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn.
-sao chú ăn mặc như kia-vừa nói Nhược vừa lấy tay che mặt
-kia gì?
Nhược nói và chỉ vô cái khăn đang quấn lấy người Khiêm
-chú đây thích đó cháu phiền gì sao?
Trong giọng anh Nhược thấy rõ đa phần là có ý trêu cô, giận lắm nhưng biết làm gì trong khi anh quá độc tài
-chú ko đi làm sao
-nghỉ ở nhà với vợ
Nhược ko nói gì, cô lặng lẳng đi vô bếp,vì cô biết đời nào Khiêm chịu ở nhà vì cô chứ.
Khiêm đi theo cô vô trỏng luôn
-có gì ăn chưa vợ iu
-đừng gọi cháu như vậy
-chứ gọi sao-Nhược ngượng cả mặt vì thấy cô quá trẻ con
-sấy tóc dùm tôi đi-Khiêm vừa nói vừa đưa cái máy sấy ra đặt vào tay cô
-sao tôi phải làm
-đó là nghĩ vụ của một người vợ
-anh có tay sao ko làm
-người ta muốn vợ làm mừ
Anh ngoan ngoãn như một con mèo, ngồi ngay ngắn trên ghế cho Nhược sấy
Khiêm thấy vui vì ko ngờ Nhược lại rất trẻ con khác xa với Thục. Anh thấy mình như trẻ lại khi ở bên Thục vậy.
10
Suốt một tháng trời Khiêm đi công tác bên Sing, Nhược thấy sao mà nhớ anh thế, nhớ giọng nói, cử chỉ, điệu bộ nhớ tất cả thuộc về anh
Hôm nay là ngày Khiêm về nước nhưng cô ko hay biết gì, nếu ko có thư ký của Khiêm gọi báo cho cô hay, anh ko thường xuyên gọi cho cô, mà có gọi chỉ là đè lúc cô ngủ rồi gọi chỉ để nói “anh muốn ôm vợ iu quá” Nhược biết với anh thiếu gì cô, anh gọi cho cô chỉ là cái lệ mà một người chồng phải làm thôi....