* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Truyện Chú ơi cháu yêu chú
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 7119
• Mục: Truyện Ngắn
• Chia sẻ : SMS Google Facebook

-nhanh lên-tiếng Khiêm vang lên làm Nhược bực mình, đây là lần thứ mấy anh nói câu đó chứ anh chỉ đứng đó mà chả làm gì hết
-sao anh ko làm
-anh là chồng em là vợ, mà bổn phận của vợ là làm gì
Cô nghe quá nhiều nào là “lo cho chồng từ cơm nước, giặt dũ, giấc ngủ, vệ sinh……..” có lần anh đi làm về muộn mà ko chịu tắm, Nhược bực lắm vì anh rất hôi, lúc nào cũng thế ngủ anh cứ lấn ra cái vạch mà cô quy định, sáng ra anh nằm ôm cô ngon lành ma fko biết mình đã phạm luật, đã phạm còn chớ, đến lúc cịu phạt anh ta chỉ muốn nhận hình phạt nếu đó là một nụ hôn ko thì miễn bàn. Bảo anh nhưng vẫn thế riết thành quen, nhưng anh hôi thế sao cô chịu
Bảo mãi Khiêm mới vô được nhà tắm ai dè anh xịt nước vô cô ướt hết
Hic hic
Lúc đó anh nhe răng cười bảo “tắm chung, vợ có nghĩ vụ chăm sóc chồng”
—–
ĐàLạt
-em dậy đi, chúng ta đi chơi chứ có ai như em đâu suốt ngày chỉ ngủ-vừa nói Khiêm vừa lấy chân kều vô mền của Nhược đang ngủ, cô ko buồn nói chuyện mặc cho anh làm gì thì làm, cô quá mệt rồi, Tùng bảo cô đừng nên vận động nhiều ảnh hưởng lắm, cô nằm nhưng ko ngủ mà miên mam suy nghĩ
-Nhược dậy đi-hết chân rồi đến tay
-vợ iu-bây giờ thì Khiêm đã lọt vô được cái mềm Nhược nằm, cô ko nói gì, nhắm mắt làm thinh
Bỗng Nhược thấy mình được ai đó bế lên, cô la oai oái còn ai trồng khoai đất này, Khiêm bế cô lên **ng mũi anh và cô và nói
-đi chơi ko?
-ko, bỏ em xuống
-đi ko
-đã bảo ko mà
-vậy anh bế em đi-Nhược hỏang ai chứ Khiêm thì dám lắm, cô bực mình vì sự quan tâm quá mức của anh, đành phải thay đồ và đi chơi với anh
-em đem theo cái gì vậy
-máy quay
-làm gì?
-anh quay em
-em xấu như ma, mà đòi quay với chả kiếc
-kệ em-Nhược nói và bước đi trước, Khiêm chạy theo
-thôi, vì anh là một chàng đẹp trai, galăng nên anh sẽ quay dùm quý công Nương xinh gái này-vừa nói anh vừa nhúm người ra vẻ mình là một quý tộc chính gốc

-em đang ăn mà, quay gì, xấu lắm
-anh thik
-em ko muốn, xấu chết đi được-vừa nói Nhược vừa đẩy cái máy quay ra xa
-em xấu hay ko anh tự biết
-nhưng em thấy xấu hổ
-vìsao
Vừa nói cô chỉ tay qua một đám người đang nhìn cô va fKhiêm chằm chằm
-người ta nghen tị với em đóa
Nói mãi ko được cô đành để Khiêm quay luôn

-Nhược em đi đâu nãy giờ vậy, mặtem xanh quá
-ko sao đâu, bây giờ mình đi đâu hả anh
Nhược nói lảng sang vấn đề khác cho Khiêm khỏi lo, nhưng anh vẫn liên tục hỏi cô. Nhược cảm thấy vui lắm, vui vì Khiêm quan tâm đến cô rồi
-em có bị sao ko vậy
-ko chỉ sơ ý té thôi-vừa nói cô vừa cười cho Khiêm đỡ lo
-anh thấy em lạ lắm, hay có chuyện gì rồi
-đâu có, anh dẫn em ra xe đi
Cô càng cười càng cho Khiêm cảm giác bất an, suốt ngày hôm nay cô luôn đi cạnh anh, nếu anh đi xa một chút là cô gọi, cứ như cô ko thấy anh vậy
-Nhược nếu em có bị gì thì nói với anh nhá, em bị gì mẹ anh lo lắng lắm
Nhược bất ngờ, còn anh thì sao anh có lo cho cô ko, hay anh sợ mẹ la nên mới quan tâm tới cô như vậy. Nếu nói vợ anh bị bệnh chắc anh sẽ bỏ cô mất, Nhược ko muốn nghĩ đến, quá đau lòng cô khóc
-em bị đau hả
-anh có quan tâm tới em ko
-sao em hỏi vậy?
-thì ra từ trước đến giờ nếu ko có mẹ thì anh vẫn lạnh nhạt với em
Khiêm ko nói gì, anh cũng phát hiện ra dạo này anh rất quan tâm đến cô, bất kể đang làm gì cũng nhớ tới cô, chỉ cần nghe cô ko chịu ăn hay bị thương thì trong lòng anh đau nhói
Nhược ko nghĩ vậy, cô nghĩ anh ko nói tức là đồng ý rồi, cô ko quan tâm cô.
Khiêm cố gạt cái ý nghĩ mình thích Nhược ra khỏi đầu, làm sao có cái chuyện anh thik Nhược được. Anh đi dạo một mình sau khi cho Nhược ngủ, cô có vẻ mệt mỏi hẳn, sắc mặt hơn xanh khiến anh lo lắng vô cùng còn vì sao anh lo lắng thì anh ko biết.
Nhược trở mình thức dậy ko thấy Khiêm đâu cô liền đi tìm anh, cô đi khắp nơi hỏi thăm cũng ko thấy anh đâu. Cô đi dạo một vòng xem có gặp anh ko. Nhược hít thật sâu để nhớ được vị của Đà Lạt, hồi nhỏ cũng lên đây chơi ko khí vẫn thế ko thay đổi, có chỉ là chính cô thôi.
Đi một vòng thấy Nhược thấy bóng ai đó giống Khiêm đang đứng bên đường nhìn ra một cái hồ, Nhược mỉm cười chạy lại, nhưng nụ cười của cô tắt ngay. Bên cạnh Khiêm là Thục, đang ôm lấy anh âu yếm, Nhược biết cô chả là gì, chỉ là cô quá ảo tưởng thôi, một đứa bệnh tật thì có quyền gì chứ. Nhược đau lòng bỏ đi
Khiêm cảm thấy khác, khác quá, nụ hôn của Thục ko còn khiến anh thik thú và muốn đón nhận nữa, hay anh hết yêu cô. Anh phủ nhận điều đó, ko phải anh luôn nhớ đến cô sao. Sao hôn Thục mà anh luôn nghĩ về Nhược, hình ảnh cô luôn hiện trong anh quá rõ, anh ngồi xuống khiến Thục thấy khó chịu
-anh hết yêu em rồi sao
Anh im lặng khiến Thục sợ, cô sợ điều mà cô ko muốn cho nó là sự thật, rằng “anh đã yêu Nhược” ko còn là của cô nữa
-anh
Ngập ngừng anh nói tiếp:
-anh vừa nhận ra có một người con gái khác đã ngự trị trong lòng anh từ lâu chỉ là anh ko nhận ra thôi
-Nhược phải ko?
Khiêm gật đầu, anh phải cám ơn Thục vì đã cô cho anh biết, anh đã thay đổi và nhận ra tình cảm của mình
-anh nhận ra điều ấy khi nào?
-hồi nãy, khi em hôn anh
Thục bật khóc, chính cô đã làm cô thất bại, cô cười và bỏ đi để lại Khiêm một mình anh đi bộ về khách sạn nhưng ko thấy Nhược đâu anh ***g lên đi tìm cô nhưng ko thấy, anh như điên lên khi nhìn đồng hồ đã 4h sáng ko biết cô đang ở đâu
-Nhược em đi đâu vậy, anh lo quá chừng-Nhược đẩy cửa bước vô và gục vô anh
-trời người em lạnh ngắt
Vừa nói anh vừa bế cô lên giường
——–
-em muốn ăn bột lọc
-bột bột gì?, em đang bị bệnh mà
-chỉ có anh nghĩ em bị bệnh thôi
-em nằm đi cấm đi đâu
-cứ đi-nói là làm vu Nhược bước xuống giường thì cô đã ngã ngay vô lòng Khiêm, cô chợt nhớ ra hôm đó do buồn quá cô lang thang, chẳng may bị té nên chân ko cử động được đến hôm nay vẫn thế.
-đã nói mà bướng
-sao anh tốt với em thế
-cưng là vợ yêu mà
-anh nói thẳng thắng đi
Thấy khuôn mặt hình sự của cô Khiêm tức cười, muốn chọc cô
-anh mua em nên em là của anh, anh làm gì là quyền của anh-Khiêm thấy sắc mặt của Nhược thay đổi nên ko nói gì thêm tuy biết vậy là làm cô đau khổ
————
-Nhược đến giờ uống thuốc rồi cưng-vừa nói anh vừa đẩy cửa vô, anh bực mình khi thấy cái giường trống rỗng. Chắc lại trốn anh đi chơi rồi, anh đặt nước và thuốc xuống bàn thì có một tờ giấy được ghi lại và đề tên người nhận là anh
Tay anh run run khi đọc bức thư
Ko ai khác chủ nhân của bức thư là Nhược. Anh biết mình đã làm tổn thương cô, Khiêm vội về Hà Nội tìm Nhược nhưng anh đã lục tung khắp HN nhưng vẫn ko tìm thấy cô.
Khiêm thấy mệt mỏi, anh ngả người xuống cái ghế salon nhìn lên trần nhà, anh nhớ cô ghê gớm “Nhược ơi em đang ở đâu” anh hét lên trong tim
Khiêm thấy đỡ hơn khi về nhà nhưng anh thấy nhớ cô da diết, cô hiện hữu khắp nơi .Tại nơi này làm gì anh cũng bắt gặp hình ảnh quen thuộc của cô, tối nào anh cũng xem đi xem lại đoạn phim quay cô. Sao mà cô đẹp đến vậy nếu anh nhận ra và ko phủ nhận việc anh thik cô, thổ lộ với cô thì cô đâu ra đi như vậy
———-
-Nhược ngồi yên đi, em ko biết là anh lo lắm ko
Vu Nhược biết ý liền ngồi ngay ngắn cho Tùng chích thuốc, tuy đã thành thói quen nhưng Nhược luôn thấy ghét khi bị chích.
-em nghĩ sao về đề nghị của Thiên-Nhược im lặng, cô biết Thiên rất lo cho cô, hôm từ Đà Lạt về cô ngất ngay tại nhà Thiên chị Tình người yêu của Thiên đưa cô vô viện, Thiên lo lắm chỉ vì chuyện đó mà Tình giận anh ko lo cho cô, nhưng khi biết thân phận của Nhược là em gái của anh cô đã bao dung hơn, cả Nhược cũng bất ngờ với cái tin này, Thiên là anh cùng cha khác mẹ của cô
———–
-em gái tao lại nghịch mày hả
-anh hai-vừa nói Nhược níu áo Thiên
-đấy định đòi gì nữa đây
-cho em xuất viện đi
-ko, em còn yếu lắm
-em đỡ rồi mà, chứ ở đây chán chết được
-ko càu nhàu gì nữa
-anh
-hay anh cho Nhược về đi em chăm sóc cho-tình nói
-còn công việc của em
-khi nào rảnh em sẽ thăm nó
Sau một hồi năn nỉ thêm cô được anh cho về nha
———
Đã một tháng Khiêm như biến thành con người khác suốt ngày rượu chè, anh làm bà Hoàng lo lắng, bà có nên nói sự thật cho con trai bà rằng Nhược rất yêu anh, và cô đang ở đâu ko?
-Khiêm, con dậy đi
-mẹ, con yêu Nhược
-con đứng lên đi
-mẹ, con chết mất
Bà Hoàng quá đau lòng, hồi Thục bỏ Khiêm, anh đã tự hủi hoại mình rất nhiều
————-
Ông bà Hoàng liền vô viện khi nghe Khiêm bị tai nạn
-anh Nhân, thằng Khiêm nó sao rồi
-nó chỉ bị sơ thôi
-tôi vô thăm nó được ko?
-anh chị vô đi
Bà Hoàng đẩy cửa bước vô, con bà bây giờ thật khác, anh buông thả mình không còn phong độ như trước nữa
-Khiêm con nên lo cho mình hơn đi
Khiêm ko trả lời, anh vẫn chăm chăm nhìn ra xa, Bà Hoàng ko để ý lắm đến khi anh bật dậy.
————–
Khiêm lao ra, anh đã thấy Nhược chắc chắn là cô, anh đâu thể nhầm
Anh tới gần cô nhưng Nhược ko phát hiện ra, anh lấy tay bịt mắt cô lại
Nhược bị bất ngờ bịt mắt, cô nghĩ ngay đến trò của Thiên
-anh Thiên đừng làm vậy nữa, đã biết là mắt em đang đau mà
Khiêm bất ngờ buông tay xuống, người đàn ông tên Thiên có quan hệ gì tới cô sao cô gọi anh thắm thiết vậy
Thấy Nhược ko trả lời, Nhược vội nắm lấy tay anh
-anh Thiên, sao rồi chúng ta về chứ
Khiêm đau lòng, anh gỡ mạnh tay cô ra và ném mạnh
-cô vui quá đó
Nhược bất ngờ, giọng nói này là của anh người mà cô luôn nghĩ tới, bất kể khi cô đang làm gì
-anh Khiêm
Nhược nói và sờ tìm anh, cô vội ôm lấy khi tìm được anh. Cô chỉ thấy mờ mờ cái dáng quen thuộc của anh thôi nhưng cô rất vui, nhưng niềm vui đó chợt vụt tắt khi anh đẩy cô ra
-cô là đúng là gái, cô có chồng rồi mà còn tơ tưởng đến đứa khác, thì ra cô bỏ tôi để đi theo cái thằng Thiên thiên gì đó
Nhược chưa kịp nói gì thì bị anh cho một bạt tay, cô ngã người xuống đất. Khiêm bỏ đi, bà Hoàng người chứng kiến hết bà bất ngờ khi Khiêm tát Nhược bà liền chạy tới bên Nhược, cô rất vui khi gặp lại bà nhưng cô không thể nghe theo lời bà về với Khiêm được
—————
Khiêm bực mình anh đâu thể bỏ qua cho Nhược như vậy trên danh nghĩ cô đang còn là vợ của anh sao có chuyện ra ngoài được, anh liền chạy đến bệnh viện sau một hồi tìm kiếm anh đã tìm được Tùng và hỏi được địa chỉ của Nhược sau một hồi Khiêm năn nỉ
Khiêm đến đúng địa chỉ và đón Nhược về với lý lẽ cô đang là vợ anh, Thiên hơi bất mãn như ko thể quyết định được
Nhược theo anh về mà lòng buồn bã
-cô cười lên đi
-sao anh miễn cưỡng như thế, ko phải anh đã có Thục rồi sao
-tôi muốn hành hạ cô, đã là người của tôi thì ko được qua tay thằng đàn ông nào khác
-anh nói gì?
-ko phải cô có quan hệ với thằng cha đó sao
Bốp
Khiêm bất ngờ Nhược tát anh
-dừng xe lại tôi muốn xuống
Khiêm vẫn cho xe chạy với tốc độ nhanh
-nếu anh ko dừng tôi nhảy
Kéttttttttttttttttttttttttttttt
Nhược bị giật lại, nhưng cô kịp lấy lại bình tĩnh và đẩy cửa xe bước ra
Khiêm liền xuống theo và nắm tay cô lại nhưng Nhược đây phải vừa cô giằng ra và bỏ chạy, Khiêm chạy theo
-cô làm trò gì vậy?
-anh buông tôi ra
-tôi ko buông, cô phải theo tôi v
« Trước1...345

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Tấm thẻ nhỏ, màu trắng (2015-11-09)
»Quà tết từ "thủ lĩnh con gái" (2015-08-01)
»Hai nửa cuộc đời (2015-08-01)
»Hội những chàng trai ngốc xít (2015-08-01)
»Trái tim bánh vòng (2015-08-01)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu thương theo một cách khác
» VIẾT CHO NGÀY CỦA BA NĂM TRƯỚC - NGÀY CỦA CHA VÀ CON
» Và cuộc đời sẽ ra sao?
» Tuổi thơ đánh mất của em và thanh xuân không tới của anh
» Tuổi thơ của nó
1234...101112»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất
The Soda Pop