Snack's 1967
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Lỡ tay chạm ngực con gái
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 3637
• Mục: Truyện Teen
• Chia sẻ : SMS Google Facebook

Phần 4
Sưu tầm
Buổi sáng là một trận tê bại, tay tôi đơ đứ đừ. Đêm qua ôm chị ấy ngủ, tay bị đè tê liệt cả đêm.
Tôi nhìn, chị ấy vẫn còn say giấc.
Tôi cố chịu đựng cánh tay tê mỏi, không dám để chị ấy bị đánh thức nhưng mà thật sự là… tay tôi tê hết chịu nổi rồi… tay tôi run bần bật, thế là chị ấy tỉnh dậy. Tôi vội vã giả vờ nhắm mắt đang ngủ.
Chị ấy tỉnh dậy, dùng tay vuốt ve gương mặt tôi, hôn lên trán tôi, tôi mở mắt và hôn lại chị, chị ấy dường như bị giật mình… nhưng cũng không kháng cự tôi, vì thế chúng tôi nằm ôm chặt, hôn lên trán, hôn lên gò má, lên môi… tôi hôn dần xuống cổ chị ấy và đôi tay lặng lẽ đi từ eo lên…
Tôi để tay trên ngực chị ấy và qua áo có thể cảm nhận hơi thở của chị.
Đầu óc tôi lại có hình ảnh, chị ấy ló đầu ra từ trong buồng tắm.
Những ngón tay chạm nhẹ…
Tôi hôn lên đôi tai:
- Em có thể không?
Chị ấy gật đầu và tay tôi chạm làn da mịn màng bỗng dưng chị ấy cười phá lên:
- Mình sợ buồn!
Tay tôi dừng lại và rút ra khỏi áo, tôi nói:
- Em xin lỗi, đáng lẽ em không nên như thế này.
Chị ấy im lặng…
Đã từng ở trước mắt tôi, bầu ngực ấy.
Nhưng tôi đã không dám chạm vào.
Cho đến sau này khi tôi đã mất chị ấy, đó là cái điều làm tôi đau đớn nhất trong cuộc sống, cũng có thể nói là trong tuổi trẻ này của tôi.
Nếu như số phận cho tôi thêm một cơ hội nữa thôi chắc chắn tôi sẽ nói với chị ấy rằng…

Chúng tôi nằm yên bên nhau.
Sáng muộn, cả hai đều đói.
Dậy rửa mặt đánh răng, trong phòng tắm lại thấy những quần áo lót treo trên cửa buồng kia. Tôi nghĩ: đây không phải là giấc mơ, thế mà sao tôi ngu thế, cơ hội đã qua mất rồi. Bước ra, chị ấy ngồi trước máy tính, tôi vỗ vai nói, chị đi đánh răng đi, nghĩ ra chị ấy không có bàn chải tôi chạy xuống tiệm tạp hoá tầng dưới mua bàn chải cho chị.
Gọn gàng chỉnh chu xong, chúng tôi rất tự nhiên nắm tay nhau đi ăn sáng…
Những ấn tượng khi đó của tôi vô cùng sâu sắc, nhớ rõ chị ấy gọi một suất bánh mì lát nướng dày phết sô cô la và thêm trứng, một tách trà đen nóng. Tôi gọi bánh trứng rán kẹp cá hồi và cà phê đá, tôi ăn hết bánh trứng rất nhanh, chị ấy đưa tôi nốt miếng bánh mì ăn chưa hết:
- Bạn có vẻ chưa no, chỗ này để cho bạn đấy!
Tôi nghĩ lẩn thẩn, thế này không phải là coi như hai đứa hôn gián tiếp ư?
Rồi lại nghĩ, mình là một thằng rất ngu, tối qua không phải là đã từng hôn thật sao, giờ vẫn còn lưu luyến cả cái hôn gián tiếp.
Ăn xong, đi về ký túc xá của nữ… Hai chúng tôi dừng lại đứng trước cổng ký túc hồi lâu nắm tay không muốn rời. Vì sao mới ngày hôm qua còn là hai kẻ xa lạ mà hôm nay đã như đôi tình nhân thế này nhỉ, chính tôi cũng thấy lạ lùng… nhưng tôi cũng vẫn sẽ nói với chị ấy nỗi niềm của tôi.
- Em rất thích chị, nhưng em biết chuyện của ngày hôm qua… chỉ là…
Chị ấy cúi đầu.
- Chỉ là những gì em muốn an ủi chị, đó không phải là quan hệ nam nữ như những đôi tình nhân.
Chị ấy vẫn cúi gằm xuống.
- Em xin lỗi, đêm qua đáng lẽ em không nên lợi dụng hoàn cảnh, vào giây phút chị yếu đuối nhất…
Chị ấy cúi gập đầu.
- Em…
Chị ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi, vội vã nắm lấy tay tôi thật chặt.
- …Em vẫn hy vọng chị sẽ nối thử lại với người yêu của chị, cứ thử xem có quay lại với nhau không, dù sao mối tình hai năm vẫn quý giá hơn là….chắc đầy những kỷ niệm của hai người.
Mắt chị ấy bắt đầu đỏ lên, tôi mới thấy tôi lại nói nhầm lời mất rồi. Hai năm nay họ chỉ gặp nhau có mỗi hai lần, lấy đâu ra kỷ niệm nhỉ.
- Xin lỗi, em chỉ định bảo…
Nước mắt chị ấy bắt đầu rơi…
Tôi thấy buồn, không muốn rời chị ấy:
- Chỉ là vì em không muốn trở thành đồ vật thế thân cho anh ấy, mà em muốn được chị yêu em thật lòng cơ…
Chị ấy ôm tôi:
- Xin lỗi, trong lòng mình giờ đây đang rất hỗn loạn… – chị ấy nói – nhưng, vì sao vào những lúc mình đau buồn nhất, thì lại là bạn ở bên an ủi mình, chứ không phải là anh người yêu hai năm kia.
Chị ấy nói tiếp:
- Mình không muốn chỉ là đêm qua mà thôi…
Tôi đáp:
- Em sẽ ở bên chị mãi mãi.
Và chúng tôi yêu nhau suốt nửa năm.
Cho đến một ngày…
Yêu chị ấy nửa năm, thời gian đó vô cùng hạnh phúc, chúng tôi qua mùa giáng sinh đầu tiên bên nhau ăn cơm vào FRIDAY.
Nhưng đó cũng là Giáng sinh cuối cùng của chúng tôi…
Chúng tôi cùng nhau đón năm mới lần đầu tiên tại chính nơi chúng tôi quen nhau lần đầu: đảo Kỳ Kim bắn pháo hoa
Cũng lại là lần đón năm mới sau cùng.
Chị ấy, người yêu hơn tôi một tuổi, đã dạy tôi rất nhiều điều trong cuộc sống chia sẻ rất nhiều kinh nghiệm sống với tôi
Chị ấy là một người con gái tốt, tôi đã trân trọng từng giây khắc chúng tôi ở bên nhau vì tôi biết rõ, có thể một ngày nào đó có thể sẽ…
Khi đó là cuối tháng Một.
Học kỳ một kết thúc… mọi người chuẩn bị thi cuối học kỳ thi xong còn về nhà nghỉ đông và nghỉ Tết. Tôi rất sợ hãi cái ngày này sẽ đến thì là… bạn trai của chị ấy, mỗi năm nghỉ đông đều bay về Đài Loan… dù sao thì hồi đó chị ấy đã không nói ra lời chia tay với anh kia nên có thể coi họ mới chỉ tạm thời ngừng liên lạc với nhau mà thôi và tôi có thể coi chỉ là một kẻ thứ ba xen ngang chuyện tình…
Thi xong môn cuối chúng tôi cùng bạn cùng phòng của chị ấy đi hát Karaoke, hát đến nửa chừng điện thoại di động của chị ấy đổ chuông. Chị ấy đang song ca với bạn cùng phòng, nhạc quá ầm ĩ, chị ấy không nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Tôi cầm máy lên xem, tên người gọi đến David
David là ai? là anh ta chăng?… nếu đúng là anh ta,tôi phải làm gì bây giờ?
Tôi nhìn chị ấy, chị ấy đang hát với bạn bè hào hứng.
Tôi lén lút mở máy chị ấy ra, xoá ghi nhớ về cuộc gọi vừa rồi.
Cho dù là anh ta hay không phải là anh ta, tôi cũng không muốn một David nào xuất hiện trước mặt chị ấy… chẳng ngờ tôi luôn là đứa kém may mắn, chị ấy đúng lúc đó hát xong quay về chỗ, chị ấy nhìn thấy tôi đang cầm di động trên tay:
- Có người gọi cho mình à?
Thôi rồi Lượm ơi, cái gì phải đến thì không tránh được rồi, đành đưa máy di động cho chị ấy.
Chị ấy mở máy xem ghi nhớ cuộc gọi đến, chị ấy im lặng hồi lâu… (Đúng là anh ta rồi chăng?)
Chị ấy nói:
- Mình phải ra ngoài gọi điện một tí đã.
Tôi nghe thì vội vã nắm tay chị ấy kéo lại:
- Chị đừng đi.
Chị ấy bị tôi kéo lại, giật cả mình, bạn chị ấy đều để ý sang phía chúng tôi. Bài hát đang hát đến nửa chừng dừng lại.
Chị ấy bảo:
- Không có chuyện gì đâu, mình chỉ đi gọi lại cho một cú điện thoại thôi, đừng lo – vừa cười vừa bước ra khỏi phòng Karaoke…
Tôi cúi đầu trầm ngâm, trong phòng những nhạc những lời ca quay vòng vòng bên tai tôi.
Tôi lại bắt đầu đi trong những suy nghĩ hỗn loạn của tôi…
Chị ấy phải chăng sẽ sắp rời khỏi tôi?
Tôi phải chăng sẽ sắp rời khỏi chuyện tình của hai người đó?
Anh ta là người đàn ông như thế nào? …
….
Chị ấy đi vào phòng, quay sang mỉm cười với tôi rồi ngồi xuống mở cuốn danh mục bài hát, chị ấy chọn vài khúc ca.
Chị ấy rất vui vẻ hát cùng bạn bè xem ra như không hề có chuyện gì xảy ra.
Tôi đã quá lo nghĩ linh tinh rồi…
Chúng tôi hát cho tới 6 giờ sáng, mọi người mệt mỏi rời khỏi khu Karaoke… chị ấy và bạn bè mỗi người đi một hướng, tôi dắt xe máy, đưa chị ấy chiếc mũ bảo hiểm, chị ấy nắm tay tôi nói:
- Mình muốn đi đến một nơi…
Phần 5
Sưu tầm
Cú điện thoại đó làm tôi canh cánh bên lòng, tôi cứ canh cánh mãi trong lòng.
Tôi lái xe dọc đường, chị ấy ôm tôi rất chặt.
Chúng tôi lại chạy đến trường đại học Trung Sơn, lại qua phà lại sang đảo Kỳ Kim.
Đây là bãi cát khi chúng tôi quen nhau ngày đầu tiên… chúng tôi lại cởi giày chân trần trên cát. Tuy lần này cầm tay nhau đi trên bờ biển, tôi rưng rưng nắm tay chị ấy dắt đi, tôi sợ chị ấy đang ở bên tôi biến mất, tan đi, rời bỏ tôi…
Chúng tôi đứng quay mặt về phía biển khơi, im lặng rất lâu.
Tôi suy nghĩ hỗn loạn, muốn bình tĩnh cũng không thể được.
- Mình nghĩ… bạn có biết ai vừa gọi đến không? chị ấy cất lời trước phá vỡ sự im lặng.
Tôi gật đầu.
Chị ấy:
- Anh ấy đã quay về rồi…
Tôi cúi đầu, tôi nắm tay chị ấy càng chặt hơn.
Chị ấy:
- … Anh ấy hỏi mình lúc nào có thể gặp…
Tôi nắm tay chị ấy càng chặt hơn nữa, cả trái tim thót lại. Tôi hỏi:
- Thế chị đồng ý gặp anh ta chứ? – tôi hy vọng câu trả lời được nghe là…
Chị ấy:
- Ừ, mình đã trả lời là khi nào mình về Đài Bắc sẽ tìm anh ấy.
Đây là câu trả lời tôi không hề mong muốn. Tôi lặng im.
Trong sớm tinh sương tháng một của Cao Hùng, gió thổi trên bờ biển của Kỳ Kim, từ bàn tay chị ấy tôi cảm nhận rõ sự run rẩy.
- Chị lạnh à? – tôi ôm lấy chị
- Hơi lạnh một chút… xin lỗi – chị ấy nói và nói và sắp khóc.
- Chúng ta về nhà đi – tôi hôn lên trán chị ấy rồi bảo.
Chị ấy gật đầu, tôi dắt tay chị, đi thật chậm, cố ý đi chậm về phía xe máy bởi vì, từ đây, những giờ phút tôi bên chị ấy có lẽ đang dần rút ngắn lại tôi thương xót từng giây một…
Trên đường về, chị ấy tì lên vai tôi và ngủ, một tay tôi quàng lại phía sau ôm chị ấy, một tay cố lái xe thật vững, chầm chậm chạy xe về trường…
Tôi đưa chị ấy về ký túc xá nam, tôi hoàn toàn không có ý nghĩ trả chị về ký túc nữ. Lại dắt chị ấy trốn tránh ống kính soi mói của camera như cũ nhưng lần này, tôi cõng chị ấy lên
Cuối tuần, cả toà nhà ký túc dường như vắng lặng.
Tất cả mọi người đều rời ký túc về nhà rồi, bạn cùng phòng tôi cũng về nhà hết. Thật là châm biếm, hoàn cảnh y hệt hôm đầu tiên chị ấy đến đây…
Tôi cầm quần áo đưa cho chị ấy, bảo chị đi tắm trước đi.
Chị ấy mơ màng, nửa mơ nửa tỉnh cầm quần áo đi vào buồng tắm.
Tôi lại như lần trước, bật máy tính, mở một chút âm nhạc… trèo lên giường xếp dọn chăn gối trong lòng tôi đang nghĩ gì…
Tôi đi đến trước buồng tắm gõ cửa, chị ấy hé cánh cửa ra, tôi xô cửa đi thẳng vào, chị ấy bị bất ngờ vội vã dùng tay che…đi.
Một tay tôi kéo chị ấy, tôi kéo chị ấy sát vào người ôm chặt và hôn, chị ấy không phản kháng… tôi từ từ cởi bỏ quần áo của tôi và chúng tôi trần người ôm chặt nhau trong màn hơi nước…
Tắm nào! tắm nào!
Chúng tôi ôm chặt nhau, không sợi vải.
Tôi gội đầu xong, chị ấy dội nước cho tôi. Tôi kỳ lưng cho chị ấy, chị ấy lại kỳ lưng cho tôi và trong lúc tắm cùng nhau, trong đầu tôi hoàn toàn không có bất kỳ một tà ý nào vẩn gợn (nếu như bây giờ, có lẽ chả biết đã nhân cơ hội đó Làm bao nhiêu lần Yêu)
Tôi với chị ấy tắm, tạnh quẽ, im lặng thỉnh thoảng gặp mắt nhau, chúng tôi mỉm cười rất giống ngày xưa, khi tôi ngồi bên chị ấy trong buổi họp trên khoa tôi bị chị ấy bắt gặp đang liếc trộm, chị ấy mỉm cười, cảm giác y hệt vậy.
Tắm xong, chị ấy giúp tôi sấy tóc, tóc khô tôi lại giúp chị ấy sấy tóc, tôi cầm lược chải tóc cho chị…
Hai người bò lên giường, chui vào chăn tôi ôm chị thật chặt và tôi hôn và tôi lại cởi toàn bộ những vải vóc của chị, và của tôi…
Trong lòng tôi chỉ còn một ý nghĩ đau đớn: Tôi nhất định phải có được chị ấy! Tôi nhất định phải có được chị ấy! Tôi nhất định phải có được chị ấy! Cho dù chị ấy sắp rời bỏ tôi mà đi, tôi nhất định phải có được chị ấy!...
« Trước123456Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Play Boy Và Hot Girl (2015-09-05)
»Tháng Chín, ngủ yên nhé! (2015-08-09)
»Viết cho em, tháng Sáu! (2015-08-09)
»Nhận lại nhiều hơn (2015-08-05)
»Bạn phải tin đã (2015-08-05)
1234...101112»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bạn phải tin đã
» bóng hình thân thương
» Chàng trai của tương lai
» Chàng trai mặc đồ đen
» Chào em, cô gái tháng Hai
1234...678»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất