XtGem Forum catalog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Truyện Chàng trai nào sẽ yêu em thật lòng
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 6778
• Mục: Truyện Teen
• Chia sẻ : SMS Google Facebook

Anh đặt bát canh xuống bàn rồi xoa xoa lên đôi tay gầy nhăn nheo của bà. Đôi bàn tay chỉ còn lại da và xương, anh chạm vào mà thấy lòng xót xa.
- Bà cũng vậy, phải ăn nhiều vào bà ạ.- Minh Huy đỡ bà ngồi xuống giường.
- Cha bố anh, bà già sắp chết rồi còn ăn uống nhiều cho nó trương bụng lên à. Mà chuyện vợ con anh tính sao?
Ở tuổi thất thập cổ lai hy, ông bà luôn mong mỏi một đứa chắt đích tôn mà mãi không đứa nào chịu cho ông bà thỏa ước nguyện. Niềm vui của người già chỉ là con cháu.
- Ba mươi tuổi rồi đấy cháu ạ, cũng đến lúc lập thân rồi.
Không hiểu sao lúc này, hình ảnh An Vi lại thoáng qua trí não anh. Ánh mắt biết cười và cái cúi đầu đầy tinh nghịch của cô lại ùa về.
Nhìn ánh mắt mơ màng của cháu trai, bà nội anh khấp khởi mừng thầm. Đây chính là biểu hiện của người đang yêu. Bà đã đợi, đã đợi lâu lắm rồi. Giới thiệu biết bao cô gái mà cháu trai bà chẳng chịu gặp, mà có gặp họa chăng cũng chỉ nói chuyện đôi ba câu. Bà lấy làm sốt ruột lắm.
- Có bạn gái rồi phải không. Dẫn về ra mắt ông bà xem nó thế nào!
- Cháu chưa có thật mà bà. Nếu có, cháu nhất định giới thiệu với bà.
Minh Huy mở ví, chiếc ảnh nhỏ cài trong ví vẫn nguyên vẹn hình ảnh của một cô gái. Anh viền tay quanh tấm ảnh, những kỷ niệm ngày tháng cũ chợt ùa về.
Thùy Linh đứng bên kia đường, vẫy vẫy tay gọi anh, tà áo dài bay bay trong gió. Hôm đó là ngày tốt nghiệp của anh và cô. Nụ cười cô sáng như tỏa nắng.
- Minh Huy. Minh Huy.
Cô trong trẻo gọi tên anh. Anh hào hứng chạy tới bên nắm lấy bàn tay nhỏ trắng ngần của cô.
- Ai cho cậu nắm tay mà cậu nắm? – Thùy Linh chu miệng lên trêu anh, nhưng vẫn để bàn tay cô yên ả trong lòng bàn tay anh.
- Đồ ghê gớm!
- Gì, nói ai ghê gớm?
Cô xị mặt xuống. Anh rất thích nhìn thấy khuôn mặt lúc này của cô. Bởi lúc này, cô không phải là một Thùy Linh sắc sảo với những bài hùng biện khiến cả hội trường im phăng phắc. Cũng không phải Thùy Linh nóng bỏng trong những điệu Belly dance quyến rũ khiến bao chàng trai mê mệt. Cô lúc này bé bỏng và dễ thương. Cô lúc này là của anh… Một chút tê dại dâng lên trong lòng anh. Bờ môi anh lướt qua bờ môi cô đầy ngọt ngào. Cánh môi mềm với những hương thơm rất con gái…
Những nhói đau trong khoảnh khắc lại hiện về.
Anh gấp ví lại. Nếu còn tiếp tục nhìn cô, anh sẽ không thể tiếp tục cuộc sống này nữa mất.
Chàng trai nào sẽ yêu em thật lòng – Phần 9
– Cậu đoán xem nào, tin vui gì đã đến?- An Vi hồ hởi reo lên.
- Cậu trúng tuyển rồi hả?- Phương Nhã hấp tấp bỏ những chiếc tã nhỏ xinh vừa xin được để lấy “vía tốt” cho con xuống.
- Thật tuyệt vời. – An Vi ngửa cô xoay xoay quanh nhà.- Thật không tin được là vận may đã đến. – Cô sà xuống bên cạnh Phương Nhã, xoa xoa tay lên chiếc bụng bầu của cô bạn.
- Con gái, con đoán xem, bác của con đã làm được điều gì rồi này.
- Này này, cái gì mà là bác. Là dì. Con này mày ăn gian quá, rõ ràng là mày còn sinh sau tao nửa năm lận. -Phương Nhã khẽ đập yêu vào cánh tay An Vi đang đặt trên bụng mình. An Vi ngửa người thoải mái trên ghế.
- Ừ, dì thì dì. Tao đang vui, nên cho mày làm tới đó.
- Vậy thì nhất định phải liên hoan rồi – Tuấn Duy từ trong phòng bếp đi ra, trên tay vẫn cầm muỗng – Hôm nay, đoán trước được kết quả, anh đã đi chợ chuẩn bị rất nhiều món.
Vợ chồng Phương Nhã lúc nào cũng rất nhiệt tình với cô. An Vi cảm động. Giữa thế giới người với người vô tình này, cô vẫn may mắn tìm được một nơi thật ấm áp.
- Nào, cụng ly – Phương Nhã lúc nào cũng ồn ào như thế – Cụng ly mừng bạn An Vi đã không còn thất nghiệp.
- Chỉ một cốc thôi nhé em. Con gái bố không thích mẹ con uống nhiều đâu nhỉ.- Tuấn Duy cúi xuống thỏ thẻ với cái bụng của Phương Nhã. An Vi rất ngưỡng một tình cảm của họ. Ước ao của người phụ nữ đơn giản chỉ là một gia đình hạnh phúc.
Buổi liên hoan nho nhỏ ba người kéo dài tới tận mười giờ tối. Những câu chuyện năm tháng sinh viên trải dài mãi chẳng ai muốn dừng lại cả. Những năm tháng ấy thật thơ mộng. Khi con người ta chưa thực sự phải đối mặt với cơm áo gạo tiền thì tất cả còn thật trong trẻo và đáng yêu.
- Mày nhớ lần ăn cơm tình nguyện ở nhà thằng Hùng trọc không. Nó bận có chiếc quần đùi và lại nằm ngay đầu quạt, gió tốc lên và ôi thôi…- Phương Nhã không ngừng cười.
- Mày chỉ nhớ được những cái như thế là nhanh. Sao không nhắc đến chuyện mày đi hiến máu, khóc ầm lên, để thằng em dưới mình hai khóa phải dỗ dành?- An Vi lém lỉnh.
Phương Nhã xua tay:
- Cái đó không tính, ai chả sợ đau – Rồi gương mặt cô chợt thẫn thờ – Nhớ cái ngày xưa ghê gớm.
Cuối cùng cũng đã đến thời gian đi ngủ của Phương Nhã.
- Giải tán thôi, tớ không muốn cháu gái của mình sẽ trở nên xấu xí vì thức khuya cùng với mẹ. Và tớ cũng phải chuẩn bị cho buổi làm việc đầu tiên vào ngày mai.
- Ngồi thêm một lát nữa đi. – Phương Nhã vẻ mặt đầy tiếc nuối.
Nhưng An Vi cương quyết bắt cô đứng dậy.
- Nào bà bầu, đánh răng và lên giường đi ngủ cho bọn tớ còn dọn dẹp.
Tuấn Duy phụ An Vi rửa bát. Tiếng nước xối xả chảy. Từng giọt nước thi nhau rớt xuống những chiếc đĩa sứ màu trắng tinh.
- Anh đã rất thích em.- Tuấn Duy nói nhỏ nhưng đủ cho An Vi nghe thấy. Đôi mắt anh quay sang nhìn cô đắm đuối. – Anh nghĩ là em cũng biết.
Động tác thoăn thoắt rửa bát của An Vi hơi dừng lại nhưng rất nhanh, tất cả lại trở về quỹ đạo của nó. Nếu như Phương Nhã nghe được những điều này, hẳn là cô ấy rất đau lòng.
- Chuyện đã qua rồi mà anh. Không nên nhắc lại nữa.- An Vi nhanh chóng cắt đứt câu chuyện.
- Phải, tất cả đã qua rồi – Tuấn Duy thở một hơi dài – Anh xin lỗi. Có thể một chút rượu đã làm anh không tỉnh táo. Em không giận anh chứ?
- Làm sao em lại giận anh được. Đó chỉ là chuyện trong quá khứ, em biết giờ đây anh rất yêu thương mẹ con Phương Nhã.- An Vi xếp những chiếc đĩa trên giá. Cô hài lòng khi chúng được sắp xếp theo một trật tự rất rõ ràng.
***
Buổi sáng đầu tiên An Vi đi làm không khí hơi chút ảm đạm. Bầu trời không sáng và đã bắt đầu có mưa. Tuấn Duy ngỏ ý muốn chở cô đi làm nhưng An Vi từ chối. Cô không muốn làm phiền người khác và đặc biệt là khi Tuấn Duy lại có những lời nói kỳ lạ vào buổi tối qua. Nhất định phải chuyển nhà thôi. An Vi giơ tay lên đón lấy những hạt mưa trước mặt. Phương Nhã đang bầu bí, Tuấn Duy cũng là một người đàn ông bình thường, anh sẽ nảy sinh những nhu cầu hết sức bình thường. Thời điểm này là rất nhạy cảm.
Chiếc xe ôm dừng lại trước cửa ngân hàng. An Vi thanh toán tiền, cởi chiếc áo mưa, giũ sạch nước nhưng luống cuống không biết làm gì với nó. Cô không thể đem theo thứ ướt nước này vào trong phòng làm việc được.
- Em có thể treo nó trên chiếc móc gần phòng bảo vệ đằng kia – Minh Huy mỉm cười, anh cũng đang giũ những giọt nước còn đọng lại trên áo mưa – Em đến sớm nhỉ?
- Buổi làm việc đầu tiên mà thầy.- An Vi làm bộ trang trọng.
- À, có điều này… – Minh Huy sợ An Vi sẽ nghĩ ngợi, nhưng anh nghĩ là cần thiết phải nói – Trong cơ quan, em có thể không gọi thầy là thầy không?
Không nằm ngoài dự đoán của anh, An Vi lộ rõ sự e ngại.
- Ở văn phòng, chúng ta là quan hệ đồng nghiệp. – Anh cười. – Chắc chắn là như thế đúng không?
Những hơi thở của An Vi trở nên gấp gáp. “Tôi với cô là quan hệ chủ tớ”. – Hình ảnh Hữu Uy với cái nhướn mày quen thuộc hiện lên. Lời nói của Minh Huy đã vô tình khuấy đảo mọi thứ. Có những vết thương đang lên da non, tưởng chừng như đã sắp lành hẳn thì đột ngột lại bị cào xước.
- Em có sao không An Vi, sắc mặt em rất xấu.- Minh Huy lo lắng hỏi.
An Vi vội vã lắc đầu.
- Em không sao.Mà, thầy vừa nói điều gì với em nhỉ? – Cô ngước lên nhìn Minh Huy rồi lúng túng cụp mắt xuống, che giấu những màng nước trong.
- Thôi, không có gì. Chúng ta vào thôi.
Minh Huy lo lắng An Vi sẽ bị các đồng nghiệp khác để ý bởi có quen biết với anh. Nhưng nhìn biểu hiện của cô, cứ tạm thời để vậy đã, trong công việc, anh cũng chưa phải tiếp xúc với cô nhiều.
- Đây là đồng phục của hai em. Chắc các em cũng biết, các em sẽ được đào tạo trong một thời gian ngắn hạn trước khi ra ngồi quầy. Rất hy vọng các em sẽ thể hiện tốt ngay trong thời gian này. Hai em sẽ là bộ mặt của ngân hàng, sẽ trực tiếp giao dịch với khách hàng nên mọi vấn đề phải xử lý hết sức khéo léo. Nếu có gì còn thắc mắc, các em cứ hỏi chị.- Chị trưởng quầy giao dịch thân thiện nở một nụ cười với hai giao dịch viên mới. An Vi thoáng chút hồi hộp. Cô kín đáo liếc nhìn người bạn bên cạnh. Cô ấy cũng có vẻ hồi hộp không khác gì cô.
An Vi chăm chú lắng nghe và quan sát, tỉ mỉ ghi chép lại tất cả những điều cô cho là quan trọng. Công việc của một giao dịch viên khá bận rộn, lại liên tục tiếp xúc với tiền mặt càng giúp cô cẩn trọng hơn trong công việc.
Chiếc giày cao gót khiến chân cô muốn gẫy rời. Cô bỏ giầy, thả lỏng chân ra một chút. Cô đấm cho đôi vai mình bớt mỏi rồi xoa xoa lòng bàn chân hơi lõm, chợt nhớ đến lời mẹ nói: “Con gái lòng bàn chân lõm là vất vả đấy con ạ”. Không biết ba mẹ cô lúc này ra sao. Chắc đang mong nhớ cô nhiều lắm. Tâm trạng An Vi trùng xuống. Cô chỉ mong lại được vô tư lự trước mặt ba mẹ như ngày còn ở trong vòng tay gia đình.
- Công việc ngày đầu tiên tốt chứ? – Minh Huy vô tình gặp An Vi khi cô đang đứng ở cổng ngân hàng ngóng mắt tìm xe ôm.
- Ổn thầy ạ. Chị trưởng quầy tận tình lắm, cô bạn mới của em cũng rất thân thiện.
An Vi mặc áo sơ mi kín đáo và chiếc váy công sở bó sát càng tôn thêm vẻ đẹp nữ tính của mình. Nhìn hình ảnh gợi cảm đó của học trò, Minh Huy thoáng chút bối rối… Anh đã để tâm trí mình đi hoang một vài giây trước khi kịp quay về hiện tại, gật đầu đáp lại câu trả lời của cô.
- Chắc chắn em sẽ sớm thích nghi thôi. Mà em vẫn chưa về sao?
An Vi khẽ mím môi. Trời cũng đã tối dần. Bóng tối lan quanh những vệt sáng của điện đường. Từng dòng người vội vã lướt qua. Những người phụ nữ bận đồ công sở treo bên cạnh xe những túi ni – lông đầy ắp đồ ăn tươi. Những người đàn ông chở sau xe những đứa trẻ, đưa chúng về nhà từ cổng một trường tiểu học. Tất cả báo hiệu một ngày đã tàn.
- Em đang đợi bạn đến đón thầy ạ.- An Vi nói dối. Cô ái ngại nói thật với anh chuyện mình đang tìm kiếm xe ôm bởi nếu anh biết sự thật, anh sẽ lại tình nguyện đưa cô về nhà.
- Vậy thầy với em cùng chờ. Con gái một mình đứng thế này cũng không ổn đâu.- Minh Huy gạt chân chống xuống, dựa người vào xe, dáng bộ nghiêm túc chờ đợi. Một người con gái như em đứng một mình không ổn, không hề ổn một chút nào hết.
An Vi không biết phải nói gì. Sự quan tâm của thầy nằm ngoài những gì cô có thể tưởng tượng. Cô vân vê quai túi xách, không biết mình phải mở lời từ chối thế nào. Minh Huy vẫn đứng đó, vẻ mặt hết sức bình thản. Anh không có vẻ gì là trêu đùa cả – điều đó càng khiến An Vi thêm nghĩ ngợi. Sau một hồi im lặng An Vi mới khó khăn cất lời.
- Thầy về trước đi không muộn rồi.
Minh Huy nghiêng đầu. Một nửa khuôn mặt anh sáng dưới ánh đèn. Cô gái này lúc nào cũng cố ý xua đuổi và chạy trốn anh.
- Sao lúc nào em cũng có ý định xua đuổi thầy thế nhỉ?
- Em không…
Phải lấy hết can đảm, An Vi mới có thể mở lời, vậy mà Minh Huy lại khiến cô có cảm giác hết sức tội lỗi. Cô chỉ muốn giữ khoảng cách với anh, cái khoảng cách mà lý trí đã xây dựng lên nhưng con tim cứ hối thúc phải vượt qua. Những giọt nước mắt đã chực trào trên khóe mắt An Vi. Cô đang tự đấu tranh với bản thân mình. Một nửa trong cô muốn gần anh, một nửa trong cô lại muốn trốn chạy. Cô khổ sở. Những ánh đèn xe loang loáng chạy trong mắt nước. Đôi chân cô không kiểm soát được, cứ thế lao đi....
« Trước1...89101112Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Play Boy Và Hot Girl (2015-09-05)
»Tháng Chín, ngủ yên nhé! (2015-08-09)
»Viết cho em, tháng Sáu! (2015-08-09)
»Nhận lại nhiều hơn (2015-08-05)
»Bạn phải tin đã (2015-08-05)
1234...101112»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tháng Chín, ngủ yên nhé!
» Ông già tuyết không hề quên
» Nước mắt của yêu thương
» Những kỷ niệm không bao giờ quên
» Ngủ ngoan nhé, yêu thương...
123»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất