Polly po-cket
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Truyện Kết hôn rồi yêu
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 5759
• Mục: Truyện Tình Yêu
• Chia sẻ : SMS Google Facebook

Suy nghĩ cái gì? Đáp án đã thực rõ ràng. Ba gọi điện thoại sang đây, biểu đạt ý tứ quá rõ ràng, bảo cô ở nước Mĩ tự do tự tại mười năm, cũng nên về nhà, nhưng mà…
Hắn không hỏi tiếp theo, không chút để ý chuyển đề tài, “Bạn trai em đâu? Hôm nay không đi với hắn, có vấn đề gì sao?”
“Không có việc gì, vì cuối tuần hắn tính quay về Los Angeles, hiện tại chắc ở trên máy bay.”
“Thì ra là thế.”
“Đúng rồi, không phải anh nói hôm nay không có thời gian sao?” Tối hôm qua cho dù uống say, nhưng mà lời hắn nói cô vẫn nghe rõ.
Hắn nhìn nơi hội Noel xa xa vô cùng náo nhiệt, thản nhiên nói: “Cuộc hẹn tạm thời hủy bỏ.”
“Vậy, Anh Dịch Dương, anh muốn đi nơi nào chơi?” Cô cười hỏi. Hàng năm hắn đến Newyork đi công tác, đều đến thăm cô, có khi hai ngày, có khi ba đến năm ngày, cô làm chủ, đương nhiên sẽ chậm rãi du ngoạn cùng hắn.
Trình Dịch Dương là một người vô cùng trầm mặc, hai người ở cùng nhau, đại bộ phận thời gian là cô nói còn hắn sẽ chăm chú lắng nghe, một người hoạt bát hướng ngoại như cô lại có thể ở cùng với hắn cũng thật kỳ quái. Rõ ràng hắn ít nói chuyện nhưng không hiểu vì sao mà lại không khiến cô cảm thấy buồn, hắn không thích nói, vậy thì cô từ từ giảng giải. Cô vô cùng quen thuộc Newyork, đưa hắn đi thăm vài nơi lịch sử, nơi có tin đồn thú vị, nếm thử các nhà hàng đặc sắc, thời gian mấy ngày liền nhanh chóng trôi qua.
Thật sự thì cô phải là người thích nói chuyện nhiều, ở cùng bạn bè, người luôn nói chuyện không phải là cô, nhưng đối với anh Trình, cô lại nói hoài không hết, chắc là vì ở cùng hắn làm cho cô có cảm giác vô cùng phấn chấn, cũng có thể hắn với cô đã quá quen thuộc nên ở trước mặt hắn, cô tự nhiên thấy than thiết. Dù sao thì cô cũng thích đi dạo khắp nơi, cũng thích đi ngắm xung quanh cùng hắn.
Bọn họ sẽ không vội vã xem hết toàn bộ cảnh đẹp một lần, quan sát tỉ mỉ, lẳng lặng thưởng thức, ngẫu hứng nghỉ ngơi cả một ngày ở bảo tàng cũng thấy thú vị. Ngồi ở quảng trường ăn bánh kem, uống nước có ga, nhìn người đi ngoài đường cũng thấy vui. Du lịch là cái gì? Đâu phải cưỡi ngựa xem hoa, phải xem toàn bộ xong mới tính đủ mà là một quá trình, một loại hưởng thụ, một loại tâm tình, điểm này hai người rất hợp.
“Tùy em an bài.”
“Chúng ta đến bến tàu đánh cá ăn hải sản, ngắm hoàng hôn đi.”
“Được.”
Quay đầu, nghiêm túc nhìn người đàn ông cao lớn bên cạnh, khuôn mặt hắn trầm ổn yên tĩnh.
“Anh Dịch Dương.”
“Ừ.”
“Anh đúng là du khách nghe lời nha.”
“…” Nhìn khuôn mặt nghịch ngợm khó có được của cô, quyến rũ đến chói mắt, hắn chuyển tầm mắt, “Như vậy, có thể đi được chưa, tiểu thư hướng dẫn du lịch?”
Hắn cũng biết nói giỡn? Nhìn hắn chằm chằm, sau một lúc lâu, cười sáng chói: “Đương nhiên không thành vấn đề.”
Đôi mắt xinh đẹp híp thành một mảnh trăng non.
Trước khi Thẩm Kiều tốt nghiệp nghiên cứu sinh, không tránh được sự trầm giọng ra lệnh của ba và thế công nhu tình của mẹ, rốt cục quyết định về Đài Loan. Nhưng mà lần này không chỉ có một người, còn dẫn theo một người nữa, không cần nghi ngờ nhiều, tất nhiên là anh chàng đẹp trai nhiều tiền Kling. Tại lễ tốt nghiệp của cô, trước mặt giáo sư, tay cầm nhẫn kim cương to cực đại mà lóe sáng quỳ xuống cầu hôn, vô số hoa tươi, dải băng, còn những lời mật ngọt khiến cô cảm động mà đồng ý.
Tuy rằng mới hai mươi lăm tuổi, căn bản không nghĩ tới chuyện kết hôn, nhưng cô cũng thực sự yêu hắn. Bắt đầu từ mười lăm tuổi, cô kết giao khoảng hai mươi người bạn trai, tính ra Kling là người kết giao lâu nhất, hơn nữa, suốt một năm kết giao hắn đều dịu dàng chăm sóc cô, ngoan ngoãn phục tùng làm cho người ta không thể chê ở đâu được, có lẽ đính hôn trước rồi kết hôn là một đề nghị không tệ.
Kling rất tôn trọng cô, quyết định cử hành hôn lễ ở Đài Loan nên hắn theo cô cùng về, tự mình đến gặp bố mẹ cô để cầu hôn.
Thẩm Nhược Định lạnh lùng đánh giá người đàn ông ngoại quốc đẹp trai và ăn mặc rất thời thượng (mốt) này mà không nói gì. Ly trà trong tay toát ra từng làn khói trắng, bên trong trà tràn ngập mùi thơm ngát vừa nhàn nhạt lại nồng.
Trên mặt Kling vốn là nụ cười tự tin nhưng gặp ánh mắt như dao nhỏ lợi hại của Thẩm Nhược Định liền chậm rãi biến mất, mặc dù thân là con cưng của gia tộc, ở trường là nhân vật có thể hô mưa gọi gió nhưng vẫn không chịu được ánh mắt của Thẩm Nhược Định, hắn không thể không khẩn trương, đổi là người khác bị một ánh mắt nghiêm khắc gắt gao nhìn trong hai giờ, không té xỉu cũng xem như là trái tim hắn quá khỏe mạnh.
Thẩm Kiều lại lặng lẽ đẩy cửa thư phòng, nhìn trong phòng thấy hai người đàn ông không nói một lời, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy lo lắng. Ba hình như không thích Kling?
“A Kiều.” Hà Thanh Hồng vỗ nhẹ lưng con gái, ngăn cản cô nhìn lén.
“Mẹ, mẹ nói xem ba có phải không thích Kling?” Cô nắm cánh tay mẹ, nhẹ giọng hỏi.
Mẹ Thẩm trấn an xoa đầu cô, trầm ngâm sau một lúc lâu, mới mở miệng, “Mẹ nghĩ, đối với người nước ngoài, ba con đều không thích.”
“Làm ơn, sao ba lại như vậy?” Bất mãn oán giận nói.
“Ba con không có thành kiến đối với người nước ngoài, nhưng mà để cho người nước ngòai đến làm con rể của mình, điều này thật khó khăn.” Tính cách của chồng mình như thế nào bà hiểu nhất.
“Mẹ, con thích anh ấy, mẹ giúp con, được không?” Gối đầu lên trên vai mẹ, giọng làm nũng
“Điều này sợ là khó, bởi vì mẹ cũng không thích người nước ngoài làm con rể.”
“Mẹ!” Không thuận theo dậm chân.
“Thẩm Kiều, tiến vào.” Trong thư phòng truyền ra giọng nói uy nghiêm của Thẩm Nhược Định.
“A? Mẹ, làm sao bây giờ?” Cô nóng nảy, nhưng từ nhỏ vẫn luôn sợ ba mình, hơn nữa thời gian cô ở bên ông cũng không dài cho nên cảm giác càng lạ.
Hà Thanh Hồng đẩy nhẹ cô vào: “Mau vào đi thôi, bằng không ba con sẽ không vui.”
“Con thấy ba có khi nào vui đâu?” Nhỏ giọng lẩm bẩm, chân vẫn đi vào thư phòng.
Đẩy cửa ra, bên trong vẫn đang là cục diện hai người giằng co nhau. Kling nhìn thấy cô đi vào, ánh mắt lòe lòe, vẻ mặt bất lực, nếu không phải là không khí nghiêm túc thì cô đã bật cười. Thật hiếm khi nhìn thấy Kling ở nhà lẫn ở trường hô phong hoán vũ, nhưng giờ đây trước mặt ba cô lại như vậy, thật khiến cho người ta kinh ngạc.
“Ngồi xuống.” Đưa tay chỉ sang chỗ ngồi bên cạnh.
Thẩm Kiều vội vàng nghe lời ngồi ở một bên.
Thẩm Nhược Định nâng ly trà lên uống một ngụm, thản nhiên nói, “Thẩm Kiều, con là người lớn, phải tự chịu trách nhiệm với hành vi của mình, nếu thực sự muốn kết hôn vậy thì cứ làm đi.”
Ba đồng ý? Thẩm Kiều không dám tin nhìn ông, không thể mở miệng.
“Ba nói rồi, từ nhỏ đến lớn, đối với con, ba chỉ có một yêu cầu, còn những chuyện còn lại, ba đều tôn trọng quyết định của con.”
Nghĩ đến yêu cầu trước kia của ba, khóe miệng Thẩm Kiều khẽ mỉm cười.
“Được rồi, nói xong, hai đứa ra ngoài đi.”
Nghe lệnh đuổi khách, bọn họ lập tức ngoan ngoãn đi ra ngoài.
“Anh nói với ba em câu gì mà ba đồng ý một cách thuận lợi như vậy?” Nhìn người đàn ông này đầy nghi ngờ, cô biết Kling luôn giỏi ăn nói, nhưng mà không nghĩ hắn có thể thuyết phục được người cố chấp như ba mình.
“Ừm, bảo bối, nói thật anh ở trong đó một câu cũng không nói.” Kling xoa xoa cái trán hơi đổ mồ hôi, Thẩm gia ai ai đều đầy khí thế, không phải loại mạnh bình thường, bị ngồi cứng đờ hai giờ, trái tim hắn giờ còn đập mạnh.
“Hửm, điều này làm sao có thể?” Ngồi bên trong thật là ba cô? Người ba mà từ nhỏ đến lớn căn bản chỉ có một gương mặt nghiêm túc?
“Dù sao ba em cũng đã đồng ý hôn sự của chúng ta, bảo bối, anh thật vui.” Ôm cổ Thẩm Kiều, hôn lên môi đỏ mọng của cô một cái vang để biểu lộ cảm giác hưng phấn dạt dào.
Hắn vui vẻ, tựa
như một đứa trẻ, ban đầu chính cái loại vui vẻ sáng sủa này đã khiến cô để ý đến hắn.
Thẩm Kiều cũng cười, quay đầu, nhìn thấy Trình Dịch Dương trong phòng khách, hắn im lặng đứng ở nơi đó, nhìn đôi tình lữ.
“Anh Dịch Dương, anh…” Hắn đã đến đây bao lâu?
“Anh và thầy có hẹn.” Hắn đi thẳng tới, đi qua hai người, nhìn không chớp mắt tiến vào thư phòng, rất hờ hững tựa như không liên quan gì đến sự vui vẻ của hai người còn lại.
Chương 2.2
Hôn sự, cứ xác định như vậy rồi tiến hành, mặc dù là đính hôn nhưng cũng không thể qua loa.
Gia tộc Blair ở Los Angeles là phú hào nổi tiếng cho nên tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng, Thẩm Kiều không phải quan tâm đến bất kỳ cái gì cả, chỉ cần lật qua lật lại quyển tạp chí là có thể lựa chọn được.
“Chị, chị thực sự muốn gả cho cái tên kia?” giọng miễn cưỡng của một người đàn ông trẻ truyền đến từ đầu kia điện thoại là, thanh âm rất trầm, độc đáo.
“Thẩm Luật, em mà nói nữa là chị không khách khí đâu đấy, chị thật sự tức giận đó.” Cô với tay lấy quả táo được rửa sạch ở trên bàn, lật qua lật lại quyển tạp chí để trên đùi.
Gần hai mươi năm đi học, rốt cuộc cũng ra trường, học bên thiết kế nội thất nhưng tính cô không thích bị ràng buộc nên đến làm việc ở phòng thiết kế hay là ở công ty lớn đều không phù hợp với cô. Nếu có thể cô muốn tự mình tìm khách hàng và quản lý nó, như vậy là tự do, những gì học được có thể dùng được. Mặc dù ở trường cô có nhiều tác phẩm đoạt giải, là sinh viên đắc ý nhất của các vị giáo sư nhưng đây là Đài Loan, không phải nước Mỹ, cô cơ bản là chưa có danh tiếng, dù là thầy giáo đề cử nhưng tác dụng cũng không lớn lắm.
Nhưng mà ưu điểm nhất lớn nhất của Thẩm Kiều chính là lạc quan, vạn sự khởi đầu nan, cô cũng không nghĩ mới ban đầu sẽ có vô số dự án sẽ đến, vẫn nên từ từ là hơn.
Điện thoại đầu kia trầm giọng oán giận, “Em không thích hắn.”
“Làm ơn, em căn bản ai cũng không thích đúng không?” Thẩm Luật là con cừu đen trong Thẩm gia, Thẩm gia gia phong nề nếp nghiêm cẩn, dùng lối giáo dục quân sự để dạy dỗ con cháu, trừ cô bị đưa ra nước ngoài từ trước, Thẩm Luật ở nhà lại phản nghịch làm cho mặt mày của ba luôn cau lại.
Cả đời ba sinh hoạt trong quân đội, hiện tại vẫn ở trong quân đội làm công tác quản lý, tư tưởng quân nhân của ông vô cùng nặng, đối với con gái thì không sao nhưng đối với con trai thì vô cùng hà khắc. Trong nhà, làm việc và nghỉ ngươi đều theo quy luật khiến cho người bình thường nhìn vào mà sợ hãi, mấy giờ ăn cơm, mấy giờ ngủ, không tính qua loa. Cả đời ông nghiêm chỉnh vô cùng vậy mà sinh được hai đứa con đều cá tính vô cùng, con gái thì cuồng dã không kiềm chế được, con trai thì lười nhác, tùy ý.
Thẩm Nhược Định nhất định bắt Thẩm Luật bỏ luật sư về làm cảnh sát, dù thế nào thì công việc cũng phải tràn ngập chính khí. Ai biết được tên Thẩm Luật kia, sau khi tốt nghiệp đứng đầu liền bỏ qua những lời mời của những luật sư nổi tiếng mà chạy đến Đài Bắc mở văn phòng thám tử, ngày ngày đi bắt kẻ thông dâm, tìm mèo chó, vô cùng đắc ý.
Mà hành động này hoành chính là chống lại quyền uy gia trưởng khổng lồ của Thẩm Nhược Định, khiến ông dưới cơn nóng giận, thiếu chút nữa đoạn tuyệt quan hệ với Thẩm Luật. Từ sau đó, Thẩm Luật không dám về nhà ở miền Nam.
Đến bây giờ, chị gái muốn đính hôn, ngay cả mặt mũi hắn còn còn không dám lộ ra.
“Ai bảo, em thích anh Trình thật sự.” Giọng trầm đặc thù, mang theo một tia ý hàm súc....
« Trước12345...15Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Xin được gọi đó là tình yêu (2015-05-25)
»Lần Này Anh Sẽ Không Buông Tay Em Ra Nữa (2015-05-07)
»Truyện Chết lỡ yêu rồi làm sao đây (2015-04-20)
»Truyện Trong tim tôi chỉ có cô thôi Đồ ngốc (2015-04-16)
»Truyện Anh thua vì anh yêu em (2015-03-29)
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
» Câu chuyện tình yêu và 1000 con Hạc giấy
» Chuyện tình của cây
» có lẽ, em quay đầu là sẽ nhìn thấy anh...
» Cô yêu anh ấy...
» KHI TRÒ BIẾT YÊU
1234»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất