Lamborghini Huracán LP 610-4 t
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Like Fanpage cập nhật hằng ngày

* Danh ngôn tình yêu:
Tìm kiếm
Quảng Cáo
HOT - Blogradio.yn.lt wap đọc truyện, blogradio hay nhất, tổng hợp truyện hay... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | media | Tải game
• Bài viết :Ngoảnh lại hóa tro tàn
• Post By : Mr10_9x
• Lượt xem: 5745
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
nhưng do hoàn cảnh mà chưa dám manh động. Nay con bé đã ở ngay đây, cái cảm giác khoan khoái tù tội kia lại tràn ngập đầu óc ông. Nghĩ đến việc không lâu nữa, thậm chí là nhiều ngày sau này, cô bé sẽ thuộc về mình, Lục Ninh Hải không kìm được phóng xe vút đi.

“Cháu đừng sợ, chú không giận cháu. Cháu nên biết chuyện này đối với chú không phải việc dễ dàng. Chưa bao giờ chú nghĩ mình sẽ làm vậy, cứ như đem sự nghiệp cả đời ra đánh cuộc vậy, không khác gì thằng điên. Chú bị áp lực rất lớn, cháu hiểu không?” Lục Ninh Hải nhẹ giọng nói với Phương Đăng.

Phương Đăng là đứa rất thấu hiểu lòng người, nó đáp lại bằng một giọng chân thành, ”Cháu rất cảm kích, thật đấy.”

Nó im lặng một lát rồi tiếp : “Cháu xem lại kết quả giám định của Phó Kính Thù lần nữa được không?”

“Bây giờ à? Sao không đợi về đến….”

“Cháu muốn xem bây giờ.” Giọng nói Phương Đăng mềm mại nhẹ bẫng, nhưng thái độ thì kiên quyết.

Lục Ninh Hải do dự trong giây lát, chỉ đành ra hiệu cho nó tự mình lấy túi công văn ra xem, “Chú đã đồng ý làm thì tuyệt đối sẽ không lừa cháu.”

“Cháu biết.”

Ông đã gọi điện trước thông báo về kết quả giám định cho phía Malaysia, trên thực tế động thái này coi như gián tiếp trợ giúp Phó Kính Thù đạt thành tâm nguyện. Bản thân bà Trịnh không hoài nghi chuyện huyết thống, chẳng qua mượn việc này để bịt miệng thế gian. Giấy tờ xác nhận kết quả giám định Lục Ninh Hải sẽ mau chóng chuyển phát sang trong nay mai.

“Kết quả xét nghiệm chú để ở ngăn đầu tiên.” Lục Ninh Hải nói.

Phương Đăng mau chóng tìm ra thứ nó cần. Dù không hiểu các dãy số và các ký tự loằng ngoằng, nhưng nó đọc hiểu kết luận cuối cùng. Biết rõ đây là giấy chứng nhận giả, nhưng cầm nó trên tay, rành rành giấy trắng mực đen, cảm giác không yên tâm của Phương Đăng vơi đi rất nhiều.

“Giấy xác nhận này do chú nhờ nhân viên kiểm định làm đúng không ạ?... Liệu bỗng dưng những người đó có…”

“Cháu yên tâm, chú có cách xử lý mọi việc êm thấm, chú cũng đâu muốn chuốc rắc rối vào mình. Sao, không tin chú à?”

“Dĩ nhiên là không! Thế… người ta có đưa cho chú giấy xét nghiệm thật không?” Phương Đăng vốn tinh mắt, đã liếc thấy trong túi công văn của Lục Ninh Hải còn một văn kiện nhang nhác giống thứ nó đang cầm trên tay, điều này làm nó đâm lo lắng.

Lục Ninh Hải đáp : “Chú đã hủy nó rồi.” ông quay lại, phát hiện Phương Đăng đã rút văn kiện kia ra một nửa, mặt ông chợt biến sắc, giọng nói thêm phần gay gắt.

“Bỏ vào chỗ cũ đi, sao cháu lại tùy tiện lục lọi như vậy?”

“Chú đừng giận, cháu chỉ muốn xem một tí thôi.” Phương Đăng cao giọng, không dừng tay.

Thấy con bé sắp rút túi văn kiện ra, Lục Ninh Hải cuống cuồng, quên mất mình đang lái xe, giơ một tay định nhét văn kiện vào chỗ cũ, ai ngờ Phương Đăng đã nhanh rút ra trước, quay người sang một bên nhanh chóng lấy tờ giấy bên trong ra ngoài.

“Đừng nghịch nữa, chú bảo để đồ vào chỗ cũ, có nghe thấy không!”

“Sao phải cuống lên, có phải cái gì đáng xấu hổ đâu.”

“Chú nhắc lại lần nữa…”

“Á, cẩn thận!”

Lục Ninh Hải nghe Phương Đăng hét thất thanh, mới sực nhớ ra, quay nhìn phía trước mặt.

Chiếc xe đã rời xa nội thành. Trên đường cao tốc chỉ lác đác xe qua lại, nhưng khoảng thời gian nhá nhem trước khi trời tối hẳn là lúc tầm nhìn của lái xe bị hạn chế nhất. Lục Ninh Hải chỉ thấy phía trước không xa có một con vật nhang nhác chó hoang đủng đỉnh qua đường, dường như sắp đâm phải đến nơi, tim ông giật đánh thót, cuống quýt định tránh nhưng không kịp, xe lao đi quá nhanh, vô lăng bẻ quá đà, chiếc xe mất lái đâm vào dải phân cách. Ông muốn xoay xở nhưng đã quá muộn, chiếc xe chấn động mạnh, bốn bề rơi vào bầu không khí im lặng chết chóc.

“Tí tách, tí tách…”

Không rõ đã bao lâu, Phương Đăng sực tỉnh. Trong cơn quay cuồng, nó nhận ra mình đang bị treo ngược trên đầu ghế sau, mắt dù mở to, nhưng tất cả những thứ ít ỏi trông thấy được đều mờ ảo sau màn máu. Nó thử cử động cánh tay, một bên vẫn còn nhúc nhích được. Nó đưa tay vuốt mặt một cái, lòng bàn tay nhơm nhớp đầy thứ chất lỏng nóng hổi đặc quánh, bên tau nó nghe rõ tiếng máu từ trên đầu mình chảy xuống xe.

Mình thấy rệu rã như các mảnh linh kiện bị tháo rời, từng tấc từng da thịt đau đớn khôn tả, nhưng nó vẫn cố gắng lần tìm cái khóa dây an toàn. Mở được dây đai phía trước, nó dùng hết sức mở cửa xe bò ra ngoài.

Phương Đăng vịn vào một cột phân cách định đứng dậy, bàn tay cà lên xi măng, để lại dấu ấn đỏ tươi. Mất vài chục giây, nó mới đủ sức quay nhìn chốn mình vừa thoát thân. Xe của Lục Ninh Hải hoàn toàn lộn ngược, có lẽ ngay trước khi vụ va quệt xảy ra, xe đã bị lật. May mắn từ vị trí nó ngồi chỉ phải chịu các vết thương do chấn động mạnh, còn ghế lái hiện tại đã bị biến dạng nghiêm trọng khỏi hình hài ban đầu.

Một cánh tay Phương Đăng mềm oặt, rũ xuống bên người, đầu và lồng ngực đau nhức đến không thở nổi, may chân còn khỏe. Nó nhớ ra Lục Ninh Hải có lẽ vẫn ở trong xe, liền loạng choạng tiến lên mấy bước, nhận ra ông bị kẹt giữa ghế lái và ghế Phương Đăng ngồi ban nãy, đầu ngoẹo một bên, cơ thể bị khung xe biến dạng ép chặt, nằm co thành một khối.

Vết thương của ông ta nặng hơn nó nhiều. Phương Đăng hoảng hốt nhìn ra tứ phía, không thấy có chiếc xe nào chạy ngang qua. Nơi này quá hẻo lánh, cách xa khu dân cư lẫn khu vực buôn bán, muốn kêu cứu cũng đành bất lực. Nó thử dùng tay không kéo cánh cửa xe phía Lục Ninh Hải bị kẹt ra, hoặc thử lôi ông ra qua đường cửa sổ, nhưng các cách này đều bất khả thi. Phần khung xe bên ghế lái đã bị bóp méo nặng nề, Lục Ninh Hải dường như hoàn toàn mất hết tri giác, nó sợ kéo ông ra chỉ làm thân mình đầy vết thương kia càng thêm khó chữa.

Mới cử động vài cái, Phương Đăng lại bị choáng nặng. Vết thương trên đầu nó không nhỏ, máu chảy ra liên tục. Sợ rằng cứ thế này chính nó cũng không gắng gượng thêm được. Đúng lúc đó, túi văn kiện và mấy tờ giấy rơi lả tả bên người Lục Ninh Hải đã níu lại chút tri giác còn sót lại của Phương Đăng, nó nhớ ra đó là thứ gì.

Phương Đăng chui trở lại xe từ chỗ nó vừa chui ra. Trước tiên nó lấy lại tờ kết quả xét nghiệm giả, sau đó bắt đầu lục lọi túi văn kiện, thủ phạm trực tiếp dẫn đến tai nạn này. Nó biết bên trong chắc chắn có thứ gì đó rất quan trọng mà Lục Ninh Hải không muốn mình nhìn thấy.

Do chiếc xe bị lật nhào, nên túi văn kiện trước đó Phương Đăng cầm trong tay giờ rơi trên ghế, bị khuôn ngực của Lục Ninh Hải chẹn mất một nửa. Phương Đăng nghiến răng kéo cái túi ra, bỗng dưng thấy Lục Ninh Hải khẽ cử động. Ông ngẩng đầu lên độ vài tấc. Gương mặt Lục Ninh Hải gần như không thể nhận diện được nữa, Phương Đăng chỉ thấy rõ cái hố miệng thổi phù phù bong bóng máu. Cảnh tượng thê thảm khiến nó xem chút ngất đi.

Nó mau chóng chui ra, ngồi bệt ra lề đường, kẹp túi văn kiện vào giữa cằm và ngực, rồi dùng cánh tay còn cử động được rút thứ đó ra. Quả nhiên, đó là một giấy báo cáo kết quả xét nghiệm khác, đối tượng xét nghiệm vẫn là Phó Kính Thù, nhưng kết quả xét nghiệm khác. Đây là tờ báo cáo thật mà Lục Ninh Hải khăng khăng đã đem đi hủy. Nó đoán không sai, con cáo già này đích thực vẫn giữ mánh cho riêng mình.

Khuôn mặt Lục Ninh Hải lại chuyển động, có vẻ hướng về phía Phương Đăng. Cái miệng trên đó ngáp ngáp như cá mắc cạn. Phương Đăng nhận ra dường như ông ta định nói gì với mình. Lỗ miệng ngoại trừ máu ra, không thể thốt lên một tiếng nào rõ ràng, chỉ loáng thoáng như là : “Cứu… cứu….”

Đáng tiếc nó chẳng cứu nổi ông ta, và cũng không lo nghĩ được nhiều thêm nữa. Tờ chứng nhận kết quả xét nghiệm thật khiến đầu óc nó trống rỗng. Phương Đăng lấy tay quẹt thêm lần nữa những dấu máu cản trở tầm mắt mình. Chút hơi sức mới vừa khuấy động đã liền tiêu tan. Cứ thế này nó có chết không? Chẳng biết nữa. Phương Đăng lúc ấy chỉ hiểu rõ mọt chuyện, chẳng có ai là thực tâm tốt bụng cả. Cho dù là kẻ bị dục vọng làm ù quáng như Lục Ninh Hải, cũng không quên chừa đường lui ình, cố ý giữ lại chứng cứ khống chế Phương Đăng và Phó Kính Thù. Nếu nó không xử lý cho sạch sẽ mối họa ngầm đang cầm trên tay, thì cho dù nó chết tại đây, những đau đớn tủi nhục mà Phó Thất và nó phải nếm trải, tất cả mọi nỗ lực đều đổ sông đổ bể.

Nó lại lật giở cái túi của Lục Ninh Hải thêm lần nữa. Nếu ông ta đã có ý đề phòng, chắc chắn sẽ không chỉ giữ lại một bản kết quả. Lục Ninh Hải vẫn mắc kẹt trong xe, Phương Đăng không dám và cũng không buồn xem ông ra sao, có điều, nó cảm thấy ánh mắt Lục Ninh Hải đang chòng chọc dán chặt vào mình. Mỗi lần cử động nó đều phải dừng lại thở vài giây. Chính vào lúc tưởng như không thể tiếp tục được nữa, bàn tay nó bỗng chạm phải hai ống nghiệm thủy tinh nhỏ, được để ở nơi sâu nhất trong túi. Đúng là nó, ông ta giấu tài lắm!

Phương Đăng đập vỡ mẫu máu ngay trước mắt Lục Ninh Hải, rồi vận sức quẳng vào bụi cây bên đường cao tốc. Nó dùng răng xé tờ kết quả xét nghiệm thật thành giấy vụn, không tìm được chỗ nào để vứt, liền nhét bừa vào miệng, giấy lẫn máu đều nuốt cả xuống cổ họng.

Làm xong tất cả, nó mới cảm thấy mình đã dùng quá nhiều sức lực có thể, cơ thể suy kiệt, nó ngã ra mặt đường, không cách nào gượng dậy được. Nó cứ thế nằm rạp bên cột phân cách đường, thở phì phò, rồi dần mê man đi.



Chương 18: Khoảnh Khắc Giữa Nhắm Mắt Và Mở Mắt



Phương Đăng phải nhập viện tổng cộng mười mấy ngày, khâu tám mũi ở trán, não bị chấn thương nhẹ, gãy hai xương sườn, xem chút tổn thương nội tạng, xương tay trái cũng gãy đoạn…. Dù nó bị thương nặng, nhưng dù sao cũng đã thoát chết, giành lại mạng sống nhỏ bé từ tay tử thần. Lục Ninh Hải không may mắn như vậy, sau nửa tháng nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt (ICU), các y bác sỹ vẫn không cách nào thay đổi ý trời, đành tuyên bố bó tay.

Ngày Phó Kính Thù ra nước ngoài, Phương Đăng đến dự đám tang của Lục Ninh Hải. Kỳ thực nó không hận Lục Ninh Hải, thậm chí vì cái chết của ông mà trong lòng bỗng dưng thêm u oán. Dù gì ông ta cũng từng mong mang đến cho nó một “gia đình”, kể cả là xuất phát từ mục đích đáng xấu hổ gì đó, nhưng ông chưa từng thực sự làm hại đến nó, vậy mà bỗng chịu chết uổng.

Lục Ninh Hải không phải khách quen của đảo Qua Âm. Phương Đăng còn nhớ lần đầu gặp mặt, là lúc Phó Duy Nhẫn mới mất; lần thứ hai, ông đến giúp đỡ các thủ tục pháp lý cho nó và Phó Thất, Phương Học Nông vừa táng mạng; Lần thứ ba, ông ta mang theo tin báo tử của Phó Duy Tín lên đảo, ban cho Phó Thất một cơ hội xoay chuyển vận mệnh; Lần cuối cùng… Liệu ông ta có phút nào nghĩ dại rằng mình đang mang thân đến gặp tử thần không?

Nói đi cũng phải nói lại, Phương Đăng không muốn phủ nhận rằng, khi biết tin Lục Ninh Hải qua đời, trong đáy sâu tâm hồn nó cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, như vừa được giải thoát.

Càng lúc Phương Đăng càng cảm nhận rõ nó và Phó Kính Thù đang cùng đi trên một con đường nhỏ nguy hiểm không gì bằng. Trên con đường ấy chỉ có hai đứa cất bước, vượt mọi chông gai, những vật cản lần lượt bị loại bỏ, đường dưới chân càng đi càng bằng phẳng, nhưng trước mắt càng lúc càng tối, không cách nào tìm ra lối về.

Mỗi lần thoát khỏi nguy khốn nó đều cảm tạ trời xanh, đồng thời càng cảm nhận nỗi khiếp sợ sâu sắc.

Lúc người ấy rời khỏi phòng bệnh, nó vẫn chưa tỉnh lại để nói lời cáo bi...
« Trước1...2930313233...48Sau »

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Nói Yêu Em 7 Lần (2015-11-09)
»Là cây kẹo ngọt của Anh nhé (2015-11-09)
»Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2] (2015-08-09)
»Vợ ơi là vợ! (2015-08-09)
»Thiên thần bóng tối (Black (2015-08-09)
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Vợ ơi là vợ!
» Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
» Truyện Yêu gái matxa và kết cục
123456»
Tags:
Text: LangSon.Mobi- Diễn Đàn LS|Trang đọc truyện | tai game hay |Vnfunz.Mobie.In | WAP Android | Kênh Tin Tức Game Ứng Dụng Truyện Mobile | TẢI GAME MIỄN PHÍ CHO ĐIỆN THOẠI | AiSeo.Ngot.In | Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt |Diễn Đàn Trẻ Việt Nam | Đọc Truyện Hay Nhất